- Đúng rồi, trước đó bên Quan Tâm Phong tựa hồ có dị động, ta ở bên đó lưu lại một số trận pháp khảo nghiệm tựa hồ bị phá hư, chỉ bất quá thời điểm ta đi xem xét, lại không có phát hiện cái gì, chỉ biết chỗ đó hẳn trải qua một trận chiến đấu, tuy che giấu, nhưng có thể phá trận pháp ta lưu lại, cấp bậc khẳng định không thấp, kỳ quái là trình độ chiến đấu kia, bên chủ phong lại không có người cảm nhận được, làm ta cũng hoài nghi có phải ảo giác hay không.
- Ồ? Một trận chiến đấu cường độ cao, lại không bị người phát giác?
Trong lòng Tổ An hơi động, gần đây Tử Sơn xảy ra rất nhiều chuyện, hắn quyết định đi xem một chút.
Tạ Đạo Uẩn vốn muốn theo hắn, lại bị hắn cự tuyệt, dù sao đối phương đang mặc váy ngủ, không cần thiết quấy rầy nàng.
Lúc này trong biệt viện của Bích Lạc Cung, Bùi Miên Mạn đang ngủ, bỗng nhiên trong lòng hơi động, giật mình tỉnh lại:
- Người nào?
- Tính cảnh giác còn rất cao.
Một giọng nữ cười lên.
- Quả nhiên là ta thấy mà yêu, khó trách tiểu tử kia ưa thích như vậy.
Bùi Miên Mạn giật mình, theo tiếng nhìn lại, phát hiện một đại mỹ nhân tóc dài tới mông đứng ở bên bệ cửa sổ, cả người nàng có một loại mỹ lệ kinh hãi thế tục, nhưng cùng lúc trên thân lại tản ra khí tức nguy hiểm, vừa nhìn liền biết không dễ thân cận.
- Giáo chủ Ma giáo Vân Gian Nguyệt?
Tóc dài của đối phương thực quá dễ nhận ra, lại thêm gần đây trên Tử Sơn Bành Vô Diễm mất tích, tất cả mọi người hoài nghi là Vân Gian Nguyệt động thủ, cho nên thường xuyên thảo luận đối phương, Hỏa Linh sư thái còn cố ý căn dặn nàng về sau gặp phải loại người có tướng mạo này nhất định phải tránh đi xung đột.
- Tiểu cô nương vẫn rất lanh lợi.
Vân Gian Nguyệt khen ngợi gật đầu, ánh mắt lại không tự chủ được liếc nhìn ngực nàng, bởi vì vừa rồi đang ngủ say, bây giờ chăn mền cũng khó giấu được bộ ngực bao la hùng vĩ.
Nữ nhân này đến cùng là ăn cái gì lớn lên?
- Sư phụ ta đâu?
Bùi Miên Mạn vừa toàn thân căng cứng chuẩn bị phản kháng, vừa dò hỏi.
Phải biết Hỏa Linh sư thái ở sát vách, xưa nay lo lắng nàng, không có khả năng có người xông tới mà không phản ứng.
- Hỏa Linh sao, bị ta thi tiểu kế điều đi rồi.
Vân Gian Nguyệt khẽ cười nói, hiển nhiên cũng không có để Hỏa Linh sư thái ở trong lòng.
Ánh mắt Bùi Miên Mạn xoay chuyển nói:
- Ta nghe A Tổ nói,hắn và ngươi quan hệ rất tốt, A Tổ cũng ở trên núi, không bằng ta dẫn ngươi đi tìm hắn?
Nàng tự nhiên đoán được đối phương kẻ đến không thiện, vì vậy nỗ lực thông qua danh nghĩa Tổ An chắp nối làm quen.
- Quả nhiên là một nữ nhân thông minh.
Vân Gian Nguyệt có chút ngoài ý muốn phản ứng của nàng.
- Lần này ta tới là muốn mời cô nương đi qua làm khách một chút, yên tâm, nể mặt mũi tiểu tử kia, ta sẽ không làm khó ngươi.
- Thế nhưng ta cảm thấy ở chỗ này rất tốt nha, nếu không chờ ta tỷ thí xong lại đến tìm giáo chủ?
Bùi Miên Mạn hỏi dò, đồng thời trong tâm lo lắng, sao sư phụ vẫn chưa trở lại, còn có bên cung chủ, sao cũng không phản ứng, chẳng lẽ không phát hiện được Vân Gian Nguyệt xâm nhập sao?
- Tiểu nha đầu, không cần đùa nghịch loại tâm nhãn này với ta, nể mặt tiểu tử kia, ta không làm khó dễ ngươi, bất quá nếu quá phận mà nói, ngươi đừng quên ta là Giáo chủ Ma giáo giết người không chớp mắt trong miệng các ngươi.
Vân Gian Nguyệt ngữ khí âm trầm, nháy mắt bầu không khí trong phòng hạ xuống đến điểm đóng băng.
Bùi Miên Mạn cảm giác mình bị một cỗ khí tức khủng bố khóa chặt, căn bản không thể động đậy, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi, vốn cho rằng còn có sức đánh một trận, bất quá bây giờ mới rõ ràng chênh lệch lớn đến làm cho người tuyệt vọng, thậm chí có một loại cảm giác, sư phụ cũng là Đại Tông Sư, nhưng không mang đến cho nàng cảm giác áp bách mãnh liệt như vậy.
Cũng không biết A Tổ đến cùng làm sao quen thuộc nữ nhân khủng bố này như thế.
Rơi vào đường cùng, nàng đành phải ở dưới đối phương nhìn soi mói mặc y phục, theo Vân Gian Nguyệt rời biệt viện, bất quá trong lòng cũng không có quá lo lắng, trước đó Tổ An nhắc qua quan hệ giữa song phương, hoàn toàn có thể xưng là bằng hữu, mặc kệ từ phương diện nào nhìn, nàng cũng không đến mức muốn thương tổn ta, chỉ bất quá mục đích nàng mang mình đi đến cùng là gì?
Lúc này vừa khác, Tổ An đi tới vị trí ở Quan Tâm Phong mà Tạ Đạo Uẩn nói, bốn chỗ điều tra, rất nhanh liền phát hiện một số dị thường, tuy dấu vết được quét dọn, nhưng vẫn nhìn ra một ít dấu vết cây cối hoa cỏ bẻ gãy, rõ ràng nhất là có một chỗ trống trải, nhìn bố cục trước đó hẳn là có lương đình, nhưng bây giờ nơi này cái gì cũng không có.
Có thể đạt tới loại trình độ hủy diệt này, chiến đấu ít nhất là Tông Sư trở lên, bất quá trên Tử Sơn nhiều Đại Tông Sư như vậy, lại ngay cả một người cũng không phát giác được?