- Các ngươi là ai?
Lúc này bụi đất tung bay, một đội nhân mã từ đằng xa chạy tới, bao vây mấy người lại.
Tổ An nhìn cách ăn mặc của bọn họ, trên người có khải giáp, nhưng không nhiều, hiển nhiên là bộ đội không chính quy, xác thực giống nông hộ vũ trang.
Hắn đáp:
- Chúng ta đi ngang qua, thấy sắc trời đã tối, nên muốn tìm chỗ tá túc.
Đại hán cầm đầu cười ha ha:
- Tới đúng lúc, vừa vặn chúng ta có hỉ sự, vào uống chén rượu mừng đi.
Người bên cạnh gấp vội vàng khuyên nhủ:
- Trương ca, cẩn thận có trá.
Đại hán ngăm đen đáp:
- Yên tâm, ta nhìn tướng mạo tiểu huynh đệ này đường đường, không giống người xấu, huống chi ai sẽ mang hai nữ quyến đi làm chuyện xấu.
Còn Vi Tác, trực tiếp bị định thành tùy tùng, căn bản không cần cố ý nhắc đến.
- Tiểu thư xưa nay thiện tâm, hôm nay lại là ngày vui của nàng, nếu biết chúng ta cự tuyệt người ở ngoài cửa, dẫn đến bọn họ bị tà ma làm hại, khẳng định sẽ trách chúng ta.
Thấy hắn nói như vậy, những người kia nhất thời không nói gì nữa.
Nghe đại hán mời, Tổ An chắp tay:
- Vậy thì quấy rầy!
Sau đó mấy người theo đội kỵ sĩ tiến vào trang viên, trên đường song phương trò chuyện, biết đối phương tên Trương Dũng, là thủ lĩnh hộ vệ của trang viên này.
Hôm nay là ngày tiểu thư nhà bọn hắn chiêu tế thành thân.
Vi Tác nhịn không được cảm thán, có trang viên lớn như vậy, khó trách không gả ra ngoài mà muốn bắt rể.
- Vì sao loại chuyện tốt này không tới phiên ta chứ.
Vừa nghĩ tới lúc trước công chúa Minh Nguyệt thành chiêu Tổ An làm rể, bây giờ hắn lại cùng Thu Hồng Lệ mắt qua mày lại, Vi Tác bị đả kích.
Thời điểm vào cửa, mấy người bọn họ bị cản lại, một lão đầu nhìn giống tiên sinh phòng thu chi đưa tay ra:
- Các ngươi là thân thích của nhà trai hay nhà gái?
Nhìn điệu bộ hiển nhiên là muốn đòi quà.
Trương Dũng nhất thời xấu hổ:
- Vương thúc, bọn họ là khách nhân đi ngang qua, ta mời vào tá túc.
Tổ An cười nói:
- Không sao, xác thực cần lễ vật.
Nói xong lấy ra một số lễ vật đưa tới, lão đầu phòng thu chi nhất thời cười nở hoa:
- Ai nha, quá khách khí quá khách khí, làm sao có ý tứ chứ...
Tuy miệng nói như vậy, nhưng tay đã thu lễ vật qua.
- Các vị xưng hô như thế nào.
Lão đầu phòng thu chi cầm bút lên chuẩn bị ghi chép.
Trương Dũng cũng vỗ đầu:
- Xem trí nhớ của ta, vừa rồi lại quên hỏi tôn tính đại danh của các vị.
Tổ An đang muốn trả lời, bỗng nhiên bên tai vang lên truyền âm của Cảnh Đằng:
- Không nên nói tên thật.
Tổ An giật mình, bất quá thấy như vậy cũng hợp lý, bất động thanh sắc nói:
- Ta gọi Ngô Ngạn Tổ.
Nghe hắn nói như vậy, Thu Hồng Lệ là người thông minh, lập tức dùng tên giả:
- Ta gọi Thu Hương.
Cảnh Đằng nói:
- Cảnh Điềm.
Vi Tác nghe mà trợn mắt hốc mồm, có điều hắn cũng không ngu, lập tức nói:
- Vi Tiểu Bảo.
Lại nói lúc này trong một khuê các ở hạch tâm trang viên, một nữ tử mặc y phục tân nương đỏ thẫm, trên đầu hất khăn cô dâu từ từ mở mắt, lẩm bẩm:
- A, tựa hồ rất giống những người Quỷ Vương nói.
Tổ An nhịn không được liếc nhìn Cảnh Đằng, trong lòng có chút lo nghĩ, bất quá thấy thần sắc nàng như thường, hẳn chỉ là trùng hợp mà thôi.
- Sao nhìn ta như vậy?
Cảnh Đằng nhịn không được hỏi.
- Tại sao ngươi lại lấy cái tên này? Đây là tên thật của ngươi?
Tổ An vẫn không nhịn được hỏi, chẳng lẽ lại tha hương gặp bạn cũ?
- Năm đó ta và người kia ở bên nhau, thời điểm cảm tình tốt, hắn gọi ta Tiểu Điềm Điềm, về sau biết được thân phận của ta, thì gọi ta Đằng Yêu.
Cảnh Đằng lãnh lẻo nói.
Thu Hồng Lệ nhịn không được hỏi.
- Ngươi dùng cái tên tràn ngập kỹ niệm như thế, có phải vẫn còn tình ý với người kia hay không?
Thần sắc của Cảnh Đằng băng lãnh.
- Ta chỉ là nhắc nhở mình không nên quên đau đớn lúc trước bị phản bội.
Mọi người.
- ...
Tổ An buông lỏng một hơi, quả nhiên chỉ là trùng hợp.
Sau đó hắn hỏi thăm vì sao không nói tên thật, Cảnh Đằng đáp.
- Thế giới này có rất nhiều năng lực quỷ quái, có thể thông qua tính danh thi triển, cho nên dưới tình huống không biết sâu cạn, thì không nên nói tên thật.
- May mắn có cô nương nhắc nhở.
Tổ An cảm khái nói, nếu không có “thổ dân” của thế giới này, đám người mình sẽ đi rất nhiều đường quanh co.
- Công tử nói quá lời.
Cảnh Đằng khẽ gật đầu, thần sắc không còn băng lãnh giống như trước đó.
Ánh mắt Vi Tác băn khoăn ở trên thân hai người, sau đó lại vụng trộm ngó ngó Thu Hồng Lệ, thấy thần sắc nàng như thường, không khỏi âm thầm bội phục, lão đại không hổ là lão đại, mang theo bạn gái cùng nữ nhân khác mắt đi mày lại, mấu chốt là bạn gái còn ngầm đồng ý...
Vì sao người một lòng như ta không ai ưa thích, con mẹ nó đây là thế đạo gì!
- Ta còn phải đi bốn phía tuần tra, không bồi các vị, trong phủ sẽ có người dẫn các ngươi vào.