Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3110 - Chương 3110 - Phong Thủy Luân Chuyển

Chương 3110 - Phong thủy luân chuyển
Chương 3110 - Phong thủy luân chuyển

Đến biệt viện của Không Minh Đảo, hắn không tiện thông báo, liền lặng lẽ chui vào gian phòng của Vân Gian Nguyệt.

- Người nào?

Hiển nhiên tính cảnh giác của Vân Gian Nguyệt cực cao.

- Ta.

- Chờ một chút...

Thanh âm của Vân Gian Nguyệt có chút bối rối, ngược lại Bùi Miên Mạn ở bên cạnh nàng hai mắt tỏa sáng.

Chỉ bất quá thời điểm nàng đang muốn kêu gọi, đã bị Vân Gian Nguyệt vượt lên trước phong bế huyệt đạo, sau đó nhét vào trong tủ treo quần áo.

Bùi Miên Mạn nháy nháy mắt, trong lòng có chút kỳ quái, Vân Gian Nguyệt đường đường Giáo chủ Ma giáo, tại sao lại đột nhiên hoảng loạn như vậy?

Chẳng lẽ nàng sợ A Tổ?

Hơn nữa vì sao A Tổ hơn nửa đêm tìm đến nàng?

Trong nháy mắt nàng hiện lên quá nhiều suy đoán.

Vân Gian Nguyệt đóng cửa tủ quần áo lại, vốn định đi mở cửa, bỗng nhiên lại ý thức được cái gì, lần nữa mở tủ quần áo ra, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Bùi Miên Mạn, điểm huyệt ngủ của nàng.

Nhìn thấy Bùi Miên Mạn chìm vào giấc ngủ, lúc này Vân Gian Nguyệt mới thở dài một hơi, đặt nàng ở trong tủ quần áo, sau đó mới đi mở cửa.

- Ngươi đang làm gì thế, sao lâu như vậy?

Tổ An hơi nghi hoặc.

Vân Gian Nguyệt giật mình, bất quá trên mặt lại không biểu hiện ra cái gì:

- Ngươi hơn nửa đêm đến gõ cửa, ta cũng nên mặc quần áo chứ?

Tổ An mỉm cười:

- Kỳ thật không mặc cũng không phải không được.

Vân Gian Nguyệt:

-???

- Tiểu tử thúi, có phải muốn bị đánh hay không.

Tổ An lắc mình vào trong nhà, cười làm lành nói:

- Chỉ nói đùa một chút mà thôi.

- Lén lén lút lút như thế làm gì.

Mặc dù Vân Gian Nguyệt nói như vậy, nhưng vẫn đi đóng cửa lại.

Tổ An đánh giá xung quanh, làm trong lòng Vân Gian Nguyệt cuồng loạn:

- Ngươi đang tìm cái gì?

- Hồng Lệ không có ở chỗ ngươi?

Tổ An hỏi, nếu để cho nàng biết mình hơn nửa đêm đi tìm sư phụ nàng, sẽ có chút phiền phức.

Vân Gian Nguyệt âm thầm thở dài một hơi:

- Không có, nàng đã ngủ rồi, ngươi tới làm gì?

- Chủ yếu là trên Tử Sơn phát sinh một chút sự tình.

Tổ An nói cho nàng phát hiện của Tạ Đạo Uẩn, muốn nghe xem ý kiến của nàng.

- Nghe ngươi nói, hơn phân nửa là có người bố trí trận pháp che khuất bầu trời mới được.

Vân Gian Nguyệt Nhất vừa suy tư vừa đáp.

- Theo ta biết, Đại trưởng lão Vu Môn Vu Vô Ngôn cực kỳ am hiểu đạo này.

- Đại trưởng lão Vu Môn?

Tổ An giật mình, lúc trước hắn xém chút ở trong tay Vu Môn ăn thiệt thòi, tự nhiên cực kỳ lưu ý.

- Vu Môn không có tông chủ, bọn hắn đều cho rằng mình là người hầu của Vu Thần, mà Đại trưởng lão chính là người phát ngôn của Thần ở thế gian, không sai biệt lắm là người địa vị cao nhất của toàn bộ Vu Môn. Vu Vô Ngôn cũng là Đại Tông Sư uy tín lâu năm, tu vi sâu không lường được, lại thêm Vu thuật quỷ quyệt khó phòng, không có việc gì thì ngươi đừng trêu chọc nàng.

Ngữ khí của Vân Gian Nguyệt có chút ngưng trọng.

- Ai muốn trêu chọc bọn gia hỏa này.

Tổ An nói tình huống lần trước giao thủ với Trương Giải cho nàng.

- Yếm Thắng chi thuật của Vu Môn cũng không có đáng sợ như ngươi nghĩ, bọn hắn thường thường phải thu tập lông tóc móng tay… của mục tiêu, tốt nhất còn có ngày sinh tháng đẻ, mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.

Vân Gian Nguyệt giải thích.

- Về phần Trương Giải ngươi miêu tả, hắn hẳn không phải Vu Sư, bằng không thời điểm triều đình xét duyệt không có khả năng không phát hiện được, hắn hẳn là học được Thỉnh Thần Thuật của Vu Môn, trong thời gian ngắn mời cường giả Vu Môn nhập thân, mượn dùng năng lực của đối phương.

- Dựa theo ngươi miêu tả, có thể đạt tới sức chiến đấu kia, hắn chí ít mời năng lực của trưởng lão Vu Môn, nói không chừng mời chính là Vu Vô Ngôn.

Tổ An nghe mà vẻ mặt nghiêm túc, chỉ cho người khác mượn dùng một chút năng lực đã khó chơi như vậy, bản thể chẳng phải càng khó đối phó.

- Vu Môn cũng không phải không có nhược điểm.

Vân Gian Nguyệt trấn an nói.

- Bọn hắn am hiểu ở phía sau ám toán người, không am hiểu chính diện đối quyết, cho nên đụng phải bọn hắn, biện pháp tốt nhất là chạy đến bên người đối phương cận chiến.

Sau khi nói xong lại dạy Tổ An một chút thủ pháp ứng đối.

Tổ An nghe rất bội phục, không hổ là Giáo chủ Ma giáo, phần kiến thức này trên đời không có mấy người bằng được.

- Tốt, trong khoảng thời gian này ta sẽ đề cao cảnh giác, mặt khác cũng sẽ chú ý họ Phùng kia, ngươi có thể đi.

Vân Gian Nguyệt hạ lệnh trục khách.

- Muốn ta đi như vậy sao?

Tổ An cười.

- Nói đến ta cảm thấy bây giờ ngươi có chút cổ quái, trước đó không phải đang tức giận sao? Sao bây giờ lại có chút... cảm giác chột dạ.

Vân Gian Nguyệt ức chế xuống xúc động muốn nhìn tủ quần áo, vội vàng nói:

- Cái gì mà chột dạ hay không chột dạ, còn có ta tức giận chỗ nào, tiểu tử ngươi đừng tự mình đa tình.

Tổ An nhìn dung nhan diễm lệ đến có chút yêu dị của nàng, ôn nhu nói:

- Ngươi biết ta là có thể phát giác được người có tức giận hay không, nói thật thời điểm biết ngươi tức giận, ta rất cao hứng, chứng minh trong lòng ngươi có ta, cho nên mới ăn dấm.

Bình Luận (0)
Comment