Nàng vừa dứt lời, quanh người biển máu ngập trời, ngay cả Tạ Đạo Uẩn cũng bị ảnh hưởng, toàn thân không ngừng rung động, trong mắt đều là huyết sắc, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.
Vân Gian Nguyệt lại triệu hồi ra Trường Tín Cung Đăng, ánh đèn màu vàng nhẹ nhàng rớt xuống, khóa chặt quái vật kia.
Sau đó cả người nàng hóa thành núi thây biển máu, bay thẳng đến quái vật kia, bao phủ ở trong biển máu.
Chỉ cần bị núi thây biển máu bao phủ, chẳng mấy chốc đối phương sẽ biến thành một thành viên trong biển máu, bị nàng điều động nô dịch.
Trên mặt Vân Gian Nguyệt vừa hiện lên nụ cười, đột nhiên cứng đờ, bởi vì nàng phát hiện sau biển máu, đối phương vẫn ở tại nguyên chỗ, không bị thương chút nào.
Sphinx cười hì hì nói:
- Lĩnh vực không tệ, nếu chúng ta thật mặt đối mặt mà nói, chiêu này còn thật có chút phiền phức.
- Bất quá giữa chúng ta cách không biết bao nhiêu thời không, công kích của ngươi làm sao có khả năng làm bị thương ta.
Trong lòng Vân Gian Nguyệt trầm xuống, vừa rồi nàng cũng phát giác được, đối phương căn bản không ở không gian này, thậm chí xem như Địa Tiên, cũng chưa chắc có năng lực làm bị thương đối phương.
Sau đó nàng đành phải thu hồi biển máu, miễn cho làm bị thương Tạ Đạo Uẩn.
Lĩnh vực tiêu tán, lúc này Tạ Đạo Uẩn mới thở hổn hển, sợ hãi liếc nhìn nàng một cái, nghĩ thầm khó trách sẽ có nghe đồn như thế, nữ nhân này đến cùng giết bao nhiêu người mới có thể hình thành núi thây biển máu khủng bố như vậy.
Sphinx mở miệng nói:
- Đã minh bạch vậy thì bắt đầu giải đề đi, loại linh hồn quật cường kiên cường như ngươi ta thích nhất, vậy thì ngươi tới trước đi.
Nói xong cũng không đợi đối phương phản đối, bắt đầu thì thầm:
- Động vật gì buổi sáng bốn chân, giữa trưa hai chân, buổi tối lại biến thành ba chân?
Vân Gian Nguyệt biến sắc, nàng nhạy bén cảm giác được theo đối phương mở miệng, trong mơ hồ tựa hồ có chút pháp tắc bao phủ lên người mình, trong chốc lát nàng có một loại minh ngộ, nếu đáp không được mà nói, linh hồn của mình sẽ bị nó mang đi.
Nàng không khỏi chảy mồ hôi lạnh, đời này trải qua vô số lần chiến đấu, cũng không có lần nào hung hiểm và biệt khuất như lần này, một thân bản sự hoàn toàn không có đất dụng võ.
Nàng nhanh chóng suy tư hết thảy các loại động vật mình chứng kiến, vốn cho là đề này đơn giản, ai biết khi nghĩ kĩ lại, lại tìm không thấy phù hợp, trái tim nhất thời thấp thỏm không yên.
- Chậc chậc chậc, thời gian sắp đến, đáp không được ta sẽ lấy đi linh hồn của ngươi, ai ô ô, cách nhiều thời không như vậy, ta cũng có thể cảm nhận được linh hồn ngươi mỹ vị.
Sphinx liếm liếm đầu lưỡi, dường như đã không kịp chờ đợi.
Bỗng nhiên lỗ tai của Vân Gian Nguyệt khẽ động, lộ ra vẻ chợt hiểu:
- Ta biết, đáp án là người, khi còn nhỏ như trẻ sơ sinh bò ở trên mặt đất, trung niên là hai chân hành tẩu, lúc tuổi già thì chống quải trượng, cho nên là ba cái chân!
Sphinx nhất thời lộ ra vẻ ngoài ý muốn, không cam lòng liếc nhìn nàng một cái:
- Tính ngươi vượt qua kiểm tra.
Ngay sau đó bỗng nhiên nó xuất hiện ở trước mặt Tạ Đạo Uẩn, vẻ mặt thương hại nói:
- Ngươi trợ giúp nàng có phải rất đắc ý hay không, đáng tiếc đáng tiếc, vốn nàng đáp không được vấn đề này, ta sẽ hỏi lại ngươi, đến thời điểm ngươi có thể tuỳ tiện vượt qua kiểm tra, bây giờ lại đưa mình vào hiểm địa.
Sắc mặt Tạ Đạo Uẩn trắng bệch, đối với loại tồn tại không biết này, nàng vẫn có chút sợ hãi:
- Ngươi... Ngươi hỏi đi.
Vân Gian Nguyệt có chút áy náy, vừa rồi đối phương là vì giúp ta.
Mới đầu nghĩ cô nàng này là vướng víu, không nghĩ đến vướng víu lại là mình.
Nàng ở một bên suy tư, đợi lát nữa nếu Tạ Đạo Uẩn đáp không được, mình làm sao mới có thể bảo vệ nàng.
Lúc này quái vật kia lại mở miệng:
- Có thể đáp ra câu hỏi vừa rồi coi như thông minh, vậy phải cho ngươi khó một chút.
Nghe đối phương nói, trong lòng Vân Gian Nguyệt cảm giác nặng nề.
Quái vật kia phảng phất như khổ sở suy nghĩ, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng:
- Có!
Chỉ thấy nó tiện tay vạch một cái, không trung xuất hiện một bàn cờ, bàn cờ này cực kỳ cổ quái, chỉ có một hàng, từ trái qua phải có rất nhiều ô vuông, ô vuông thứ nhất bên trái để một con cờ, quân cờ kia khắc chính là hình tượng quái vật, ô vuông bên phải nhất vẽ hình Kim Tự Tháp.
Quái vật kia cười hì hì nói:
- Quy tắc rất đơn giản, chúng ta thay phiên di động quân cờ, mỗi lần chỉ có thể đi 3 đến 5 bước, ai để con cờ này tới ô vuông bên phải nhất, người đó thắng. Ngươi thắng thì tính vượt qua kiểm tra, ta thắng lấy linh hồn ngươi, cái này rất công bằng nha?
Vân Gian Nguyệt nhanh chóng đảo qua bàn cờ, nghĩ thầm muốn một bước cuối cùng rơi xuống ô Kim Tự Tháp, nhất định phải ở cách Kim Tự Tháp sáu vị trí, như vậy mặc kệ quái vật kia đi mấy bước, đều không thể đi thẳng đến ô sau cùng, như thế Tạ Đạo Uẩn có thể trực tiếp đi đến ô sau cùng; cứ thế mà suy ra...