Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3266 - Chương 3266 - Vận Mệnh Không Thể Cải Biến

Chương 3266 - Vận mệnh không thể cải biến
Chương 3266 - Vận mệnh không thể cải biến

- Trong bản thể không phải bao hàm lực lượng của ngươi sao, rơi vào trong tay người khác, nói không chừng sẽ bị người khác hấp thu.

- Yên tâm đi, không hấp thu được.

Cảnh Đằng lắc đầu.

- Nếu người nào nghĩ có thể hấp thu lực lượng của ta, vậy hắn chỉ có thể thất vọng.

Tổ An chỉ nghĩ bản thể nàng có chút đặc thù, khả năng bên trên có cấm chế gì, chỉ có bản thân nàng sử dụng được.

- Nhưng hôm nay bản thể của ngươi mất đi, ngươi không cách nào khôi phục lực lượng, hiển nhiên cũng không có cách nào hoàn thành hứa hẹn giúp ta tìm đồng bạn...

- Ngươi là muốn vứt bỏ ta?

Ánh mắt của Cảnh Đằng buông xuống, thần sắc có chút lạnh lẽo.

- Ta không phải ý tứ này, chỉ là...

Tổ An còn chưa nói xong, đã bị Thu Hồng Lệ đánh gãy.

- Trước đó chúng ta ước định, chúng ta giúp ngươi tìm bản thể, ngươi giúp chúng ta tìm đồng bạn, công bằng giao dịch, già trẻ không gạt, bây giờ đã một đường hộ tống ngươi đi tới địa phương có bản thể, kết quả bản thể ngươi lại không cánh mà bay, ngay cả ai trộm cũng không biết, chúng ta còn cần đi tìm đồng bạn, nơi nào có thời gian lãng phí với ngươi?

Hiển nhiên Thu Hồng Lệ đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để cho hai người bọn họ ở chung một chỗ, quá nguy hiểm.

Cảm nhận được đối phương nổi giận đùng đùng, Cảnh Đằng hé miệng cười một tiếng.

- Thu cô nương, vừa rồi mượn dùng nam nhân của ngươi một chút, chỉ vì đoạn một số tưởng niệm của họ Tang, mong ngươi đừng để trong lòng.

Thu Hồng Lệ khẽ giật mình.

- Thật?

Thực ra trước đó nàng cũng không phải không có nghĩ như vậy, nhưng không ngăn nổi Cảnh Đằng biểu hiện quá giống.

Tổ An cười khổ nói.

- Đương nhiên là thật...

Thu Hồng Lệ không nghe hắn giải thích, mà nhìn chằm chằm Cảnh Đằng.

Cảnh Đằng cười cười.

- Xác thực như thế, coi như ngươi không tin ta, cũng cần phải tin tưởng nam nhân mình chứ.

Thu Hồng Lệ hơi đỏ mặt.

- Bởi vì ta quá tin tưởng hắn, mới biết dung mạo của ngươi vừa vặn là loại hình hắn ưa thích.

Hai mắt Cảnh Đằng tỏa sáng, cười như không cười nhìn Tổ An.

Tổ An ho nhẹ một tiếng.

- Ngươi nói đi nơi nào vậy hả.

Thu Hồng Lệ cũng có chút xấu hổ, bất quá không hề hoàn toàn tin tưởng Cảnh Đằng nói.

- Nếu chỉ vì lừa gạt họ Tang kia, vậy sao ngươi không tìm Vi Tác, mà phải tìm A Tổ nhà ta?

Vi Tác không ngừng gật đầu, đúng vậy đúng vậy, ta cũng có thể giả vờ làm bạn trai của ngươi.

Cảnh Đằng liếc nhìn Vi Tác, nhịn không được thở dài.

- Ngươi cảm thấy Tang Ngạo sẽ tin?

Thu Hồng Lệ liếc nhìn Vi Tác, vô ý thức gật đầu.

- Cũng phải...

Đổi lại bất kỳ một nữ nhân nào, muốn gạt bạn trai cũ khẳng định phải tìm người soái hơn hắn, ưu tú hơn hắn, như vậy mới khiến cho hắn thống khổ, tự ti, hối hận, nếu tìm Vi Tác, chẳng phải sẽ bị đối phương chế nhạo.

Vi Tác.

- ...

Tuy hai người không có cụ thể nói cái gì, nhưng biểu tình kia như đâm vào tim hắn.

- Dù như thế, bây giờ ngươi một chút manh mối cũng không có, chúng ta không có cách nào tiếp tục lãng phí thời gian.

Thu Hồng Lệ chợt nhớ tới cái gì nói.

Nữ nhân trời sinh mẫn cảm, khiến nàng ý thức được nếu để cho hai người ở gần, khẳng định sẽ bén lửa.

Huống chi vừa rồi Yến Tuyết Ngân còn âm thầm truyền âm nhắc nhở ta xem chừng Tổ An.

A, chờ chút, sao nàng lại nhắc nhở như vậy?

Hơn phân nửa là bởi vì Sơ Nhan...

- Ta cũng không phải một chút manh mối cũng không có, hơn nữa ta không phải giúp các ngươi tìm được một đồng bạn sao.

Cảnh Đằng nghĩ đến nữ tử áo trắng vừa rồi, nghĩ thầm sao bằng hữu bên người Tổ An đều giống như tiên nữ vậy, vốn cho rằng Thu Hồng Lệ đã thế gian ít có, không nghĩ tới lại tới một cái?

Thu Hồng Lệ khẽ giật mình.

- Yến quan chủ cũng tính?

- Đương nhiên.

Cảnh Đằng dương dương cái cằm.

- Nếu không phải theo ta tới nơi này, các ngươi sẽ gặp lại nàng?

- Mặc dù là như vậy, nhưng...

Thu Hồng Lệ luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

- Yên tâm, rất nhanh sẽ có thể tìm được bản thể của ta, đến thời điểm ta sẽ tìm ra đồng bạn của các ngươi.

Cảnh Đằng đánh gãy nàng.

Trên mặt Thu Hồng Lệ lộ ra vẻ giãy dụa, cuối cùng không cam lòng thở ra một hơi.

- Được.

Nếu hôm nay gặp phải là sư phụ, nói không chừng nàng sẽ không đi tìm hai nữ nhân khác, nhưng bây giờ sư phụ tung tích không rõ, trong nội tâm nàng khó tránh khỏi lo lắng.

Nếu không về sau nhìn kỹ nữ nhân này chút được.

- Có phải ngươi có tung tích manh mối của bản thể không?

Tổ An hiếu kỳ hỏi, đối phương biểu hiện quá bình tĩnh, dường như hết thảy sớm có dự liệu.

Nàng cũng không vội vã trả lời, mà phất tay bố trí xuống một kết giới, sau đó lấy ra dây chuyền giấu ở trước ngực, thu mọi người vào trong động phủ.

Trong lòng đám người Tổ An run lên, đối phương cẩn thận như vậy, có thể thấy được bí mật này không thể coi thường.

Quả nhiên, Cảnh Đằng bố trí xong hết thảy, lúc này mới lên tiếng nói.

Bình Luận (0)
Comment