Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3111 - Chương 3111 - Phong Thủy Luân Chuyển (2)

Chương 3111 - Phong thủy luân chuyển (2)
Chương 3111 - Phong thủy luân chuyển (2)

- Ai ăn dấm?

Vân Gian Nguyệt đỏ mặt, trực tiếp lấy tay đẩy hắn ra ngoài.

- Đi đi đi, đừng đến phiền ta.

Tổ An thuận thế quay người lại, ôm vòng eo đối phương vào lòng, sau đó không đợi nàng phản ứng, trực tiếp cúi đầu hôn lên đôi môi kiều diễm ướt át.

Toàn thân Vân Gian Nguyệt cứng đờ, trong nháy mắt toàn thân phảng phất như có dòng điện chảy qua, đại não có mấy giây trống không.

Bất quá khi đối phương cạy mở hàm răng, chui vào bên trong càn quét, nàng rốt cục kịp phản ứng, một tay đẩy hắn ra, vừa thẹn vừa giận nói:

- Tiểu tử thúi, ngươi làm gì?

- Thối sao? Ngươi lại nếm thử một chút.

Tổ An cười cười, hôn lên lần nữa.

Vân Gian Nguyệt:

- ...

Mới đầu nàng còn giãy dụa kịch liệt, bất quá cũng không có vận dụng lực lượng Đại Tông Sư, tự nhiên không có khả năng tránh thoát được đối phương mạnh mẽ.

Thời gian dần qua, nàng giãy dụa càng ngày càng vô lực, nhiệt độ toàn thân càng ngày càng cao, thân thể càng ngày càng mềm.

Nàng dù sao cũng là nữ tử thành thục, hơn nữa quanh năm tu hành mị thuật nhưng không có thực tiễn, làm cho trong thân thể phảng phất như trấn áp một ngọn núi lửa.

Dĩ vãng thanh tâm quả dục cũng không có gì, nhưng lần trước Tổ An phảng phất như mở ra cho nàng một thế giới mới, để núi lửa trong cơ thể nàng lần nữa sinh động.

Mà Tổ An chính là nam nhân duy nhất có thể xúc động núi lửa trong cơ thể nàng.

Một lúc lâu sau nàng rốt cục có thời gian hít thở, có chút do dự nói:

- Chúng ta như vậy không tốt...

Tổ An cũng không có nói chuyện, ôn nhu nhìn ánh mắt nàng, đầu lại từ từ cúi xuống.

Lần này không hiểu vì sao nàng lại không né tránh, cũng không đẩy hắn ra.

Tổ An lại kéo nàng sát vào người mình, áp môi mình lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm kia, thân thể của Vân Gian Nguyệt run rẩy…

Đầu óc của nàng như trống rỗng, thân thể như nhũng ra không còn một chút sức lực, cả người như tựa hết vào lòng hắn, bờ môi mềm mại bị hắn nhấm nháp.

Mái tóc của Vân Gian Nguyệt như mây, giống như làn gió xuân nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt Tổ An, khiến cho trên mặt hắn hơi nhột, mũi tham lam hít hà mùi thơm từ cơ thể nàng, miệng thì không ngừng tấn công miệng của đối phương.

Từ những cử chỉ của Vân Gian Nguyệt, Tổ An đã nhận ra nàng có tình cảm với mình, thế nhưng nàng lại không có dũng khí đi đối mặt.

Vân Gian Nguyệt cảm thấy ngượng ngùng không thôi, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, nội tâm của Tổ An rất kích động, nhẹ nhàng ngậm lấy hai mảnh môi mềm mại, tùy ý liếm mút, sau đó cạy mở hàm răng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, truy đuổi trêu đùa cái lưỡi thơm tho của Vân Gian Nguyệt, mút lấy nước bọt bên trong, đầu lưỡi bá đạo càn quét khắp mỗi ngõ ngách trong miệng nàng, sau đó cùng cái lưỡi của nàng dây dưa chung một chỗ.

Trên mặt Vân Gian Nguyệt đỏ ửng, càng tăng thêm mấy phần động lòng người, nàng muốn đẩy ra, nhưng lại luyến tiếc cảm giác kỳ lạ này, nhiều lần tự nói với mình như thế này không được, nhưng bản năng lại muốn hắn tiếp tục, cuối cùng đôi mắt nàng khép chặt, đôi lông mi dài rung động, theo thời gian trôi qua, nàng buông ra thể xác và tinh thần, theo cảm xúc bành trướng kia ngây ngô đáp lại.

Lúc này năm ngón tay của Tổ An đã chiếm cứ bầu nhũ hoa Vân Gian Nguyệt mà xoa bóp, trong miệng tùy ý hút lấy đầu lưỡi của nàng, làm cho thân thể yêu kiều xụi lơ trong lòng hắn, mặc cho Tổ An khinh bạc.

Tổ An cười xấu xa, dùng tay gạt đi làn áo của nàng xuống, để cho một bầu nhũ hoa trắng ngần lộ ra, căng tròn đầy đặn, thân thể của Vân Gian Nguyệt run rẩy, muốn ngăn hắn, nhưng không hiểu vì sao một cường giả Đại Tông Sư, lúc này lại không còn một chút sức lực phản kháng, mặc cho tiểu gia hỏa kia tận tình dày vò.

Hắn vừa hôn vừa dựa thế để nàng nằm một nửa người lên giường, hai chân thỏng xuống đất, làm cho khu âm đạo càng nhô cao lên, nhìn cực kỳ kích thích.

Tổ An rời môi nàng, cúi đầu hôn lên cái cổ thiên nga duyên dáng, lập tức một làn xạ hương quanh quẩn chóp mũi, sau đó tiếp tục chậm rãi dời xuống, mút lấy đầu vú đỏ thẫm, lúc này vạc áo bên kia cũng bị bung ra, hắn dùng ngón tay kẹp lấy, Vân Gian Nguyệt như bị sét đánh, đại não tê dại, nàng không biết vì sao lại trở thành như vậy, vốn dĩ nàng là muốn đuổi hắn ra ngoài nha.

Nhưng không hiểu vì sao, trong lòng nàng lại không bài xích, nghĩ tới đêm đó ở Yêu tộc… bây giờ cảm nhận được hắn si mê thân thể mình, nàng lại có cảm giác vui sướng, cái này… mình điên rồi sao?

Mình là sư phụ của Hồng Lệ nha.

Miệng nàng không tự chủ được bắt đầu rên rỉ, lúc này chỉ còn lại dục hỏa từ đáy lòng nổi lên, phảng phất như muốn thiêu đốt thân thể và linh hồn của nàng thành tro bụi, thân thể mềm mại yêu kiều kia dần dần nóng hổi, giống như củi khô bị lửa đốt cháy, hai núm vú đã sớm nhô lên màu hồng đỏ, chỉ thấy song phong của nàng no đủ căng tròn, đầu núm vú vểnh lên dựng đứng, làn váy bị hắn tốc lên bụng, lộ ra hai chân mượt mà bóng loáng, cái mông đẹp săn chắc, cùng với quần lót màu trắng tinh không che hết thảm lông đen mượt mà nồng đậm…

Sau đó cả phòng nhanh chóng tràn ngập tiếng rên rỉ mê hồn.

....

Bình Luận (0)
Comment