Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3239 - Chương 3239 - Hoàng Phù Hồng Mang

Chương 3239 - Hoàng phù hồng mang
Chương 3239 - Hoàng phù hồng mang

Vân Gian Nguyệt gánh nặng trong lòng liền được giải khai.

Vương Hữu Quân khẽ lắc đầu, trực tiếp đẩy trường đao trở về:

- Đao này tuy tốt, chỉ bất quá ta không phải người dùng đao, cầm đao này cũng không có tác dụng gì.

Trong lòng Vân Gian Nguyệt cảm giác nặng nề, trên người mình rất khó tìm ra vật giá trị có thể so với cây đao này, cũng không thể đưa Tân Nguyệt Luân hay Trường Tín Cung Đăng ra.

Vương Hữu Quân nhìn về phía Tạ Đạo Uẩn:

- Nghe nói cô nương am hiểu Phù Lục chi đạo?

Tạ Đạo Uẩn khẽ giật mình, vô ý thức đáp:

- Không gọi được am hiểu, chỉ có thể nói biết sơ mà thôi, hơn nữa phù văn ta biết tựa hồ không giống Phù Lục của các ngươi lắm.

- Há, không giống chỗ nào?

Vương Hữu Quân có chút hăng hái nhìn nàng.

Tạ Đạo Uẩn suy nghĩ một chút nói:

- Phù Lục của các ngươi, không cần mượn bất luận các loại năng lượng gì, có thể trực tiếp câu thông quỷ thần, mượn dùng lực lượng của bọn họ; còn phù văn của ta, là phác hoạ hình thành trận pháp, lấy nguyên thạch làm năng lượng, câu thông lực lượng thiên địa, mới đạt tới hiệu quả tương ứng...

- Há, nói như vậy ngươi am hiểu trận pháp?

Hai mắt Vương Hữu Quân tỏa sáng.

- Hiểu sơ.

Tạ Đạo Uẩn có chút ngại ngùng cười cười.

- Vậy ngươi vẽ một loại trận pháp phòng ngự cho ta xem.

Thân thể Vương Hữu Quân hơi nghiêng về phía trước.

Tạ Đạo Uẩn vụng trộm nhìn Vân Gian Nguyệt, cảm nhận được nàng cổ vũ, lúc này mới nhanh chóng vẽ trận pháp, theo nét cuối cùng rơi xuống, ánh sáng màu lam nhạt lóng lánh lưu chuyển.

Nàng hiển nhiên phát giác được cái gì, cho nên cố ý vẽ một trận pháp tinh diệu huyền ảo.

Nhìn trận pháp màu lam nhạt trước mắt, Vương Hữu Quân như có điều suy nghĩ, sau một lúc lâu hắn mở miệng nói:

- Như vậy đi, ta có thể giúp các ngươi tìm kiếm đồng bạn, nhưng ta không muốn Thần binh Thiên cấp của các ngươi, chỉ cần các ngươi giúp ta làm một chuyện.

- Chuyện gì?

Trong lòng hai nữ run lên.

- Ta muốn đi một chỗ, tạo nghệ trận pháp của ngươi có thể giúp ta.

Vương Hữu Quân nhìn Tạ Đạo Uẩn thật sâu.

- Ngươi theo ta đi một chuyến, ta sẽ giúp ngươi tìm người, nói không chừng còn cho ngươi chỗ tốt không tưởng tượng nổi.

Hai nữ nhíu mày, các nàng vốn cho rằng lần này cầu hắn giúp đỡ sẽ rất khó khăn, không nghĩ tới lại thuận lợi hơn tưởng tượng, nhưng các nàng lại không cao hứng nổi.

Tạ Đạo Uẩn suy nghĩ một chút nói:

- Nhưng chúng ta muốn đi tìm đồng bạn, chỉ sợ không có thời gian giúp ngươi.

Thế giới này quỷ quyệt như thế, có thể nói thay đổi trong nháy mắt, các nàng nào có thời gian rỗi bồi người khác đi làm sự tình.

Huống chi sự tình ngay cả Vương Hữu Quân cũng cảm thấy khó giải quyết, khẳng định tràn ngập nguy hiểm, vẫn là đừng nhúng vũng nước đục này.

Vương Hữu Quân cười ha ha:

- Điểm ấy cứ yên tâm, sự tình lần này ngắn thì ba ngày, lâu thì bảy tám ngày, hẳn là có thể giải quyết.

Thấy hai nữ trầm mặc, hắn lại bổ sung:

- Không có ta chỉ dẫn, các ngươi tìm đồng bạn bất quá là mò kim đáy biển, nhiều hơn vài ngày, các ngươi cũng tìm không thấy. Chỉ cần các ngươi giúp ta, ta không chỉ giúp các ngươi chỉ dẫn phương hướng, đồng thời còn cho các ngươi mượn phi chu đỉnh cấp của Vương gia.

- Các ngươi cần phải rõ ràng, thế giới này không có cách nào phi hành, nhưng nếu có phi chu của chúng ta, sẽ để các ngươi tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Hai nữ liếc nhau, đều biết hắn nói có mấy phần đạo lý.

Tạ Đạo Uẩn đang định đáp ứng, Vân Gian Nguyệt đoạt trước nói:

- Không bằng ngươi giúp chúng ta tra đồng bạn ở nơi nào trước, bằng không nếu chúng ta giúp ngươi, ngươi lại không thể giúp chúng ta mà nói, đây chẳng phải lãng phí thời gian?

Tạ Đạo Uẩn âm thầm bội phục, vẫn là Vân tỷ tỷ kinh nghiệm giang hồ phong phú.

- Ha ha ha, lại có người hoài nghi bản lĩnh của lão phu.

Vương Hữu Quân cười dài.

- Thôi được, vậy để cho các ngươi kiến thức một chút, miễn cho đến thời điểm xuất công không xuất lực.

Chỉ thấy hắn vươn tay, trên lòng bàn tay dần dần hiện lên một hoàng phù đặc thù, phía trên lấy mực đỏ vẽ phù văn cực kỳ phức tạp, toàn thân tản ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

Sắc mặt hai nữ biến hóa, đây là lần thứ hai nhìn thấy Phù Lục, những Phù này dường như có sinh mệnh của mình vậy.

Lúc này hắn quay đầu nhìn hai nữ:

- Các ngươi muốn tìm đồng bạn là ai, có đặc thù gì?

Hai nữ đang muốn trả lời, Vương Hữu Quân đoạt trước nói:

- Không cần nói nghĩa huynh nghĩa tẩu của ngươi, trước tiên nói một người khác.

Hiển nhiên ánh mắt của hắn tốt hơn nhi tử rất nhiều, nhạy bén ý thức được hai người này cùng cái gọi là nghĩa huynh kia quan hệ không bình thường, nghĩ đến người các nàng quan tâm nhất hẳn là hắn.

Tự nhiên không nguyện ý ngay từ đầu nói cho các nàng biết manh mối, bằng không các nàng trực tiếp rời đi làm sao bây giờ.

Vân Gian Nguyệt thầm mắng lão hồ ly, bất quá vẫn nói đặc thù của Yến Tuyết Ngân, Tạ Đạo Uẩn và cùng Yến Tuyết Ngân tiếp xúc không nhiều, lý giải không bằng mình.

Bình Luận (0)
Comment