Đối mặt thiên binh thiên tướng khí thế hung hăng, Cảnh Đằng biến sắc, nhanh chóng kết thủ ấn.
- Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành, trận liệt tại Tây, Bạch Hổ nghe lệnh!
Một Bạch Hổ to lớn rít gào lao ra, trực tiếp nghênh đón những thiên binh thiên tướng kia.
Bạch Hổ chủ chinh phạt!
Rất nhanh những thiên binh thiên tướng kia liền bị oanh diệt một mảng lớn.
Tôn Ân hừ lạnh, lần nữa thôi động Bắc Đế Phục Ma Lục, lần này lại tuôn ra mấy trăm thiên binh thiên tướng, rất nhanh Bạch Hổ kia lại hung lệ, cũng có chút chống đỡ không nổi.
Lúc này Vân Gian Nguyệt xuất thủ, Tân Nguyệt Luân như lưỡi hái Tử Thần, trong nháy mắt chém đứt một Kim Giáp Thần Tướng, hóa thành quang huy tán đi.
Chư nữ thấy thế, cũng ào ào xuất thủ.
Nhìn những nữ nhân kia thi triển các loại tuyệt học, Tôn Ân cũng trợn tròn mắt, tên tiểu bạch kiểm này có tài đức gì, lại tìm được nhiều cọp cái xinh đẹp, hơn nữa lợi hại đến không tưởng nổi như thế?
Sở Sơ Nhan xuất kiếm tự có phong cách quý phái, mấu chốt là một chiêu một thức đều nhìn rất đẹp, trong thoáng chốc giống như băng sơn tiên tử, thật sự là mỹ nhân như ngọc kiếm như hồng.
Bùi Miên Mạn thì quanh người phun ra hoa hồng màu đen, Hắc Viêm cực kỳ thần dị, ngay cả những thiên binh thiên tướng kia dính phải cũng sẽ bị ăn mòn thiêu đốt.
Thu Hồng Lệ thì thân hình ưu mỹ, rõ ràng ra chiêu cực kỳ tàn nhẫn, nhưng rơi vào trong mắt người khác, lại phảng phất như đang nhảy vũ đạo, căn bản sinh không ra ý phản kháng, chỉ muốn nhìn nàng nhảy múa hết, nhưng thật đến thời khắc kia, binh khí của đối phương đã đâm trúng yếu hại.
Hơn nữa ngọn đèn trong tay nàng không biết làm từ gì, thiên binh thiên tướng bị chiếu trúng, động tác sẽ chậm chạp.
Vân Gian Nguyệt thì giống như Sát Thần, sau lưng ẩn ẩn có dị tượng núi thây biển máu, vừa ra tay liền có thể thu hoạch một mảnh, ngay cả những thiên binh thiên tướng kia cũng vô ý thức tránh nàng.
Cảnh Đằng thì không cần phải nói, nàng thi triển thuật pháp tựa hồ đẳng cấp rất cao, Bạch Hổ vô cùng uy mãnh, cơ hồ có thể tính là chủ lực của trận chiến này.
Nếu không phải thực lực nàng không đủ, Tôn Ân hoài nghi đối phương một người triệu hoán Bạch Hổ, cũng có thể diệt thiên binh thiên tướng hắn triệu hồi ra.
Vậy mà còn cao cấp hơn Bắc Đế Phục Ma Lục của ta?
Tạ Đạo Uẩn không có ở tiền tuyến giết địch, mà trốn ở phía sau không ngừng thi triển các loại trận pháp, từng trận quang mang xuất hiện trên người chư nữ, trợ giúp các nàng đề cao tốc độ khôi phục nguyên khí, phòng ngự, tiêu trừ một số ảnh hưởng tiêu cực...
Chúng nữ nhìn về phía nàng, ánh mắt đều tràn ngập thiện ý, ai không thích trong đội ngũ có vú em đáng tin, hơn nữa trước mắt xem ra giữa nàng và Tổ An chỉ là tình huynh muội.
Nhìn thiên binh thiên tướng của mình liên tục bại lui, Tôn Ân cảm thấy thế giới này đến cùng làm sao vậy.
Những nữ nhân này phần lớn chỉ là Tông Sư cảnh, nhưng cái này con mẹ nó thật là Tông Sư sao?
Đổi thành Tông Sư bình thường, các nàng đều có thể đánh mấy cái!
Mỗi một cái đều là thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến.
Vì sao tên tiểu bạch kiểm này có thể gom góp nhiều nữ tử tài năng xuất chúng như vậy, mấu chốt là từng cái còn khăng khăng một mực với hắn.
Hơn nữa dáng dấp tuyệt sắc khuynh thành, lại nói các ngươi đều ưu tú như vậy, tìm nam nhân gì không có, nhất định phải treo cổ ở trên một thân cây?
Vì một nam nhân ở nơi đó tranh giành tình nhân, nghĩ đến tình hình vừa rồi, hắn cũng nhức cả trứng.
Chiến đấu với những thiên binh thiên tướng kia, Tổ An từ đầu tới cuối không xuất thủ, chỉ để nữ nhân khác lên.
Tôn Ân có chút hoảng hốt, dường như nhìn thấy Hùng Sư trên thảo nguyên, công việc thường ngày đều để những sư tử cái kia lên, hắn chỉ cần cơm đến há miệng là được.
Ăn cơm chùa ăn đến trình độ này... thật khiến người ta hâm mộ.
Tôn Ân nhìn Tổ An nói.
- Tiểu tử, ta chợt phát hiện mình sinh ra hứng thú với ngươi.
Lông tơ toàn thân Tổ An dựng lên, bản năng lui lại một bước, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn.
- Ta không có hứng thú với nam nhân!
Tôn Ân.
- ? ? ?
Lão tử cũng không có hứng thú, lại nói con mẹ nó ngươi nghĩ đến phương diện nào thế hả!
Đến từ Tôn Ân, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Cảm nhận được điểm nộ khí nồng đậm của hắn, Tổ An càng đề phòng, nghĩ mình cự tuyệt làm hắn tức giận.
Tôn Ân kiềm nén lửa giận.
- Không bằng chúng ta giao dịch, các ngươi nói cho ta nội thiên của Bão Phác Chân Kinh ở nơi nào, ta sẽ không so đo sự tình vừa rồi giết thủ hạ, đồng thời còn thả các ngươi một con đường sống.
Thậm chí hắn không nói chuyện với Cảnh Đằng, nhìn nàng vừa rồi ôm Tổ An thân mật thế kia, khẳng định cũng là phu xướng phụ tùy.
Tổ An nhịn không được cười.
- Ngươi từ đầu tới cuối không nỗ lực cái gì, lại muốn lấy được đồ vật trân quý nhất, giao dịch này phải quá không công bằng hay không?