Nhìn sát ý như thực chất trong mắt Vân Gian Nguyệt, trong lòng Vương Hữu Quân run lên, nghĩ thầm nữ nhân này thật mạnh, vừa rồi nếu thật đánh nhau, chỉ sợ mình không có cơ hội thi triển lực lượng Phù Lục đã bị trọng thương.
Những thiên binh thiên tướng bị đánh giết kia hóa thành từng đạo mây mù, biến mất không thấy gì nữa.
Tôn Ân ồ một tiếng.
- Xem ra ta đánh giá thấp tu vi của ngươi, tuổi còn trẻ đã ngưng tụ ra sát khí như thế, thật sự là thiên túng kỳ tài.
Rất nhanh lời nói của hắn xoay chuyển.
- Chỉ bất quá chung quy là phàm nhân, không cách nào chống cự được thiên uy chính thức.
Vân Gian Nguyệt cười lạnh.
- Vừa rồi ta nghe họ Vương nói, ngươi phi thăng thất bại bị sét đánh chết, ngươi có tư cách gì đại biểu thiên uy.
Tôn Ân sầm mặt lại.
- Cuồng vọng!
Chỉ thấy hắn khẽ vẫy tay, lần nữa ngưng tụ ra một nhóm thiên binh thiên tướng, hơn nữa khác lần trước, lần này có hàng trăm hàng ngàn, dường như một chi quân đội vây quanh nàng.
Trong lòng Vân Gian Nguyệt nhảy dựng, tuy những thiên binh thiên tướng nay không linh hoạt bằng chân nhân, không phát huy ra thực lực chân chính, nhưng lượng biến sẽ khiến biến chất, nhiều như vậy cùng một chỗ công kích, số lượng chồng chất cũng đủ đè chết nàng.
Đúng lúc này, chỉ nghe tiếng ngâm khẽ vang lên, nguyên lai là hai tay Tạ Đạo Uẩn bay múa nhanh chóng kết trận, từng đạo từng đạo trận pháp màu xanh lam bay về phía những thiên binh thiên tướng kia.
Bất quá khiến người ngoài ý là, những thiên binh thiên tướng kia không có bị bất luận công kích gì.
Vân Gian Nguyệt đang nghi hoặc, bên tai vang lên thanh âm lo lắng của Tạ Đạo Uẩn.
- Nhanh, ta chia cắt những tên kia thành mấy khối, để bọn hắn trong thời gian ngắn không có cách nào hợp lực công kích ngươi, nhưng ta kiên trì không bao lâu.
- Đa tạ!
Vân Gian Nguyệt giống như lưu quang trực tiếp lao ra, Tân Nguyệt Luân ở trong tay nàng như lưỡi hái Tử Thần, thu gặt lấy đầu người.
Nhìn những thiên binh thiên tướng kia bị trắng trợn giết hại, Tôn Ân không thèm để ý chút nào, ngược lại cẩn thận nhìn Tạ Đạo Uẩn.
- Tiểu cô nương lại có năng lực trận pháp cao minh như vậy?
Trước đó Tôn Ân nghe Vương Hữu Quân nói đối phương là Trận Pháp Sư còn không để bụng, hiện tại trong mắt lại nhiều chút sợ hãi thán phục.
Lúc này Vương Hữu Quân nói:
- Giáo chủ, muốn thuộc hạ bắt cô nương kia, miễn cho nàng phá hư hay không?
Tôn Ân cười nhạt:
- Ngươi cho rằng chỉ là một tiểu cô nương có thể phá thuật pháp của bổn tọa?
Vương Hữu Quân giật mình, vội vàng cúi đầu:
- Thuộc hạ không dám!
- Trò chơi kết thúc!
Lúc này Tôn Ân tế ra một tấm bùa chú khác, phía trên tử điện vờn quanh, thăng đến không trung, toàn bộ lôi bạo ở bãi đá bị hấp dẫn đến, ào ào bay tới đạo Phù kia.
Tấm bùa kia càng lúc càng lớn, xung quanh mây đen dày đặc, dường như bản thân nó chính là lôi kiếp.
Tạ Đạo Uẩn cách thật xa cũng sinh ra cảm giác ngột ngạt, vội vàng cao giọng nhắc nhở:
- Vân tỷ tỷ cẩn thận, đây chính là Cao Thượng Thần Tiêu Lục trước đó bọn họ nói!
Vân Gian Nguyệt cũng chú ý tới dị trạng trên bầu trời, chỉ tiếc nàng chưa kịp có phản ứng gì, bỗng nhiên một đạo thiểm điện trực tiếp đập tới.
Nghĩ đến thảm trạng của những người trước đó, Vân Gian Nguyệt không dám đón đỡ, vội vàng né tránh ra sau.
Tốc độ của nàng cực nhanh, dù tia chớp kia xuất hiện đột nhiên cũng không bổ trúng.
Vương Hữu Quân nhìn cũng âm thầm bội phục, đổi lại là hắn chỉ sợ tránh không có dễ dàng như vậy, tuy có Di Hình Hoán Ảnh Phù, thế nhưng cái này là hàng dùng một lần, mình nhiều năm như vậy mới được ba tấm, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không vận dụng.
Bất quá bội phục thì bội phục, nhưng hắn hiểu được đối phương chỉ có một con đường chết.
Quả nhiên, theo nàng né tránh, đạo Cao Thượng Thần Tiêu Lục kia bỗng nhiên phát ra mấy chục tia chớp, lẫn nhau đan xen thành lưới lớn, bao trùm phạm vi 100 trượng, để cho nàng tránh cũng không thể tránh.
Tạ Đạo Uẩn nhìn mà tuyệt vọng, trong lúc vội vàng nàng chỉ có thể thêm cho đối phương một ít trận pháp tốc độ và hồi phục, nhưng nàng rõ ràng cái này chỉ sợ không có ích lợi gì, căn bản không kịp đào thoát thiên la dịa võng.
Đúng lúc này, một chiếc Cung Đăng dâng lên, quang mang nhu hòa hình thành vòng bảo hộ, chặn những tia chớp kia ở bên ngoài, che chở Vân Gian Nguyệt đột phá lưới thiểm điện.
Vân Gian Nguyệt không chút dừng lại, trực tiếp lắc mình đi tới bên cạnh Cao Thượng Thần Tiêu Lục, khua Tân Nguyệt Luân hung hăng bổ tới, nàng không thể cho đối phương cơ hội phóng điện lần thứ ba.
Bất quá đúng lúc này, một đạo quyền cương khủng bố xuất hiện ở bên người, dù nàng lập tức hồi đao phòng thủ, toàn thân cũng run lên, cả người bị đánh bay ra trăm trượng.
Tạ Đạo Uẩn vội vàng kết ấn, một trận pháp màu xanh lam xuất hiện ở sau lưng Vân Gian Nguyệt, một cỗ nhu lực tiếp được nàng.
Dù như thế, lúc này trong cơ thể Vân Gian Nguyệt cũng khí huyết sôi trào, khóe miệng tràn ra máu tươi.