- Nàng bảo ta yên tâm, nàng đã nói như vậy, ta tự nhiên lựa chọn tin tưởng nàng.
Lúc đó lực chú ý của Triệu Hạo đều là kiểm tra mấy người có nguyên khí truyền âm hay không, lại không ngờ hai người sẽ lựa chọn biện pháp nguyên thủy nhất.
Trong lòng Thu Hồng Lệ thoải mái, xem ra trước đó ta nghĩ sai, ai nha, thật xấu hổ.
Chỉ là người ta nói như vậy, ngươi liền tin tưởng, nàng là gì của ngươi?
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +23 +23 +23...
Cảm nhận được nàng oán niệm, Tổ An cười nói:
- Hiện tại biết rõ chưa, bằng không ngươi còn cho rằng ta háo sắc mới chủ động đi đỡ nàng?
- Chẳng lẽ không phải?
Thu Hồng Lệ nghiêm sắc mặt, ánh mắt lại nhìn hai người mười ngón đan xen, đã ép vào trong ngực rồi kia, mềm không?
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +233 +233 +233...
May mắn lúc này Tôn Ân nói giải vây cho Tổ An:
- Năm đó ta cùng Tang Ngạo nói chuyện trời đất, hắn trong lúc vô tình nhắc lên, nói đến cũng là ngươi tiết lộ cho hắn.
Sắc mặt Cảnh Đằng trắng nhợt:
- Năm đó ta xác thực nhìn sai người, chỉ trong lúc vô tình nói Tiên Quân viết một quyển sách chia làm nội ngoại, không nghĩ tới hắn lại để bụng, còn có thể trong thời gian ngắn phỏng đoán được Triệu Hạo mang đi chỉ là ngoại thiên.
Năm đó Bão Phác Tiên Quân cảm giác được thiên hạ nhân tâm hiểm ác, cơ hồ mỗi người đều tàn nhẫn thích giết chóc, cho nên dẫn đến thế giới này yêu ma hoành hành, biết chỉ dựa vào vũ lực cá nhân là không cách nào hoàn toàn thay đổi, chỉ có thể để thiên hạ ổn định, thế giới hòa bình, lại giáo hóa bách tính, lúc này mới có thể dần dần cải biến thế giới này.
Đây cũng là mục đích hắn viết ngoại thiên, trong lòng hắn ngoại thiên trân quý không thua gì nội thiên, dù sao nội thiên chỉ là độ cá nhân, ngoại thiên lại có thể độ chúng sinh.
Trước đó có lẽ tàn niệm của Bão Phác Tiên Quân cảm giác được Hoàng giả chi khí trên người Triệu Hạo, còn tưởng đối phương là hoàng giả của thế giới này, có khí vận nhất thống thiên hạ, cho nên không có ra tay với hắn, thậm chí ngầm đồng ý truyền cho hắn ngoại thiên.
Nhưng hắn làm sao biết, Triệu Hạo hoàn toàn không có hứng thú với cái kia, càng muốn được là nội thiên tu luyện cá nhân!
Lại nói Triệu Hạo, sau khi đoạt Bão Phác Chân Kinh, một đường nhanh chóng trốn ra ngoài, tiên duyên đã tới tay, cần gì phải lưu lại đại mộ nguy hiểm?
Trên đường tiện tay giải quyết một quái vật, cùng với một đám tu sĩ đui mù, hắn thành công chạy ra ngoài đại mộ, rất mau tìm được nơi yên tĩnh, không kịp chờ đợi mở ra tiên duyên.
Nhìn mỗi trang tản ra Tiên Nhân chi khí thuần khiết, cả người Triệu Hạo run rẩy.
Hai tay run run mở ra Bão Phác Chân Kinh, cơ hồ lấy tâm tình cúng bái đọc duyệt.
Ra ngoài ý định là, nội dung bên trong không hề huyền ảo khó hiểu như mình tưởng tượng, ngược lại mình xem xét có thể từ một suy mười.
Hắn càng kích động, quả nhiên mình là người có tiên duyên, có lẽ quyển sách này ở trong mắt người khác giống như thiên thư, nhưng mình xem lại nhẹ nhõm như thế.
Hắn vội vàng đè xuống tâm tình kích động, tiếp tục đọc duyệt.
Càng xem càng gật đầu, rất nhiều nơi thậm chí dâng lên cảm giác tri kỷ.
Lấy tu vi của hắn bây giờ, sớm đã có thể nhất tâm đa dụng, nhưng lần này hắn lại sợ bỏ lỡ bất luận manh mối gì, nên mỗi chữ mỗi câu tỉ mỉ cảm ngộ.
Theo thời gian trôi qua, thần sắc của hắn vốn kích động, lúc này lại xuất hiện vẻ ngờ vực.
Vì sao cảm giác Bão Phác Chân Kinh này nói là đạo trị quốc thế nhỉ?
Hắn thân là hoàng đế, tự nhiên rất dễ hiểu những nội dung bên trong, hơn nữa bên trong còn có rất nhiều biện pháp trước đó hắn không nghĩ tới, đặc biệt là một ít kế sách giáo hóa, xác thực thiên mã hành không, lại có tác dụng cực lớn.
Nhưng lần này ta không phải đến tìm kế sách trị quốc, ta con mẹ nó là đến tìm tiên duyên?
Hắn rốt cục kìm nén không được, nhanh chóng lật xem, phát hiện cả quyển sách không có phương pháp thành Tiên như trong tưởng tượng.
- Chuyện gì xảy ra?
Triệu Hạo sợ hãi, bất quá lập tức tự nhủ:
- Không nên hốt hoảng, nói không chừng trong Chân Kinh giấu huyền cơ khác, những văn tự bên ngoài chỉ là ngụy trang.
Hắn kiến thức rộng rãi, loại thao tác này là rất bình thường.
Nghĩ tới đây hắn hoàn toàn yên tâm, bắt đầu nghiên cứu cả quyển sách, xem có tường kép gì hay không.
Kết quả tìm nửa ngày, tường kép gì cũng không tìm được, thậm chí hắn còn dùng nước chanh, dùng lửa đốt… cũng không tìm ra thứ quỷ gì.
- Tại sao lại như vậy?
Đầu óc Triệu Hạo trống rỗng, đời này hắn chưa từng bối rối qua như thế.
Hắn tức giận đến muốn xé nát Chân Kinh, bất quá vừa đưa tay bỗng nhiên trong lòng hơi động, Bão Phác Chân Kinh này vô luận chất liệu hay mỗi một chữ, đều có Tiên khí phiêu dật, cái này tuyệt đối không giả, chứng minh vật này đúng là Bão Phác Tiên Quân tự tay viết, đã như vậy...
- Cái này nhất định là khảo nghiệm với ta, trường sinh bất tử nào có dễ dàng như vậy, tự nhiên cần một vài khó khăn trắc trở cùng khảo nghiệm mới được.