Trong lòng Tổ An hơi động, cái này tựa hồ là bức tranh trong phòng ngủ của Tế Tửu, trước đó nhìn thấy thường thường không có gì lạ, chỉ nghĩ hắn nhớ người yêu mới làm, chẳng lẽ cũng là Thần khí sao?
Chỉ thấy bức tranh kia trải rộng ra, rất nhanh cuốn tới xung quanh Nhân Hoàng Ấn, bao vây nó lại, cũng trong chớp nhoáng này, khí tức của Nhân Hoàng Ấn ngắn ngủi biến mất.
Bất quá cũng trong chớp nhoáng này, bức tranh đó bốc cháy lên, cơ hồ chớp mắt đã thành phấn vụn.
Hiển nhiên nó không phải binh khí Thần cấp, không cách nào kháng cự uy lực của Thần khí chính thức.
Trên mặt Tế Tửu lộ ra vẻ bi thương, nhìn bột phấn đầy trời, trong lúc nhất thời có chút thất thần.
Bất quá dù chỉ ngăn cách Nhân Hoàng Ấn một nháy mắt cũng đã đầy đủ, không có Nhân Hoàng Ấn che chở, Triệu Hạo không còn cách nào kháng cự không gian sụp đổ, thân hình không đứng vững bay thẳng vào vòng xoáy.
Lực hút khủng bố của vòng xoáy kia, nếu không phải có pháp trận ngăn cản, chỉ sợ đã hút cả Tử Sơn vào, Triệu Hạo ở bên trong mất thăng bằng, lại muốn ổn định thân hình đã không có khả năng.
Mắt thấy hắn sắp bị vòng xoáy hút hết, bỗng nhiên tay Triệu Hạo kéo dài, trực tiếp bắt lấy bả vai của Tế Tửu.
Thần sắc của Triệu Hạo có chút dữ tợn, giống như người chết chìm bắt được cọng cỏ, căn bản không buông tay.
Ai biết lúc này Tế Tửu thăm thẳm thở dài:
- Hoàng thượng nghĩ đến tình cảnh như thế này, ta sẽ còn tiếc mệnh sao?
Nói xong mũi chân hắn điểm một cái, cả người không chút kiên trì, ngược lại lao vào trong đại trận.
- Không!
Triệu Hạo bị va chạm như thế, làm sao còn chịu đựng được, cơ hồ trong nháy mắt theo Tế Tửu ngã vào trong vòng xoáy.
Hắn còn ở bên trong giãy dụa vài cái, này là vì tu vi hắn cao sâu, nên còn có thể hoạt động.
Bất quá cuối cùng không cách nào kháng cự, cả người hoàn toàn biến mất trong vòng xoáy.
Cùng lúc đó, vết nứt đại trận không có Tế Tửu che chở, một lực hút cường đại tiết ra ngoài.
Quan Sầu Hải, Huyền Bát Cảnh, Lý Trường Sinh… còn có một số thi thể còn sót lại, trong nháy mắt bị hút vào.
Tổ An biến sắc, vội vàng mang theo chúng nữ bay đi:
- Đi mau!
Hết thảy phát sinh quá nhanh, một khắc trước hắn còn nghĩ đánh rơi Nhân Hoàng Ấn đưa Triệu Hạo một đoạn đường, kết quả sau một khắc thì gặp phải tình huống này.
Chư nữ cũng biết lợi hại, vội vàng thi triển thân pháp nhanh nhất chạy đi.
Đáng tiếc không gian sụp đổ tạo thành lực hút, ngay cả Triệu Hạo cũng không chống cự được, các nàng làm sao kháng cự?
Tạ Đạo Uẩn tu vi thấp nhất không kiên trì nổi trước, kinh hô một tiếng, cả người ngã về sau, bị lực hút cường đại kéo vào vòng xoáy.
Tổ An thấy thế, trong lòng cảm giác nặng nề, bất quá không chút do dự thi triển Đại Phong thuấn di đến bên cạnh nàng, đang muốn mang nàng về, ai biết lúc này một tiếng kinh hô khác truyền đến, nguyên lai là Thu Hồng Lệ cũng trọng tâm bất ổn, bị hút đi.
Vân Gian Nguyệt biến sắc, nàng nỗ lực bắt lấy đối phương, nhưng lại bắt không.
Mắt thấy Thu Hồng Lệ sắp bị hút vào vòng xoáy, Tổ An vội vàng ném Tạ Đạo Uẩn ra ngoài, sau đó mượn lực phản chấn nhanh chóng đi tới biên giới vòng xoáy nắm lấy tay Thu Hồng Lệ.
- A Tổ!
Nhìn thấy Tổ An bất chấp nguy hiểm tới cứu mình, ánh mắt của Thu Hồng Lệ thoáng cái đỏ bừng.
Tổ An căn bản không kịp trả lời, lập tức phát động Đại Phong thi triển thuấn di.
Đáng tiếc không biết có phải bị đại trận này ảnh hưởng hay không, khoảng cách hắn có thể thuấn di giảm nhiều, hơn nữa chỉ có thể ở trong phạm vi đại trận, mỗi lần vừa hiện thân liền bị vòng xoáy khủng bố kia kéo về phía sau.
Hắn liên tục thi triển Đại Phong thuấn di mấy lần, mình chỉ thoáng rời xa vòng xoáy một chút xíu, liền khó có thể tiến thêm nửa bước.
Kỹ năng Đại Phong là có hạn chế thời gian, lấy tu vi của hắn bây giờ, liên tục thi triển mấy lần đã là cực hạn.
Tuy mỗi lần sử dụng Đại Phong khoảng cách thời gian không dài, nhưng bây giờ trong lúc nguy cấp, một chút thời gian kia đủ hai người bọn họ bị vòng xoáy kéo vào mấy lần.
Nhưng một khi hắn không thi triển Đại Phong, cơ hồ là trong nháy mắt sẽ bị kéo về phía sau.
Hắn không chút dừng lại, trực tiếp thi triển Bộ Bộ Sinh Liên, chỉ thấy dưới chân hắn hiện ra từng đoá liên hoa, cả người chậm rãi đi ra ngoài.
Phải biết bộ pháp Bộ Bộ Sinh Liên này cực kỳ thần dị, thậm chí có thể từ trong một số phong ấn nhảy ra, đáng tiếc đại trận này là Tế Tửu mưu đồ mấy chục năm kiến tạo thành, còn mượn lực lượng ngàn vạn sơn mạch của Tử Sơn, bây giờ không gian đã hình thành sụp đổ, mạnh như Triệu Hạo và Tế Tửu cũng bị hút vào, bộ pháp này lại thần kỳ cũng chỉ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại mà thôi.
Tổ An nỗ lực bước mấy bước, lại phát hiện mình không chỉ không tiến lên, mà lùi về sau một chút, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Trong lúc vội vã, hắn chỉ có thể lấy Thái A Kiếm cắm trên mặt đất, Thái A Kiếm miễn cưỡng cắm vững vàng, nhưng hai người cơ hồ trong nháy mắt như diều tung bay