Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3198 - Chương 3198 - Tràn Đầy Chờ Mong

Chương 3198 - Tràn đầy chờ mong
Chương 3198 - Tràn đầy chờ mong

Đến cùng do nguyên nhân gì?

Đúng lúc này truyền đến một tiếng cười âm trầm:

- Hì hì, người đều đến đông đủ, vậy có thể bắt đầu.

Triệu Hạo biến sắc, nhìn chằm chằm nơi nào đó, lấy tu vi của hắn, trước khi âm thanh vang lên lại không phát giác được có người tiếp cận, cái này làm sao có thể!

Lúc này một quái vật mình sư tử mặt nữ nhân bỗng nhiên xuất hiện, nhìn kỹ toàn trường, gật đầu nói:

- Không tệ, có thể chơi chút kích thích.

Triệu Hạo hừ lạnh, cũng không nói lời nào, trực tiếp duỗi ra một tay, cơ hồ là trong nháy mắt liền nắm được quái vật kia.

Quái vật kia phanh một tiếng, hóa thành hắc vụ tiêu tán, nhưng một giây sau, chỗ khác dâng lên hắc vụ, lần nữa ngưng tụ thành hình dáng quái vật.

Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh nhất thời trừng to mắt, Triệu Hạo thiên hạ vô địch lại không làm gì được đối phương!

Triệu Hạo nhíu mày, hắn đã hiểu được quy tắc không gian, vừa rồi coi như đối phương thuấn di, cũng chạy không thoát một trảo này của hắn, nhưng hết lần này tới lần khác lại chạy qua.

Chỉ có thể chứng minh đối phương không ở thế giới này!

Năng lực không gian của hắn chỉ có thể có tác dụng ở cùng một thế giới, tạm thời còn làm không được xuyên toa không gian.

- A, có chút ý tứ.

Ngữ khí của Sphinx hơi kinh ngạc.

- Tu vi của ngươi vượt qua ta tưởng tượng, nếu ta thật mặt đối mặt ngươi, thì đúng là có chút phiền phức.

Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh liếc nhau, không khỏi hoảng sợ, quái vật này tồn tại thực không thể tưởng tượng, hơn nữa trong miệng nó chỉ là có chút phiền phức, chứng minh coi như mặt đối mặt, hoàng đế cũng chưa chắc thắng nó, cái này đến cùng là quái vật gì, lại cường đại như thế?

- Ngươi không ở trong thời không này?

Triệu Hạo nhướng mày, lấy tu vi của hắn cũng không hiểu được đối phương làm sao làm được, thế giới to lớn, quả nhiên thần bí.

Quái vật kia gật đầu.

- Là một gia hỏa thông minh, ta và các ngươi cách rất nhiều thời không, các ngươi tự nhiên không đả thương được ta.

Triệu Hạo biến sắc, đây là sự tình hoàn toàn vượt qua hắn tưởng tượng, đồng thời có chút hưng phấn, trên đời này quả nhiên còn có tồn tại mạnh mẽ hơn mình, đây chẳng phải con đường thành Tiên không phải hư vô mờ mịt?

Hắn nhịn không được hỏi thăm.

- Ngươi có thể trường sinh không?

Trong lòng những người khác run lên, sốt ruột nhìn quái vật kia, trong chớp mắt này, thậm chí cảm thấy thân thể quái dị của đối phương có chút mi thanh mục tú.

Quái vật kia khẽ giật mình, sau đó cười nói.

- Thật kỳ quái, ngày bình thường chỉ có ta hỏi người khác, bây giờ lại bị người khác hỏi.

Nếu tâm tình tốt mà nói, ta thuận miệng trả lời vấn đề này của ngươi không có vấn đề gì, bất quá hết lần này tới lần khác hôm nay tâm tình của ta không tốt.

Nó nghĩ đến hai nữ nhân vừa rồi, trong lòng tức giận, nhiều năm như vậy, còn chưa từng ngã thảm như thế.

Triệu Hạo nghe ngữ khí của nó, trong lòng lại càng thêm nóng bỏng.

- Làm sao mới có thể trả lời vấn đề của ngươi?

Tựa hồ đối phương biết rõ sự tình trường sinh.

- Trước thông qua khảo nghiệm của ta, thông qua lại nói.

Quái vật kia lộ ra nụ cười quỷ dị.

- Đúng rồi, ta gọi Sphinx, các ngươi nhớ cái tên này, miễn cho đến thời điểm không biết chết ở trong tay người nào.

Mọi người nghe mà trong lòng cảm giác nặng nề, quái vật này quá quỷ dị, nói như vậy hiển nhiên không phải là vô nghĩa.

Quái vật kia nói tiếp.

- Lát nữa ta sẽ hỏi các ngươi một vấn đề, chính xác coi như thông qua, nếu đáp sai... hắc hắc, ta sẽ lấy đi linh hồn của các ngươi, thế nào, công bằng không.

Triệu Hạo nhíu mày, trong lúc nhất thời có chút hoài nghi tính chân thực trong lời nói của đối phương, nó đến cùng là thật cách rất nhiều thời không, hay dùng chướng nhãn pháp lừa gạt mình.

Không có đạo lý mình không thương tổn nó, nó còn có thể cách rất nhiều thời không mang linh hồn mình đi.

Qua nhiều năm như vậy, hắn không quen đặt an nguy của mình vào tay kẻ khác, suy nghĩ lại chủ động xuất thủ thử một chút.

Tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, thần sắc của quái vật kia quỷ dị nói.

- Ta kiên nhẫn là có hạn, đừng ép ta tức giận.

Triệu Hạo nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng.

- Ta đã không thương tổn được ngươi, ngươi hẳn cũng không thể thương tổn được ta mới đúng, ngươi chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

Lý Trường Sinh và Huyền Bát Cảnh âm thầm bội phục, hoàng thượng không hổ là cường giả, phần trấn định và khí độ này không phải mình có thể so sánh.

Còn hai người khác, sớm đã run lẩy bẩy đến suy nghĩ bình thường cũng rất khó làm được.

Quái vật kia đáp.

- Không sai, thủ đoạn công kích của ta xác thực không đả thương được ngươi, nhưng nếu các ngươi ở trong thời gian quy định không trả lời được vấn đề của ta, linh hồn sẽ bị ta lấy đi, đây là pháp tắc của thế giới này, các ngươi không có cách nào kháng cự.

Sau đó nó lại bổ sung.

- Nếu các ngươi chọc ta tức giận, ta sẽ ra một vấn đề không người có thể đáp được, đến thời điểm đó các ngươi chết chắc.

Bình Luận (0)
Comment