Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3329 - Chương 3329 - Ăn Dưa

Chương 3329 - Ăn dưa
Chương 3329 - Ăn dưa

Nghe đồ nhi kêu gọi, trên mặt Vân Gian Nguyệt lộ ra nụ cười, quả nhiên không hổ là đồ nhi của mình, nhìn thuận mắt hơn những hồ ly tinh kia rất nhiều.

Lúc này Tôn Ân ở bên người hơi kinh ngạc:

- Nguyên lai các ngươi nhận biết, vậy thì dễ làm.

Đám người Tổ An hơi nghi hoặc nhìn hắn, nghĩ thầm người này đến cùng là ai?

Vân Gian Nguyệt lo lắng bọn họ không biết nội tình ăn thiệt thòi, vội vàng nhắc nhở:

- Đây là Thần Tiêu Giáo Tôn giáo chủ, thực lực tuyệt đỉnh đương đại, không thua gì Triệu Hạo.

Tổ An lập tức kịp phản ứng, lúc trước Cảnh Đằng nhắc qua địch nhân của nàng ở thế giới này, bên trong có Tôn Ân, đối phương cũng là cường giả đứng đầu thế giới này, không nghĩ tới sẽ gặp nhau như vậy.

Ánh mắt quét qua, đại khái có thể đoán ra Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn là bị bắt giữ.

Lúc này một thanh âm khác vang lên:

- Vừa rồi nơi này có khí tức Tiên Nhân, giáo chủ muốn biết đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Nhìn lão giả bên người Tôn Ân, Tổ An cau mày hỏi:

- Ngươi là ai?

Lão giả kia ngạo nghễ nói:

- Ta chính là Vương gia gia chủ, Vương Hữu Quân.

Vương gia căn bản không cần bất luận từ tân trang gì, ở thế giới này một khi nói lên Vương gia, mọi người đều biết là Vương gia nào.

Nói xong, còn chờ đợi đối phương phát ra tiếng than thở.

Ai biết chờ nửa ngày cũng không có nghe được, ngược lại nhìn thấy đám người kia đưa mắt nhìn nhau:

- Các ngươi nghe qua chưa?

- Không có, đoán chừng cũng không phải thế lực nổi danh gì.

...

Bọn họ cũng không nói sai, thứ nhất là đến từ thế giới khác, lý giải thế giới này có hạn, thứ hai biết không phải Quỷ Vương, thì chính là Tôn Ân, Tang Ngạo, tuy Vương gia lợi hại, nhưng không cách nào đánh đồng được.

Ai biết cái này làm Vương Hữu Quân tức giận đến bốc khói, nghĩ thầm nếu không phải giáo chủ ở chỗ này, ta không giáo huấn các ngươi một chút, thì khó mà xả được cơn hận trong lòng.

Hắn quen ngồi ở vị trí cao, trong khoảng thời gian này bị Tôn Ân đè thấp, trong lòng đã sớm nổi giận, vốn định ở trước mặt người khác chơi sĩ diện, ai biết sẽ là kết quả như vậy.

Đến từ Vương Hữu Quân, điểm nộ khí +444 +444 +444...

Lúc này Tôn Ân ngăn lại hắn xúc động, nhìn hai nữ Vân Tạ nói:

- Nếu là bằng hữu của các ngươi, thì giao cho các ngươi giải quyết, miễn cho tổn thương hòa khí.

Trong lòng hai người run lên, mặc dù hắn nói khách khí, nhưng ẩn ẩn có ý uy hiếp.

Tạ Đạo Uẩn nói:

- Tổ đại ca, các ngươi nói cho Tôn giáo chủ vừa rồi phát sinh cái gì đi, Tiên Nhân kia đi nơi nào.

Dưới cái nhìn của nàng, sự kiện này không có gì lớn, ngược lại chọc giận Tôn Ân, đám người Tổ đại ca sẽ nguy hiểm.

Nghe nàng nhỏ giọng muốn nhờ, Tổ An đang muốn trả lời, bỗng nhiên vang lên thanh âm của Cảnh Đằng:

- Không được nói cho hắn biết!

Tổ An sững sờ, trong lúc nhất thời có chút khó xử, nói cũng không phải, không nói cũng không phải.

Dựa vào, nhiều nữ nhân thật phiền phức.

A, chờ chút, Cảnh cô nương và ta lại không có quan hệ gì, ta chột dạ cọng lông.

Tạ Đạo Uẩn khẽ giật mình nhìn Cảnh Đằng, nghĩ thầm nữ nhân này là ai, xinh đẹp như thế, hơn nữa nàng có thể lẽ thẳng khí hùng yêu cầu Tổ đại ca, hiển nhiên cùng Tổ đại ca quan hệ không tầm thường.

Nghĩ đến mình cũng không dám lệnh Tổ An như thế, trong lòng không khỏi chua chua.

Vân Gian Nguyệt híp mắt nhìn Cảnh Đằng, nghĩ thầm bên người Tổ An lại nhiều một yêu tinh? Sao ta hoàn toàn không biết?

Đồ đệ của Băng Thạch Nữ, nha đầu ngực lớn đều ở đây, sao lại cho phép hắn trêu hoa ghẹo nguyệt?

Còn có Hồng Lệ một đường làm bạn, những nha đầu này đều là phế vật sao?

- Giáo chủ, để ta giáo huấn những thứ không biết trời cao đất rộng này một chút.

Bởi vì sự tình vừa rồi, Vương Hữu Quân đang lo không có cách nào phát tác.

Ai biết Tôn Ân khoát tay ngăn cản hắn, nhìn thiếu nữ xa xa kia, trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp:

- Nguyên lai là Cảnh cô nương, mấy chục năm không thấy, phong thái của cô nương vẫn như cũ.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người kinh hãi, Vương Hữu Quân không ngờ thiếu nữ đối diện lại là người quen của giáo chủ, trong lòng lại có nhiều oán khí cũng không dám phát ra.

Thu Hồng Lệ và Tổ An hiểu rõ tình hình thì thôi, Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn kinh ngạc nhìn Cảnh Đằng, không nghĩ đến tiểu cô nương nũng nịu này lại nhận biết Tôn Ân.

Hiện tại khẩu vị của A Tổ nặng như vậy? Thích lớn tuổi?

Vân Gian Nguyệt vốn còn tràn ngập địch ý với Cảnh Đằng, nghe được sự kiện này ngược lại nhìn với con mắt khác.

A, lại giống như ta, lại nói tìm cơ hội hỏi nàng làm sao bảo dưỡng, tuổi đã cao còn giống như thiếu nữ.

Tuy Vân Gian Nguyệt mỹ lệ làm rung động lòng người, nhưng mặc kệ lịch duyệt hay tuổi tác đều ở nơi đó, thành thục phong vận vung đi không được, người khác nhìn thấy, trong óc đều sẽ hiện lên hai chữ “ngự tỷ”, gần như không có khả năng biểu hiện ra cảm giác thiếu nữ.

Bình Luận (0)
Comment