Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3194 - Chương 3194 - Mệnh Không Có Đến Tuyệt Lộ

Chương 3194 - Mệnh không có đến tuyệt lộ
Chương 3194 - Mệnh không có đến tuyệt lộ

Vi Tác đuổi không kịp, đứng ở cửa đấm ngực dậm chân:

- Đến câu dẫn ta đi, ta rất dễ mắc câu.

Tổ An:

- ...

Thu Hồng Lệ:

- ...

Lại nói một bên khác, Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn đồng dạng tỉnh lại trong một gian phòng rách nát.

Vân Gian Nguyệt cau mày nói:

- Tại sao là ngươi ở bên cạnh, người khác đâu?

Tạ Đạo Uẩn nghĩ đến người trước mắt là nữ ma đầu giết người không chớp mắt trong truyền thuyết, trong lòng cũng có chút run lẩy bẩy:

- Ta... ta không biết.

Vân Gian Nguyệt kiến thức uyên bác, rất nhanh biết rõ đây không phải hư vô chi địa, mà là một loại thế giới giống như bí cảnh.

Điều tra xung quanh một trận, không có tìm được Tổ An và Thu Hồng Lệ, trong lòng càng bực bội:

- Cô gái nhỏ, đừng kéo chân sau của ta, bằng không bổn tọa diệt ngươi.

Tạ Đạo Uẩn gật đầu như gà mổ thóc, bây giờ bỗng nhiên đến một thế giới mới, hai mắt đen thui, cái gì cũng không biết, có người quen sẽ an lòng một chút, dù đối phương có chút hung.

Vân Gian Nguyệt suy nghĩ mặc dù tu vi của tiểu nha đầu này bình thường, nhưng tạo nghệ trận pháp cao cường, nói không chừng về sau sẽ hữu dụng.

Sau đó hai người rất ăn ý cho phép đối phương tổ đội với mình.

Đúng lúc này, bỗng nhiên thần sắc của Vân Gian Nguyệt cứng lại:

- Người nào?

Tạ Đạo Uẩn cảnh giác nhìn theo, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

- Kiệt kiệt kiệt...

Một tiếng cười khó nghe vang lên, toàn bộ không gian lộ ra có chút quỷ dị.

Ngay sau đó, một quái vật bỗng nhiên hiển hiện ở trên xà nhà, dù là Vân Gian Nguyệt cũng tê cả da đầu.

Bởi vì quái vật này thân thể sư tử, lại có khuôn mặt nữ nhân, toàn thân quỷ dị, khiến người ta nhìn một cái đã cảm thấy tinh thần bị ô nhiễm.

Đột nhiên Vân Gian Nguyệt bạo phát, Tân Nguyệt Luân chẳng biết lúc nào xuất hiện ở sau lưng quái vật kia, trực tiếp xoay tròn, cắt qua đầu đối phương.

Tạ Đạo Uẩn giật mình, tâm nghĩ quái vật kia vừa nhìn liền biết không phải loại lương thiện, sao Vân giáo chủ lại công kích nó, vạn nhất không thành công triệt để chọc giận nó, chỉ sợ hai người sẽ phiền phức lớn.

Phương thức tư duy của Vân Gian Nguyệt không giống nàng, nàng phát giác quái vật này không phải hạng người lương thiện gì, nên quả quyết lựa chọn tiên hạ thủ vi cường, mà không phải chờ đối phương xuất chiêu trước để mình rơi vào bị động.

Bất quá rất nhanh, ánh mắt nàng ngưng tụ, chỉ thấy Tân Nguyệt Luân cắt qua đầu quái vật kia, quái vật kia tứ phân ngũ liệt.

Nhưng nàng không cao hứng nổi, bởi vì nàng cảm giác được mình không có giết chết đối phương.

Quả nhiên, rất nhanh một đoàn hắc vụ ngưng tụ, quái vật kia lần nữa hiện ra ở trên xà nhà.

Thần sắc của Vân Gian Nguyệt cứng lại, đang chuẩn bị xuất thủ công kích lần nữa.

Lúc này quái vật kia mở miệng:

- Hi hi hi, không có tác dụng, công kích của ngươi vô hiệu với ta.

Thấy quái vật này miệng nói tiếng người, Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn đều giật mình, bất quá đã có thể giao lưu, Vân Gian Nguyệt không tiếp tục xuất thủ nữa:

- Ngươi là ai? Đây là địa phương nào?

- Bình thường đều là ta hỏi người vấn đề, không nghĩ tới hôm nay lại bị người hỏi.

Quái vật kia cười hì hì đáp.

- Thôi được, hôm nay tâm tình ta tốt, liền trả lời ngươi một vấn đề, ta tên Sphinx, còn đây là địa phương nào, thì cần các ngươi tự mình thăm dò, nếu các ngươi có thể qua được cửa ải của ta mà nói…

- Sphinx?

Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn liếc nhau, nghĩ thầm cái tên thật kỳ quái.

Bất quá các nàng lập tức phát giác được huyền cơ trong lời nói của đối phương:

- Qua cửa ải của ngươi?

Hai người không hẹn mà cùng chuẩn bị công kích, lần này uy lực lớn hơn nhiều.

Quái vật Sphinx động cũng không có động, tùy ý hai người đánh lên người mình, toàn thân nó một chút vết thương cũng không có, dường như nó căn bản không ở thời không này.

Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn biến sắc, như lâm đại địch, quái vật này quá cổ quái.

Lúc này quái vật Sphinx nâng lên móng vuốt lắc lắc:

- Đã nói các ngươi công kích không có tác dụng, bây giờ có thể nghe ta nói chưa?

Vân Gian Nguyệt hừ lạnh:

- Chưa hẳn không có tác dụng, chỉ là tạm thời còn không tìm được nhược điểm của ngươi thôi.

Nàng trải qua các loại mưa to gió lớn, đương nhiên sẽ không bị đối phương hù sợ, trong đầu nhanh chóng vận chuyển, bắt đầu suy tư nhược điểm của đối phương khả năng là cái gì, những kỹ năng của mình cái nào có hiệu quả.

Sphinx nói:

- Nếu quả thật muốn nói nhược điểm, ta khả năng có một nhược điểm.

Mặc dù biết nó không có khả năng ngu như vậy, nhưng hai nữ vẫn không nhịn được bị hấp dẫn.

- Nếu các ngươi có thể trả lời vấn đề của ta, ta sẽ tự nhiên tiêu tán rời đi, các ngươi cũng coi như vượt qua kiểm tra.

Lúc này ngữ khí của quái vật kia thoáng cái âm lãnh.

- Nhưng nếu đáp không đúng, ta sẽ lấy hồn phách của các ngươi, thế nào, giao dịch này công bằng không?

Vân Gian Nguyệt hừ lạnh:

- Bổn tọa không thích dựa theo quy tắc của người khác hành sự!

Bình Luận (0)
Comment