- Ta không muốn... Vận dụng vật này cần hiến tế linh hồn, ta không thích tà vật như thế.
Sắc mặt Tạ Đạo Uẩn trắng bệch, bình thường nàng ngay cả gà cũng không dám giết, làm sao nguyện ý giết hại sinh linh để hiến tế?
Quả nhiên, nghe nàng nói, trên mặt Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn đều hiện ra vẻ chán ghét.
Đã như vậy, vậy chỉ có thể cho...
Ánh mắt Tổ An đảo qua Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ, trong lúc nhất thời do dự, vật này cho các nàng dùng cực kỳ thích hợp, thế nhưng cho ai đây.
Tựa hồ nhìn ra do dự trong lòng hắn, Vân Gian Nguyệt truyền âm.
- Cho Hồng Lệ đi, nào có đạo lý sư phụ giật đồ với đệ tử. Lại nói, ở trước mặt nhiều nữ nhân như vậy, đưa thứ này cho ta, ta còn có mặt mũi gặp người sao?
Tuy trong bí mật, nàng nguyện ý lăn giường cùng Tổ An, nhưng trên mặt nổi nàng đường đường giáo chủ Ma giáo, nếu để cho người khác biết quan hệ của hai người, nàng sẽ triệt để sụp đổ.
Đến thời điểm còn không bị Băng Thạch Nữ cười chết?
Tuyệt đối không được!
Nghe nàng nói như vậy, Tổ An đưa Hồng Mang Hoàng Phù cho Thu Hồng Lệ.
- Hồng Lệ, vật này phù hợp đạo của ngươi, vừa vặn có thể dùng.
Thu Hồng Lệ hừ một tiếng.
- Các nàng đều không muốn, ngươi mới đưa cho ta? Cũng đúng, các nàng đều là tiên nữ chính đạo, trên tay không dính máu tươi, chỉ có yêu nữ Ma Giáo như ta mới đi làm những sự tình tà ác này.
Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn nghe vậy nhướng mày, yêu nữ trà xanh này, nghe thật muốn đánh nàng một trận.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +170 +170 +170...
Đến từ Bùi Miên Mạn, điểm nộ khí +170 +170 +170...
Vân Gian Nguyệt thì cười híp mắt nhìn hai nữ phản ứng, nghĩ thầm Hồng Lệ không hổ là đệ tử đắc ý của ta, yêu nữ nên có bộ dáng của yêu nữ, tức chết đám hồ ly tinh kia, sẽ bớt mấy cái đối thủ cạnh tranh.
Tổ An nghĩ các ngươi giận ta làm gì, đâu có chuyện gì liên quan tới ta?
Chỉ có thể giải thích với Thu Hồng Lệ.
- Có ít người xác thực nên giết, cho nên sự tình hiến tế linh hồn không khó, chỉ bất quá các nàng từ nhỏ không thích loại hành vi này mà thôi, mà ngươi lại khác, ngày thường địch nhân cũng nhiều, muốn giết một số thế hệ gian tà dễ dàng hơn, nói đến ngươi làm như vậy cũng coi như thế thiên hành đạo... Nếu ngươi không muốn, ta cho sư phụ ngươi?
- Muốn, muốn, ta làm sao không muốn!
Thu Hồng Lệ đoạt lấy Hồng Mang Hoàng Phù, giống như bảo bối yêu thích không buông tay.
Tựa hồ Hồng Mang Hoàng Phù cũng cảm thấy sát khí trên người nàng, nên cực kỳ hưởng thụ, sau đó không giãy dụa nữa, lập tức nhận chủ.
Nếu Vương Hữu Quân còn tại thế, thấy cảnh này chỉ sợ sẽ thổ huyết, lão tử cả đời đối xử tử tế với ngươi, kết quả đảo mắt đã theo cừu nhân, thật là bạch nhãn lang!
Lúc này Vân Gian Nguyệt cũng có chút nghiến răng, nghiệt đồ, thật là nghiệt đồ!
Một giây trước nàng còn tự hào Thu Hồng Lệ diễn không tệ, kết quả một giây sau liền bị đối phương cắm sừng.
Cho sư phụ thì thế nào, tối thiểu trên miệng khiêm nhường một chút, chẳng lẽ vi sư còn đoạt của ngươi?
Đều trách tiểu tử thúi Tổ An này, dùng nam sắc làm hư đồ nhi ngoan của ta.
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +111 +111 +111...
- Các ngươi tranh giành tình nhân xong chưa, coi bổn tọa không tồn tại sao!
Mới đầu Tôn Ân muốn nói cái gì đó, kết quả bọn gia hỏa này như tấm sắt, rất tự nhiên quyết định, làm mình muốn xen vào cũng không được.
Lúc này rốt cục nhịn không được bạo phát.
Đến từ Tôn Ân, điểm nộ khí +666 +666 +666...
Lúc này mọi người mới như ở trong mộng mới tỉnh, có chút ngượng ngùng nhìn hắn.
- Giáo chủ muốn nói cái gì?
- Ta muốn...
Tôn Ân sững sờ, con mẹ nó vừa rồi ta muốn nói cái gì?
Hắn nhìn thit thể Vương Hữu Quân ở trên mặt đất, lúc này mới hơi lấy lại tinh thần, nhìn Tổ An nói.
- Tiểu tử ngươi rõ ràng nhìn không có chút nguyên khí ba động, vì sao lại có thể sử dụng kiếm pháp kinh diễm như thế, thậm chí trong kiếm pháp ẩn chứa ý chí vô địch, thật kỳ quái.
Hắn cảm thấy không hợp thói thường, mặc dù tiểu tử này có chút quỷ dị, nhưng vừa rồi trong nháy mắt đó vẫn có thể đại khái phán đoán ra thực lực, tu vi kém mình không ít.
Nhưng dù là mình cũng không dám nói vô địch, hắn từ nơi nào đến tự tin.
Mấu chốt là ý chí vô địch kia không hề giả!
Ngươi gian lận sao?
Hắn cảm giác hệ thống tri thức của mình bị phá hủy, có điều rất nhanh hắn trấn định lại.
- Ta không biết ngươi dùng biện pháp gì đạt tới loại hiệu quả kia, nhưng thực lực lại không giả được.
Vừa dứt lời, hắn đã thôi động Bắc Đế Phục Ma Lục, mười mấy tên thiên binh thiên tướng từ trong hư không xuất hiện, ào ào đánh tới mấy người.
Hắn không sợ đối phương nhân số đông, bởi vì kỹ năng của hắn xưa nay thích hợp quần chiến, chỉ có một mình hắn vây quanh đối phương, nào có thời điểm bị lấy nhiều khi ít?