Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3292 - Chương 3292 - Lấy Mệnh Cứu Giúp

Chương 3292 - Lấy mệnh cứu giúp
Chương 3292 - Lấy mệnh cứu giúp

- Hoàng thượng hiểu lầm, ta và Cảnh cô nương không phải loại quan hệ kia, ngược lại nàng và ngôi mộ này có mấy phần ngọn nguồn.

Tổ An đáp.

Sắc mặt Cảnh Đằng trắng nhợt, bỗng nhiên nhìn về phía hắn, chẳng lẽ gia hỏa này muốn bán ta đổi lấy cơ hội sống?

Quả nhiên, Triệu Hạo thoáng cái có hứng thú:

- Ồ? Nàng và ngôi mộ lớn này có ngọn nguồn?

Trong giọng nói lại có mấy phần hồ nghi, đối phương nhìn quá trẻ tuổi cùng nhỏ yếu, thực sự khó có thể tưởng tượng có liên hệ gì tới đại mộ thần bí này.

- Hoàng thượng sở cầu không có gì hơn là tiên duyên và trường sinh bất tử, vị Cảnh cô nương này đúng lúc gặp qua Bão Phác Tiên Quân năm đó.

Tổ An vừa cười vừa nói.

Trái tim Cảnh Đằng chìm đến đáy cốc, năm đó trải qua một lần phản bội, hôm nay lại phải trải qua một lần sao?

Vì sao lần này cảm giác đau hơn lần trước...

Thu Hồng Lệ có chút không hiểu nhìn Tổ An, có điều nàng tin tưởng người yêu của mình tuyệt đối không phải loại người kia, chẳng lẽ hắn nghĩ ra biện pháp gì sao?

Thế nhưng Triệu Hạo thiên hạ vô địch, chiến lực bên mình kém hơn quá nhiều, cho dù Huyền Bát Cảnh và Lý Trường Sinh phản chiến, cũng không có chút cơ hội.

- Bão Phác Tiên Quân!

Hai mắt Triệu Hạo tỏa sáng, ánh mắt sáng rực nhìn Cảnh Đằng, đến thế giới này một đoạn thời gian, tự nhiên nghe nói qua truyền thuyết Tiên Quân.

- Nếu cô nương có thể nói cho ta tất cả mọi chuyện liên quan tới Tiên Quân, trẫm ngược lại có thể cân nhắc thả những người bên cạnh ngươi một mạng.

Cảnh Đằng mặt hiện sương lạnh:

- Bọn họ chết hay không có quan hệ gì tới ta, tại sao ta phải nói cho ngươi biết.

Triệu Hạo sầm mặt lại, hắn chưa từng bị người chống đối qua như vậy, đưa tay muốn hút đối phương tới.

Tổ An đoạt trước nói:

- Thực ra muốn được nàng lại đâu chỉ hoàng thượng, ngay cả Quỷ Vương của Âm Dương Giới cũng một mực tìm nàng, không có gì bất ngờ xảy ra, hắn hẳn cũng đến đại mộ, hoàng thượng đánh thắng được Quỷ Vương trong truyền thuyết không?

Ánh mắt Triệu Hạo ngưng tụ, đi tới thế giới này khắp nơi đều là truyền thuyết về Quỷ Vương, là thiên hạ đệ nhất nhân… ngạch không đúng, thiên hạ đệ nhất quỷ.

Rất nhiều truyền thuyết không hợp thói thường, để hắn cảm thấy không có khả năng làm được.

Nghĩ đến hẳn là nghe nhầm đồn bậy, nhưng cũng có xác xuất nhỏ tin đồn là thật.

Nên hắn khá kiêng kị Quỷ Vương kia.

Bất quá xưa nay hắn bễ nghễ thiên hạ, làm sao có thể chịu thua ở trên loại sự tình này:

- Hừ, chỉ là Quỷ Vương, trẫm có gì phải sợ, đừng mưu toan dùng hắn đến đe dọa trẫm.

Hắn hiển nhiên không có tâm tư tiếp tục nói nhãm với Tổ An, mà ánh mắt rơi vào trên người Cảnh Đằng:

- Ngươi đã có quan hệ với Bão Phác Tiên Quân, vậy đến đây đi.

Lúc nói chuyện trực tiếp chụp về phía nàng, một hư ảnh bàn tay lớn màu vàng óng nắm tới, dường như vượt qua thời gian và không gian, cơ hồ trong nháy mắt xuất hiện ở trước người đối phương.

Cảm nhận được uy áp khủng bố, Thu Hồng Lệ bản năng phóng ra tuyệt kỹ Thán Tức Chi Tường, chỉ bất quá Thán Tức Chi Tường xưa nay phòng ngự nổi danh lại giống như giấy, trực tiếp bị bàn tay lớn màu vàng óng kia xuyên qua.

- Lâm Binh Đấu Giả tiếp trận liệt tiến lên, trận liệt tại Bắc, Huyền Vũ nghe lệnh!

Cảnh Đằng quát lên.

Một hư ảnh Huyền Vũ xuất hiện ở quanh thân nàng, vậy mà miễn cưỡng ngăn được bàn tay lớn màu vàng óng.

- A?

Triệu Hạo hơi kinh ngạc nhìn hư ảnh Huyền Vũ, hiển nhiên không nghĩ tới lấy tu vi của Cảnh Đằng lại có thể triệu hồi ra đồ vật thần kỳ như vậy.

Bất quá trong mắt hắn cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.

Trên tay vừa dùng lực, nắm đấm màu vàng trực tiếp bóp lại.

Răng rắc răng rắc… âm thanh vỡ tan truyền đến, rất nhanh hư ảnh mai rùa bị bàn tay lớn màu vàng bóp nát.

Cảnh Đằng cũng bị bàn tay lớn kia bắt lấy, trực tiếp kéo về phía Triệu Hạo.

Trong mắt nàng đều là tuyệt vọng, bất quá càng khó chịu hơn tuyệt vọng là tâm lạnh, người kia từ đầu tới cuối không có giúp đỡ.

Nàng tự giễu cười một tiếng, chỉ sợ người kia sẽ nhân cơ hội này chạy trốn.

Năm đó bị phản bội một lần, bây giờ lại bị phản bội lần nữa, Cảnh Đằng ơi Cảnh Đằng, sao ngươi ngu như vậy.

Nhưng không biết vì sao, nàng vẫn vô ý thức nhìn lại người kia, đúng lúc này, nàng nhìn thấy một đạo kiếm quang sáng chói.

So với kiếm khí trước đó nhìn thấy còn chói lọi hơn, giống như khoảng cách gần nhìn thấy tinh hà hạ xuống.

Kiếm quang giống như tinh hà kia chém lên bàn tay lớn màu vàng óng, vậy mà trực tiếp chặt đứt cổ tay.

Đại thủ vây khốn Cảnh Đằng tiêu tán thành mảnh vỡ, cả người nàng từ không trung ngã xuống.

Thu Hồng Lệ đoạt trước một bước, trực tiếp ôm eo nàng, nhìn thấy ánh mắt đối phương hoảng hốt, nàng tức giận nói:

- Nhìn cái gì, chẳng lẽ còn muốn hắn ôm ngươi xoay vòng vòng.

Cảnh Đằng đỏ mặt, lấy tay đẩy nàng ra, lúc này mình đã khôi phục năng lực hành động, tự nhiên không cần đối phương ôm, hai nữ nhân ôm nhau, có thể cảm giác được hai bên trĩu nặng, luôn cảm thấy là lạ.

Bình Luận (0)
Comment