Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3206 - Chương 3206 - Cửu Tự Chân Ngôn

Chương 3206 - Cửu Tự Chân Ngôn
Chương 3206 - Cửu Tự Chân Ngôn

Tổ An biến sắc, đương nhiên sẽ không ngồi yên không lý đến, bởi vì cái gọi là cởi chuông phải do người buộc chuông, cả người trực tiếp lao về phía nữ tử.

Tựa hồ nữ tử sớm phòng bị, sàn nhà vỡ tan, từng cây non từ mặt đất mọc lên, cơ hồ trong nháy mắt sinh trưởng, sau cùng hình thành từng Thụ Nhân bộ dáng binh lính, ngăn lại tất cả con đường tiến lên.

- Lão đại cẩn thận, đừng để bị cuốn lấy!

Vi Tác vội vàng nhắc nhở, không ít người tu hành Mộc hệ biết triệu hoán Thụ Nhân, tuy Thụ Nhân vụng về, nhưng lực lớn vô cùng, một khi bị cuốn lấy, tất cả bản sự rất dễ dàng không phát huy ra được, cũng tỷ như vừa rồi hắn bị Đại sư tỷ kia cuốn lấy...

Thần sắc Tổ An bình tĩnh, trực tiếp thi triển Hỏa Diễm Đao, hỏa diễm chính là khắc tinh của những thực vật này.

Những Thụ Nhân kia nhất thời bối rối, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Nữ tử xinh đẹp nhíu mày, thân thủ hơi đong đưa, trên lòng bàn tay ngưng tụ một đoàn hơi nước.

Sau đó nàng hất nước về phía những Thụ Nhân, rất nhanh hóa thành mưa phùn.

Có điều sắc mặt nàng đại biến, theo lý thuyết những nước này đủ giội tắt hỏa diễm, ai biết hỏa diễm kia không hề bị ảnh hưởng, ngược lại như đổ dầu vào lửa, đốt càng mãnh liệt hơn.

Mấy Thụ Nhân cao lớn uy vũ cơ hồ chỉ nháy mắt đã bị đốt thành tro bụi.

Tổ An không có dừng lại, trực tiếp tiến lên.

Thu Hồng Lệ cũng động, nàng tế ra một chiếc Cung Đăng, quang mang bao phủ ở trên người nữ tử, phối hợp Tổ An công kích.

Sợi tóc của nữ tử xinh đẹp hóa thành vô số dây leo, rất nhanh kết thành bộ dáng cây dù, ngăn trở ánh sáng của Cung Đăng, cả người liền không bị ảnh hưởng.

Thu Hồng Lệ ồ một tiếng, không nghĩ tới đối phương sẽ tiêu trừ như vậy.

Lúc này trước người nữ tử xinh đẹp dâng lên vô số dây leo quấn về phía Tổ An, so với dây leo của đại sư tỷ vừa rồi, những dây leo này của nàng rõ ràng tráng kiện hơn rất nhiều, hơn nữa bên trên ánh sáng lưu chuyển, hiển nhiên là rất phi phàm.

Toàn thân Tổ An bốc lên hỏa diễm, trực tiếp hóa thành hình dáng Hỏa Phượng Hoàng nhào qua.

- Ngươi dùng không phải phàm hỏa!

Nữ tử xinh đẹp hơi biến sắc, chỉ thấy nàng vội vàng lui lại, hai tay nhanh chóng kết thủ ấn phức tạp.

- Lâm Binh Đấu Giả Tiếp Trận Liệt Tiến Lên!

Lúc này Tổ An đầu đầy dấu chấm hỏi, câu Cửu Tự Chân Ngôn này của Đạo gia kiếp trước hắn nghe qua, biết bình thường là dùng để khu tà.

Nhưng hôm nay trong miệng một Thụ Yêu toát ra Cửu Tự Chân Ngôn, thế giới này có phải có chỗ nào không đúng không?

Lúc này nữ tử xinh đẹp nói:

- Bày trận ở Nam, Chu Tước nghe lệnh!

Vừa dứt lời, sau lưng nàng vang lên tiếng chim hót, một phi điểu toàn thân phát ra hỏa diễm phóng lên trời, trực tiếp đụng về phía Tổ An.

Ầm!

Ánh lửa chướng mắt bốc lên, song phương đều lùi lại mấy bước.

Tổ An phát hiện hỏa diễm của mình lại không cách nào thiêu hủy dây leo của đối phương.

Nghĩ thầm Hỏa Điểu vừa rồi là Chu Tước trong truyền thuyết, Chu Tước và Phượng Hoàng đều là thánh điểu trong lửa, đối phương có Chu Tước hộ thể, mình muốn lấy hỏa diễm thương tổn nàng chỉ sợ không quá dễ dàng.

Bất quá đường đường Chu Tước Thánh Thú, làm sao lại che chở một yêu vật?

Hơn nữa trong miệng nàng đọc còn là Đạo Gia Chân Ngôn.

Lúc này nữ tử xinh đẹp kia đằng không mà lên, sau lưng vô số dây leo bay theo, ào ào đánh tới hai người, những nơi đi qua, bàn ghế thậm chí cây cột trong phòng đứt gãy.

Bỗng nhiên thân thể Thu Hồng Lệ bộc phát quang mang, ở trước người dâng lên tường ánh sáng, ngăn cản những dây leo kia.

Quang hệ phòng thủ mạnh nhất… Thán Tức Chi Tường!

Nữ tử xinh đẹp giật mình, không nghĩ tới công kích của mình sẽ bị ngăn trở.

Hai tay nàng nhanh chóng kết ấn:

- Hừ...

Đáng tiếc Tổ An đã động, một đạo kiếm quang sáng chói lóe lên, cứ thế chém ra một thông lộ, sau đó ở trong ánh mắt chấn kinh của đối phương, đã xuất hiện ở bên người nàng.

Bàn tay bóp lấy cổ nàng, làm nàng không phát ra chân ngôn được.

Nàng vốn còn muốn phản kích, bỗng nhiên cảm giác một cỗ lực lượng phong bế đại huyệt, đồng thời lại có lực hút kỳ quái xuất hiện, giống như một cái hắc động, tùy thời có thể hút sạch tinh huyết toàn thân nàng.

Cứ như vậy nàng không dám động, cũng không cách nào dị động.

Dây leo vốn còn bay múa đầy trời đều thu về, biến mất không thấy gì nữa.

- Ngươi là yêu vật gì?

Nữ tử xinh đẹp có chút hoảng sợ, tu vi của gia hỏa này quá kinh khủng?

Không chỉ thế, hơn nữa tựa hồ đối phương tùy thời có thể hút khô nàng.

- Ta tự nhiên là người.

Tổ An liếc nhìn Vi Tác.

- Giải thuật trên người hắn!

Vi Tác sắp khóc, nghĩ thầm quả nhiên vẫn là lão đại tốt.

Đồng thời hắn cũng chấn kinh tu vi của Tổ An, vậy mà còn cao hơn mình tưởng tượng.

Ai biết nữ tử xinh đẹp kia lại từ tốn nói:

- Cảnh Đằng ta làm việc cả đời, xưa nay không bị áp chế.

Bình Luận (0)
Comment