- Ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, qua nhiều năm như vậy, chỉ có ba người thành công.
Hôm qua nhìn thấy hai nữ quá mức mỹ lệ, trong lúc nhất thời tinh trùng lên não, cho nên vỗ ngực cam đoan, vốn cho rằng mình là ái tử của phụ thân, cầu hắn làm chuyện này không khó lắm, ai biết đối phương không cho chút mặt mũi, vẫn tuân thủ nghiêm ngặt quy củ năm đó.
Trong lòng Tạ Đạo Uẩn run lên, không nghĩ đến gặp Vương gia chủ sẽ nguy hiểm như vậy.
Vân Gian Nguyệt thì trấn định:
- Nhị công tử yên tâm, lễ vật của chúng ta nhất định làm cho lệnh tôn hài lòng.
Hôm qua thị nữ kia cố ý giấu diếm điểm này, nghĩ đến cũng là dụng ý khó dò, chẳng lẽ sợ chúng ta đến tranh sủng với nàng, thật buồn cười!
Vương Nội Sử nghĩ đến hôm qua các nàng chiến đấu với quỷ vật đầy khắp núi đồi, xác thực không phải người bình thường, nói không chừng thật có lễ vật gì để phụ thân tâm động.
Chỉ là chuyện này thực quá nguy hiểm, vạn nhất thật chọc giận phụ thân...
Lúc này Tạ Đạo Uẩn điềm đạm đáng yêu nói:
- Lại nói, không phải còn có Nhị công tử sao, đến thời điểm thật xảy ra sơ suất gì, Nhị công tử nhất định sẽ che chở chúng ta, đúng không?
Nhìn bộ dáng điềm đạm đáng yêu của đối phương, trong mắt tựa hồ còn có sùng bái, Vương Nội Sử nhất thời dâng lên cảm giác hào hùng:
- Đó là đương nhiên!
Phụ thân vận dụng đạo Phù kia trả giá quả thật có chút lớn, coi như ta đi cầu, hắn không đồng ý giúp hai nữ cũng rất bình thường.
Nhưng lấy phụ thân sủng ái, đến thời điểm bảo vệ hai nữ nhân này vấn đề hẳn không lớn, nếu không đến thời điểm nói ta thích các nàng, lão gia tử cũng không thể xuống tay với con dâu đi.
Thậm chí hắn có chút chờ mong lễ vật của hai nữ không thể để cho phụ thân hài lòng, như thế mình mới có cơ hội anh hùng cứu mỹ.
- Vậy thì tốt, ta dẫn hai vị đi gặp phụ thân.
Vương Nội Sử đứng dậy nói, trong lòng có chút sốt ruột, hận không thể lập tức để các nàng mạng sống như treo trên sợi tóc, mình lại thần binh trên trời rơi xuống, đối phương cảm kích lấy thân báo đáp.
Nghĩ đến Tạ cô nương mềm mại động lòng người nằm rên rỉ ở dưới thân thể mình, hắn liền trở nên kích động.
Vị Vân cô nương kia tuy ánh mắt hung chút, nhưng bộ dáng thật xinh đẹp, dáng người cũng đỉnh cấp, mình ngược lại không ngại...
Trên đường Tạ Đạo Uẩn nhịn không được hỏi:
- Đúng rồi, ta nghe nói nếu lệnh tôn không hài lòng, sẽ rút linh hồn ra? Không biết hắn muốn linh hồn làm gì?
Vương Nội Sử giải thích:
- Tạ cô nương khả năng cảm thấy thu linh hồn rất tà ác, nhưng thế nhân cho tới bây giờ không có ai đả kích Vương gia, các ngươi biết nguyên nhân gì không?
Thấy hai nữ lắc đầu, lúc này Vương Nội Sử mới tiếp tục nói:
- Bởi vì những năm này, phụ thân ta khu ma trừ quỷ, cứu người vô số, tích công đức vô cùng lớn, nhưng các loại Phù Lục cũng bởi vậy vận hành quá tải, cho nên cần lực lượng linh hồn ôn dưỡng, như vậy mới có thể ở tương lai cứu càng nhiều người.
- Huống chi những người bị hút linh hồn kia, cũng là giao dịch công bằng, không có ai buộc bọn họ.
- Thì ra là thế.
Tạ Đạo Uẩn trả lời một tiếng, liền rơi vào trầm mặc.
Cứu một số người, nhưng lại phải giết một nhóm người khác, đến cùng bên nào càng đáng giá?
Vân Gian Nguyệt thì âm thầm suy nghĩ, đến cùng Phù Lục gì cần linh hồn đến ôn dưỡng, sao cảm giác tà ác như vậy.
Thấy hai nữ không nói lời nào, Vương Nội Sử nghĩ các nàng bị dọa sợ, cười nói:
- Hai vị không cần lo lắng, có ta ở đây, đến thời điểm nhất định sẽ bảo hộ hai vị cô nương.
- Làm phiền Nhị công tử.
Hai nữ hơi gật đầu.
Rất nhanh đoàn người đi tới trước một lầu cao, Vương Nội Sử đi vào bẩm báo, rất nhanh liền đi ra:
- Phụ thân vốn không muốn gặp khách lạ, nhưng nể tình ta đồng ý gặp các ngươi.
- Đa tạ Nhị công tử.
Hai nữ liếc nhau, Vân Gian Nguyệt âm thầm truyền âm bảo Tạ Đạo Uẩn không cần khẩn trương, hết thảy có nàng.
Tạ Đạo Uẩn tâm thần bất định, lúc này mới thoáng an tĩnh lại, nghĩ thầm không hổ là Giáo chủ Ma giáo quen nhìn mưa to gió lớn.
Rất nhanh đoàn người đi vào, ngoài cao ốc nhìn tráng lệ, bên trong ánh sáng lại hôn ám, hơn nữa thông đạo có chút chật chội.
Bỗng nhiên Tạ Đạo Uẩn chú ý tới một vài bức họa treo trên tường, vẽ nhân vật sinh động như thật, rõ ràng rành mạch, nàng bởi vì muốn vẽ Phù, năm đó cũng luyện tập qua kỹ xảo hội hoạ một đoạn thời gian, tự nhiên nhìn ra được bên trong lợi hại.
Nhịn không được cảm thán nói:
- Những bức họa này là lệnh tôn vẽ sao, kỹ năng vẽ như thế có thể nói siêu phàm nhập thánh.
Ở trong những người nàng nhận biết, chỉ sợ chỉ có Ngọc Yên La có loại kỹ xảo hội hoạ này, thậm chí ở một vài phương diện, kỹ năng vẽ của Ngọc Yên La còn kém nửa phần, bởi vì đó căn bản không giống họa, phảng phất như chân nhân.