Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3193 - Chương 3193 - Khảo Nghiệm (2)

Chương 3193 - Khảo nghiệm (2)
Chương 3193 - Khảo nghiệm (2)

Tổ An âm thầm hỏi thăm:

- Hoàng hậu sư phụ, ngươi nhìn ra nội tình của nữ tử trước mắt không?

Mị Ly không thèm quan tâm đáp:

- Không phải là Quỷ sao.

Tổ An:

- ...

Hắn nhịn không được hỏi:

- Sao không giống Quỷ trước đó nhìn thấy?

Năm đó ở trong bí cảnh gặp Mị Ly, cũng có một đống lớn sinh vật tử linh, thậm chí hình thái của Chương Hàm, không có gì khác Quỷ trong truyền thuyết.

Dường như Mị Ly biết hắn nghĩ gì, đáp:

- Trước kia ngươi nhìn thấy chỉ là sinh vật tử linh hạ cấp, đồng thời không có linh trí gì, loại Quỷ này lại khác, trừ bản nguyên không giống, thì ngoại hình lại không khác nhân loại quá nhiều.

- Còn trước kia ngươi gặp phải như Chương Hàm, nghiêm chỉnh mà nói hắn không tính là sinh vật tử linh chính thức, mà là quái vật bị trận pháp đặc thù, cộng thêm nguyền rủa hình thành, không cách nào tiến vào Lục Đạo Luân Hồi, thẳng đến ngươi để bọn hắn giải thoát.

Tổ An kinh ngạc:

- Thế giới này thật có Lục Đạo Luân Hồi?

- Đương nhiên là có.

Mị Ly dường như kỳ quái vì sao hắn hỏi như vậy.

- Trên đời này đã có Thần có Tiên, tự nhiên cũng có Lục Đạo Luân Hồi, như vậy mới có thể để cho sinh khí cùng tử khí giữa thiên địa bảo trì trạng thái thăng bằng.

Nói một nửa nàng lộ ra thần sắc khó hiểu:

- Bất quá ta chú ý tới ngươi trải qua rất nhiều thế giới, tựa hồ cũng không có Lục Đạo Luân Hồi, chẳng lẽ như Tiên giới, bị ngăn cách khỏi thế giới của các ngươi?

Đúng lúc này nữ tử ở cửa đã điềm đạm đáng yêu nói:

- Công tử, thiếp thân...

Sau khi mở cửa, nàng kia vốn bản năng ngã vào trong ngực Vi Tác, bất quá đợi nhìn thấy hình dạng của đối phương, thân hình rõ ràng cứng đờ, lúc này vừa hay nhìn thấy Tổ An ở xa xa, hai mắt nhất thời tỏa sáng.

Tổ An vốn ngọc thụ lâm phong, lại thêm đẹp là so sánh ra, có Vi Tác làm gương, thì càng nổi bật hắn tuấn dật xuất trần.

Thân thể nữ tử kia uốn éo, rất tự nhiên hất Vi Tác ra, đánh tới trong ngực Tổ An:

- Công tử, cứu mạng.

Vi Tác vốn tràn đầy mong đợi giang hai cánh tay chờ ôm giai nhân, ai biết nội dung cốt truyện phát triển như vậy, cả người ngây ra tại chỗ, dường như hoá đá.

Tổ An cảnh giác lui về sau một bước:

- Cô nương ngươi làm sao?

Nữ tử kia ôm trật, trực tiếp ngã nhào trên đất, phát ra một tiếng duyên dáng gọi to, u oán ngẩng đầu nhìn Tổ An:

- Công tử...

Quả nhiên ta thấy mà yêu, Vi Tác vốn hoá đá nghe đến tim mềm nhũn, vội vàng chạy tới muốn dìu nàng:

- Cô nương, sao ngươi không cẩn thận như vậy.

Nữ tử kia lăn mình một cái, đi thẳng tới dưới chân Tổ An, nắm lấy chân hắn tự mình đứng dậy.

- Đa tạ công tử giúp đỡ.

Nữ tử kia nhấp nháy mắt to nhìn Tổ An, ánh mắt dường như biết nói chuyện, cực kỳ câu người, Vi Tác ngượng ngùng thu tay lại, sự tình như vậy mình đã gặp qua bao nhiêu lần rồi?

Giống như đã thành thói quen.

Tổ An bất động thanh sắc hất tay nàng ra:

- Cô nương là người phương nào, vì sao xuất hiện ở đây?

Mặc dù biết đối phương là nữ quỷ, nhưng tình báo quá ít, trò chuyện với nàng nhiều một chút, xem có thể được chút manh mối hữu dụng hay không.

- Tiểu nữ khuê danh Tiểu Anh, gần đây gia phụ được điều làm huyện lệnh ở trong thành phụ cận, sau khi thu xếp tốt mới tiếp ta tới đoàn tụ, kết quả dọc đường lại bị giặc núi cướp đường, thủ hạ nha hoàn liều chết bảo vệ, mới để ta miễn cưỡng thoát được tánh mạng, không biết công tử có thể hộ tống ta tiến vào trong thành hay không, gia phụ nhất định sẽ tạ ơn ngươi, tiểu nữ tử cũng sẽ khắc trong tâm khảm, làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi.

Thời điểm nàng nói, ánh mắt không ngừng nháy với Tổ An, đầu lưỡi hơi duỗi ra, tràn ngập ám chỉ làm cho người mơ màng.

Tổ An lắc đầu:

- Ta không có làm ruộng, lấy trâu ngựa làm gì.

Tiểu Anh:

- ...

Nàng do dự một chút, trên mặt thẹn thùng nói:

- Công tử, trâu ngựa cũng có thể... cưỡi nha.

Tổ An:

- ...

Nữ quỷ ở thế giới này đều hung hãn như vậy.

Mị Ly nhịn không được cười ra tiếng:

- Không bằng suy tính một chút, nữ quỷ này còn có ba phần tư sắc, không bằng tới một trận sinh tử chi giao, cho người ta hút ngươi chút dương khí, dù sao dương khí của ngươi sung túc như thế.

Tổ An nghĩ thầm có sư phụ như ngươi sao, nói cái gì thế hả.

Nữ tử Tiểu Anh đang muốn tiếp tục nói cái gì, chợt thấy Thu Hồng Lệ dựa nghiêng ở một bên, giống như cười mà không phải cười, bộ dáng yên tĩnh nhìn ngươi biểu diễn.

Trong nháy mắt đó nàng bị dung mạo của đối phương chấn nhiếp, dù là nàng cũng cảm thấy đối phương đẹp đến mức rung động lòng người.

Nàng rốt cuộc minh bạch vì sao không thành công câu dẫn Tổ An, nàng lã chã chực khóc, thất hồn lạc phách nói:

- Nguyên lai bên người công tử có giai nhân quốc sắc thiên hương như thế, khó trách chướng mắt thiếp thân liễu yếu đào tơ, không quấy rầy.

Nói xong bụm mặt chạy đi, rõ ràng nhìn như cô gái yếu đuối, nhưng tốc độ lại cực nhanh, phảng phất như tung bay ở trên không trung.

Bình Luận (0)
Comment