- Đoạn dây leo chôn ở trong quan tài kia thực không phải là bản thể của ta.
Đám người Tổ An nhất thời kinh ngạc, không phải bản thể của nàng?
Nhưng nhìn Tang Ngạo cuống cuồng, lại không giống như giả vờ.
Nếu Cảnh Đằng thật có thể giấu diếm đối phương, năm đó làm sao lại bị hắn lừa gạt?
Nhìn thấy mấy người nghi hoặc, Cảnh Đằng thăm thẳm thở dài.
- Nói đến còn phải cảm tạ Bão Phác Tiên Quân, năm đó sau khi hắn điểm hóa ta, đã từng vì ta tính toán một quẻ, tính ra trong mệnh ta có một kiếp, nghĩ đến lúc ấy hắn đã thấy vận mệnh của ta, nên làm an bài tương ứng, chỉ là không có nói cho ta chân tướng mà thôi.
- Bão Phác Tiên Quân?
Mấy người chấn kinh, không nghĩ tới hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của đối phương.
- Xem bói có thể trông thấy vận mệnh của ngươi?
Tổ An quan tâm cái này hơn, bởi vì hắn không phải không tiếp xúc qua loại năng lực tiên đoán, tỉ như đệ tử Thất Dao Quang của Tế Tửu am hiểu tinh tượng, nhưng nàng cũng chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một số vận mệnh chỉ dẫn.
Mà xem bói này, ở thế giới của bọn họ cũng không phải không có, nhưng chỉ có thể xem chuyện nào đó lành dữ mà thôi, kết quả bây giờ nghe nói, lại có người thông qua xem bói nhìn thấy vận mệnh của người khác?
- Đương nhiên, xem bói quẻ tượng, phù lục, lập đàn cầu khấn, trận pháp, luyện đan, luyện khí, lễ nhạc cùng xưng là tu hành thất kỹ, mỗi một môn đều bác đại tinh thâm, tuân theo thiên địa chí lý, thế nhân tu luyện một kỹ cũng cần dùng cả đời.
Trong giọng nói của Cảnh Đằng đầy vẻ trịnh trọng.
- Chỉ bất quá Bão Phác Tiên Quân là người phi thường, ở phương diện này tạo nghệ vượt xa thế nhân tưởng tượng, cho nên có thể thông qua quẻ tượng tính ra vận mệnh của ta.
- Ta có chút không rõ, đối phương đã tính ra ngươi sẽ gặp kiếp, vì sao không trực tiếp nói cho ngươi, ngược lại làm cho sự tình phức tạp hơn, chẳng phải là vẽ vời cho thêm chuyện?
Thu Hồng Lệ nghi ngờ nói.
Tổ An âm thầm gật đầu, nàng quả nhiên là người thông tuệ, thoáng cái liền tóm lấy mấu chốt của vấn đề.
- Theo hắn nói, năm đó ta tuổi nhỏ vô tri, không có trải qua một ít chuyện, chưa chắc sẽ để lời hắn nói ở trong lòng.
Cảnh Đằng nói.
- Giống như mọi người từ nhỏ đã nghe phụ mẫu cảnh cáo, nhất định phải học tập thật tốt, về sau mới có thể trở nên nổi bật, tương tự còn có rèn luyện thân thể, ngủ sớm dậy sớm... Ngươi biết rất rõ ràng người ta nói đúng, nhưng sẽ nghe vào sao?
Nàng vừa nói như vậy, đám người Tổ An nhất thời im lặng.
Cảnh Đằng cười cười.
- Hơn nữa năm đó ta cũng hỏi Tiên Quân vấn đề như vậy, nhưng năm đó Tiên Quân nói cho ta vận mệnh không thể cải biến.
- Vận mệnh không thể cải biến?
Tổ An nhướng mày, hắn vô ý thức không thích câu nói này.
- Đúng.
Cảnh Đằng gật đầu.
- Tiên Quân nói vận mệnh đã định trước không cách nào cải biến, dù ngươi nỗ lực tránh đi một loại vận mệnh cố định nào đó, nhưng ngươi làm càng nhiều, ngược lại càng sẽ đẩy ngươi tới loại vận mệnh cố định kia nhanh hơn.
Đám người Tổ An trầm mặc không nói, đều ẩn ẩn cảm giác được một loại bất lực khi đối mặt vận mệnh.
- Ta không tin vận mệnh, nếu biết vận mệnh thì nhận mệnh, cái gì cũng không làm, cái kia tuyệt đối không phải tính cách của ta.
Bỗng nhiên Tổ An mở miệng nói, lập tức cảm thấy áp lực ở ngực thông thuận hơn không ít.
- Không sai, ta từ nhỏ xuất thân Ma giáo, đối mặt các loại nguy hiểm cửu tử nhất sinh, nếu nhận mệnh mà nói, thì đã sớm chết.
Thu Hồng Lệ cũng khôi phục tinh thần.
Vi Tác muốn nói chút gì, đáng tiếc nghĩ không ra từ phù hợp, chỉ có thể phụ họa nói.
- Ta cũng vậy!
Cảnh Đằng mỉm cười.
- Thực ra năm đó Tiên Quân cũng không hoàn toàn bi quan, tuy vận mệnh không thể sửa đổi, nhưng có thể ở dưới điều kiện tiên quyết, dẫn đạo về phía càng có lợi hơn.
- Có ý gì?
Tổ An từ nơi sâu xa cảm thấy dường như bắt được cái gì, nhưng một giây sau lại quên.
- Ta cũng không hiểu.
Trên mặt Cảnh Đằng đầy vẻ nghi hoặc.
- Cho nên hắn làm rất nhiều an bài, lưu lại bản thể của ta, mặt khác lại chế tác cho ta một cái bản thể thay thế, nói với ta nếu có ngày gặp phải sự tình, lại trở về lấy. Cho tới bây giờ, ta mới hiểu được năm đó hắn dụng tâm lương khổ.
Tổ An nghe mà bội phục không thôi, thủ đoạn của Bão Phác Tiên Quân này thật thần kỳ.
- Bản thể chính thức của ngươi ở đâu?
Thu Hồng Lệ hiếu kỳ hỏi.
Cảnh Đằng không có trả lời, ánh mắt rơi vào trên đại mộ xa xa.
Đám người Tổ An kinh ngạc:
- Bản thể của ngươi ở trong đại mộ?
Cảnh Đằng gật đầu, mọi người nghĩ thầm khó trách nàng cẩn thận như vậy, nếu tin tức này truyền đi, không biết sẽ gây nên bao nhiêu gió tanh mưa máu.
- Nguyên lai đại mộ này là Bão Phác Tiên Quân xây cho ngươi.
Tổ An nghĩ thầm Bão Phác Tiên Quân này đối đãi nàng thật không bình thường.