Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3186 - Chương 3186 - Phấn Đấu Quên Mình

Chương 3186 - Phấn đấu quên mình
Chương 3186 - Phấn đấu quên mình

Thu Hồng Lệ nước mắt như trân châu:

- A Tổ, đều là ta liên lụy ngươi, ngươi không nên cứu ta.

Tổ An ôm chặt vòng eo của nàng, lúc này cũng vô kế khả thi, nghe vậy thở dài:

- Ta làm sao có thể ngồi nhìn ngươi gặp nguy hiểm mà không cứu.

Sắc mặt hắn kiên định, trực tiếp vận công lực ném nàng ra ngoài:

- Tiếp lấy!

Bây giờ tu vi của hắn mạnh mẽ, toàn lực đưa tới, cả người Thu Hồng Lệ như đạn pháo bay ra một khoảng cách.

Mà hắn bởi vì lực phản chấn không thể kiên trì được nữa, mặt đất dưới Thái A Kiếm hoàn toàn tan vỡ, cả người hắn xoay tròn bay vào trong vực sâu.

Thu Hồng Lệ kinh hô, nàng làm sao không rõ đối phương tự biết vô vọng sống sót, nên lựa chọn cứu nàng ra ngoài.

Nàng không kịp lau nước mắt, cổ tay rung lên, một dây lụa bắn ra, cuốn lấy eo đối phương.

Cùng lúc đó, một dây lụa màu trắng cũng cuốn lấy tay nàng, nguyên lai là Yến Tuyết Ngân ra tay.

Tu vi của nàng và Vân Gian Nguyệt mạnh mẽ, vừa rồi lại ở ngoại vi, cộng thêm đại trận này không ngừng sụp đổ, ảnh hưởng bên ngoài dần dần giảm nhỏ, sau khi hai người cứu Tạ Đạo Uẩn liền miễn cưỡng dừng được thân hình.

Vừa hay nhìn thấy Tổ An liều mạng cứu Thu Hồng Lệ, sau đó ném nàng ra.

- Tiểu tử này tán gái thật là không muốn sống nữa!

Yến Tuyết Ngân không kịp oán trách, bản năng vung dây lụa tiếp lấy Thu Hồng Lệ.

Dây lụa truyền đến cự lực, thân hình nàng đứng không vững, thất tha thất thểu ngã về phía đại trận.

May mắn Vân Gian Nguyệt tay mắt lanh lẹ, ôm chặt lấy eo nàng.

Lúc này lực hút quá khủng bố, hai người đã không có khí độ của Đại Tông Sư, chỉ dùng hết tất cả bản năng.

Tạ Đạo Uẩn được đưa đến nơi xa cũng vội vàng kết ấn, một hư ảnh bàn tay giữ chặt hai nữ, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân hình.

Nhưng lực hút cường đại vẫn làm mọi người từng bước một dời về phía vòng xoáy.

Tổ An thấy thế vội vàng hô lớn:

- Mau buông tay, bằng không các ngươi đều sẽ mất mạng!

Thu Hồng Lệ mím môi liều mạng lắc đầu, đưa tay quấn dây lụa thêm vài vòng.

Yến Tuyết Ngân mặt như thu thủy, tự nhiên không có ý buông tay, ngược lại thi triển tất cả sở học, nỗ lực kéo hai người ra.

Có điều rất nhanh tiếng vải rách vang lên, nguyên lai dây lụa màu trắng không nhịn được trọng lượng cùng với lực hút khủng bố, trực tiếp xé rách.

Từ lúc dây lụa xuất hiện vết rách, đến đứt rời cơ hồ không có bất kỳ thời gian giảm xóc, khiến người ta căn bản không kịp phản ứng.

Yến Tuyết Ngân hối hận không thôi, sớm biết như vậy lúc trước không nên giao Hỗn Thiên Lăng cho Sơ Nhan.

Có điều nàng không do dự, mà bản năng bay nhào ra, trực tiếp bắt lấy nửa đoạn dây lụa.

Nhưng cả người cũng bị kéo vào trong đại trận.

Vân Gian Nguyệt giật nảy cả mình, không còn kịp suy tư nữa, vội vàng bổ nhào qua bắt lấy mắt cá chân của nàng.

Sắc mặt Tạ Đạo Uẩn tái nhợt, nhưng cũng không kịp suy tư, trực tiếp nhảy lên, bắt lấy Vân Gian Nguyệt, một cái tay khác chăm chú đập trên mặt đất.

- Băng Thạch Nữ, lần này ngươi liều mạng cứu đồ đệ ta, nếu có cơ hội sống sót, nhân tình này ta nhất định sẽ trả.

Vân Gian Nguyệt không có ý tứ cảm tạ nàng cứu Tổ An, chỉ có thể lấy Thu Hồng Lệ làm bia đỡ đạn.

Yến Tuyết Ngân cũng không có ý tứ thừa nhận mình là không muốn nhìn thấy Tổ An xảy ra chuyện, cắn môi nói:

- Chỉ sợ không có cơ hội này.

Lúc này không gian trong đại trận nhanh chóng sụp đổ, tốc độ nhanh hơn trước không biết bao nhiêu lần, đồng thời lực hút cũng lớn hơn trước đó không biết bao nhiêu lần.

Lấy công lực của Tạ Đạo Uẩn làm sao kiên trì được, phù lục trực tiếp vỡ vụn, sau đó mọi người bị hút vào trong vòng xoáy.

Đúng lúc này, một sơn mạch khác trên Tử Sơn, trụ sở tạm thời của Bích Lạc Cung, lúc trước bởi vì đệ tử chín tông không theo kỳ hạn từ trong bí cảnh Đạo môn đi ra, thế nhưng hoàng đế lại tới tế thiên phong thiện, bọn họ không thể ở lại Kim Đỉnh, nên đến phụ cận tạm thời dàn xếp, chờ bí cảnh mở ra, nghênh đón đệ tử các tông.

Từ vừa mới bắt đầu, Vạn Thông Thiên và Hỏa Linh sư thái đã xa xa chú ý Tử Sơn dị biến, sắc mặt không ngừng biến ảo, cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được uy năng khủng bố, may mắn trước đó quyết định không đếm xỉa đến, bằng không bây giờ ở trên Kim Đỉnh, hơn phân nửa sẽ yếu ớt như con sâu cái kiến.

Bỗng nhiên có đệ tử kinh hô:

- Vô Tự Thiên Thư, Vô T ự Thiên Thư!

Hai người phát giác được dị động, không khỏi sợ hãi, vội vàng theo tiếng chạy đến, chỉ thấy Vô Tự Thiên Thư trước đó an an ổn ổn đặt ở chỗ đó bỗng nhiên rung động kịch liệt, toàn thân tản ra ánh sáng đặc thù.

Sắc mặt hai người đại biến, phải biết Vô Tự Thiên Thư này quan hệ tới bí cảnh Đạo môn, nếu xảy ra chuyện, những đệ tử kiệt xuất nhất kia sẽ vĩnh viễn ở lại bên trong.

Bình Luận (0)
Comment