Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3188 - Chương 3188 - Thăm Dò (2)

Chương 3188 - Thăm dò (2)
Chương 3188 - Thăm dò (2)

Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng ưm, một mỹ nữ mềm mại thăm thẳm tỉnh lại.

- Hồng Lệ!

Tổ An thấy được nàng, trong lòng mừng rỡ, vốn cho rằng chết chắc, không nghĩ tới còn ở cùng với đối phương.

Thu Hồng Lệ nhìn thấy hắn, nhất thời vành mắt đỏ lên, trong thanh âm mang theo một tia nghẹn ngào:

- Ta... ta là đang nằm mơ sao?

- Không có nằm mơ, chúng ta còn sống.

Lấy tu vi của Tổ An bây giờ, phán đoán mình phải chăng còn sống vẫn không có vấn đề. Đặc biệt là trải qua chiến đấu liên quan tới mộng cảnh với Vu tộc, hắn có phương pháp tổng kết ra hiện thực và mộng cảnh.

Biết được hai người còn sống, Thu Hồng Lệ nhịn không được nữa, trực tiếp nhào vào trong ngực hắn kích động khóc lên:

- A Tổ, về sau không cho phép ngươi bốc lên nguy hiểm lớn như vậy cứu ta, so với hai người cùng một chỗ chịu chết, ta càng hy vọng ngươi có thể sống.

Lúc này hai người mới phát hiện tay vẫn nắm chặt, nhớ lại hình ảnh trước khi rơi vào vòng xoáy, hai người liều mạng bắt lấy nhau, trong lòng đều ngòn ngọt, vô ý thức tay nắm càng chặt hơn, không nguyện ý buông ra.

Trên mặt Tổ An lóe lên nụ cười ôn nhu, tay khác nhẹ nhẹ vỗ về mái tóc của nàng:

- Ta cũng hi vọng ngươi có thể còn sống.

Thu Hồng Lệ rúc vào trong ngực hắn, cảm thụ lồng ngực ấm áp, chỉ cảm thấy lúc này mình là người hạnh phúc nhất thế gian, nếu sư phụ nhìn thấy, nhất định sẽ chúc phúc...

A?

Bỗng nhiên nàng ngồi thẳng người, sắc mặt có chút tái nhợt:

- Sư phụ... Sư phụ đâu? Vừa rồi sư phụ, còn có Yến quan chủ và Tạ cô nương tựa hồ cũng bị hút vào, các nàng đâu?

Trong lòng Tổ An nhảy dựng, lúc này mới nhớ một màn trước đó, vội vàng tìm kiếm, đáng tiếc xung quanh chỉ là cây cối, nơi nào có thân ảnh người khác.

Thu Hồng Lệ tìm một vòng không thu hoạch được gì, nhất thời hoa dung thất sắc:

- A Tổ, các nàng có thể bị truyền đến hư vô chi địa gì kia không?

Trong lòng Tổ An tâm thần bất định, bất quá vẫn an ủi nàng:

- Yên tâm, hẳn sẽ không, chúng ta đã không bị truyền tống đến hư vô chi địa, các nàng hơn phân nửa cũng sẽ như vậy, này giống như bí cảnh, cho dù cùng một lúc tiến vào, cũng rất có thể bị phân phối đến địa phương khác biệt, chúng ta chậm rãi tìm, cuối cùng sẽ tìm được các nàng, tu vi của các nàng không yếu, tự vệ không thành vấn đề.

Vừa rồi hắn dùng nguyên khí điều tra thế giới này, một số pháp tắc có khác biệt không nhỏ, người tu hành cấp bậc như hắn là có thể cảm thụ ra.

Cho nên đây không phải phụ cận Tử Sơn, mà đã đi tới một thế giới khác.

Vào bí cảnh quá nhiều lần, hắn sớm đã nhìn quen không lạ.

- Hi vọng như thế.

Thu Hồng Lệ thoáng bình tĩnh trở lại, dò xét bốn phía, nhịn không được rùng mình.

- Nơi này là nơi nào? Cảm giác có một loại âm lãnh đặc biệt.

- Không biết, bất quá âm khí ở nơi này khá nặng.

Tổ An gật đầu.

- Trước tiên tìm một địa phương qua đêm, trời sắp tối, ta từ nơi sâu xa có một loại dự cảm, trời tối ở trong rừng cây không phải ý kiến hay.

Thu Hồng Lệ ân một tiếng, rất nhanh hai người bắt đầu điều tra, trong rừng cây bụi gai rậm rạp, đối với người tu hành mà nói cũng không phải việc gì khó, rất nhanh đã điều tra một khu vực, rốt cuộc tìm được một con đường nhỏ sắp bị cỏ dại che giấu.

- Có đường thì cách địa phương có người không xa.

Thu Hồng Lệ buông lỏng một hơi.

Nhưng thần sắc của Tổ An lại ngưng trọng:

- Ngươi có chú ý tới không, cho đến bây giờ, chúng ta không nhìn thấy bất kỳ động vật gì?

Tổ An vừa đến thế giới này, không chỉ dùng thần niệm điều tra, còn dùng Ngọc Tông trên tay, nỗ lực triệu hoán động vật ở phụ cận làm ra-đa, ai biết một chút phản ứng cũng không có.

Mới đầu hắn còn nghĩ địa phương kia không có động vật, ai biết đi lâu như vậy, khắp nơi đều không có, hắn lập tức ý thức được dị thường.

Thu Hồng Lệ giật mình, cảnh giác nhìn bốn phía:

- Chẳng lẽ những thực vật này có độc?

Tổ An lắc đầu:

- Ta rất mẫn cảm với độc dược, xung quanh đều là cây cối bình thường, không có độc.

- Vậy thì kỳ quái.

Thu Hồng Lệ nhíu mày suy tư, bộ dáng có chút buồn rầu, bỗng nhiên nàng thấy Tổ An nhìn mình xuất thần, vội vàng hỏi.

- Làm sao vậy?

Tổ An cười nói:

- Không có gì, chẳng qua cảm thấy cho dù ngươi cau mày cũng cực kỳ xinh đẹp.

- Chán ghét...

Thu Hồng Lệ hờn dỗi, nếu như ngày bình thường có nam nhân nói với nàng lời tương tự, nàng sẽ cảm thấy đối phương lỗ mãng, nhưng từ trong miệng người yêu nói ra, nàng lại cảm thấy trái tim không ngăn được phanh phanh nhảy lên.

Tổ An nắm lấy tay nàng:

- Đi thôi, phía trước tựa hồ có ánh đèn, chúng ta đi qua xem một chút.

Thu Hồng Lệ ân một tiếng, thân là Thánh Nữ Ma giáo, ngày bình thường nàng cũng sát phạt quả quyết, kết quả bây giờ ở cùng với Tổ An, lại không có suy nghĩ của mình, chỉ đi theo hắn cũng cảm giác cực kỳ an tâm.

Bình Luận (0)
Comment