Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3253 - Chương 3253 - Ngọa Long Phượng Sồ (3)

Chương 3253 - Ngọa Long Phượng Sồ (3)
Chương 3253 - Ngọa Long Phượng Sồ (3)

Tạ Đạo Uẩn không có ý tứ đáp:

- Bản lĩnh mạnh hơn ta rất nhiều, ta là yếu nhất.

Vương Hữu Quân liếc nhìn, đám người này đến cùng làm gì, cả đám đều lợi hại như vậy?

Tôn Ân gật đầu:

- Vậy thì không sai, đại mộ ở Trĩ Xuyên mở ra, người có bản lĩnh trên đời này khẳng định đều sẽ nghe tin hành động, tề tụ chỗ đó, đến Trĩ Xuyên nhất định có thể nhìn thấy đồng bạn của các ngươi.

Tạ Đạo Uẩn do dự, lo lắng dẫn Tôn Ân đến nơi đó sẽ mang tới nguy hiểm cho Tổ An.

Vân Gian Nguyệt lại đáp ứng, đồng thời âm thầm truyền âm giải thích:

- Bọn họ có phi chu, lên đường tốc độ nhanh, chỉ dựa vào chúng ta đi, đến nơi đó không biết ngày tháng năm nào.

- Thế nhưng...

- Yên tâm đi, Tổ đại ca của ngươi còn lợi hại hơn ngươi tưởng tượng, liên thủ với hắn, lại thêm Băng Thạch Nữ, chúng ta không cần sợ Tôn Ân này.

Thấy nàng chắc chắn như thế, Tạ Đạo Uẩn gật đầu, đồng ý phán đoán của nàng.

...

Lại nói đám người Tổ An đến phụ cận Trĩ Xuyên, dựa theo nữ quỷ Tiểu Anh chỉ thị tìm kiếm quê quán của nàng.

Bởi vì rời quê hương quá lâu, một số trí nhớ có chút mơ hồ.

Đám người Tổ An cũng không thúc giục, ngược lại trợ giúp nàng nghe ngóng.

Nơi xa, trong bóng tối có hai bóng người đang yên lặng nhìn hết thảy, một cái béo như cầu, một cái gầy như khỉ.

Ngữ khí của Khỉ Ốm hơi nghi hoặc:

- Nhìn cũng không mạnh nha, vì sao trước đó Quỷ Vương phái ra những quỷ kia đều thất bại?

- Chỉ có thể nói rõ những quỷ kia đều là phế vật.

Bàn Cầu hừ một tiếng, trong giọng nói tràn ngập khinh thường.

Khỉ Ốm lắc đầu:

- Tuy những tên kia kém chúng ta, nhưng thực lực không tính yếu, kết quả ngay cả hồn phách cũng không thể đào thoát, nhất định là có vấn đề.

Bàn Cầu ân một tiếng:

- Ngươi nói không phải không có lý, nói không chừng là thực lực của nữ nhân kia đã triệt để khôi phục.

- Không sai, chúng ta không thể mạo hiểm, phải có biện pháp không sơ hở nào mới được.

Khỉ Ốm nói.

- Xưa nay ngươi ý đồ xấu nhiều, có phải nghĩ ra biện pháp tốt gì không?

Bàn Cầu ồm ồm nói.

- Đương nhiên.

Trong giọng nói của Khỉ Ốm tràn ngập tự tin.

- Đoạn đường này ta tỉ mỉ quan sát, thực lực của Cảnh Đằng không cách nào dự đoán, nữ nhân xinh đẹp bên cạnh tu vi tựa hồ cũng không thấp, đèn lồng trong tay cũng có tác dụng khắc chếchúng ta, gia hỏa răng hô bỉ ổi kia phương diện Thổ hệ cũng rất có tạo nghệ, chỉ có tên mặt trắng nhỏ từ đầu tới đuôi không có xuất thủ qua.

- Có thể hắn mới là mạnh nhất không? Mạnh nhất bình thường đều xuất thủ sau cùng, tỉ như Quỷ Vương lão đại của chúng ta.

Bàn Cầu nghi ngờ nói.

- Hắn mạnh cái rắm, toàn thân một chút nguyên khí ba động cũng không có.

Khỉ Ốm hừ một tiếng.

- Ta chú ý tới mặc kệ là Cảnh Đằng, hay thiếu nữ kiều mị kia, tựa hồ đều hết sức quan tâm hắn, hiển nhiên là nhìn hắn đẹp trai, nữ nhân đều là sinh vật hạn hẹp như thế.

Bàn Cầu tràn đầy đồng cảm gật đầu.

Khỉ Ốm nói:

- Đã như vậy, chúng ta lặng lẽ bắt tiểu bạch kiểm kia, không chỉ có thể tra tấn hắn tìm hiểu tình báo, còn có thể để Cảnh Đằng và nữ nhân cầm đèn lồng kia vì cứu hắn mà trong lòng đại loạn, rơi vào bẫy rập chúng ta thiết kế tốt.

Bàn Cầu nhịn không được giơ ngón tay cái lên:

- Phượng Sồ, ngươi quả nhiên cao minh, khó trách ngay cả Quỷ Vương cũng thường xuyên tán thưởng trí tuệ của ngươi!

Khỉ Ốm cười ha ha:

- Ngọa Long ngươi cũng không kém nha.

Lúc này Bàn Cầu bỗng nhiên nói:

- Phượng Sồ, ta có một việc không hiểu, Cảnh Đằng này đã trọng yếu với Quỷ Vương như vậy, vậy vì sao hắn không tự mình xuất thủ, mà phải trước phái một số phế vật đi tặng đầu người?

Khỉ Ốm trợn mắt.

- Nếu ngươi là thiên hạ đệ nhất phú hào, nhà đầu thôn mở quầy bán quà vặt, ngươi sẽ đích thân đi đối phó hắn sao?

Bàn Cầu gãi đầu, chất phác cười nói:

- Ngươi nói như vậy cũng phải, có điều đừng giống như tiểu thuyết của đám nhân loại, đối mặt nhân vật chính không diệt sát ngay từ đầu, ngược lại lục tục ngo ngoe phái thủ hạ tặng đầu người đưa kinh nghiệm, sau cùng bị nhân vật chính phản sát...

- Phi phi phi!

Khỉ Ốm cho hắn một tát.

- Bảo ngươi đừng xem những tiểu thuyết kia của nhân loại, nhưng lại không chịu nghe, sao thế, ngươi muốn thi tiến sĩ hả.

- Tiến sĩ ăn không ngon, quá chua.

Bàn Cầu đầu lắc như đánh trống bỏi.

Khỉ Ốm hiển nhiên không có tâm tình thảo luận vấn đề tiến sĩ có ăn ngon hay không với hắn, hạ giọng nói:

- Chúng ta vẫn thương lượng lát nữa làm sao hành động đi, đến thời điểm như thế như vậy...

...

Lại nói đám người Tổ An rốt cục thăm dò được tung tích của phụ mẫu Tiểu Anh, nguyên lai những năm này bọn họ một mực tìm Tiểu Anh, kết quả hao hết gia tài cũng không tìm được.

Phụ thân của Tiểu Anh bởi vì vất vả lâu ngày thành tật, chết vì bệnh.

Bình Luận (0)
Comment