Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3344 - Chương 3344 - Hoài Nghi Nhân Sinh (2)

Chương 3344 - Hoài nghi nhân sinh (2)
Chương 3344 - Hoài nghi nhân sinh (2)

- Vừa rồi ta giúp Cảnh cô nương giết Tang Ngạo cũng coi như báo thù cho nàng, sao lại nói không có nỗ lực.

Lời nói của Tôn Ân xoay chuyển.

- Huống chi tính mạng của các ngươi không phải đồ vật trân quý nhất sao, chẳng lẽ các ngươi không trân quý?

Hắn không có nói tánh mạng của Vương Hữu Quân, hiển nhiên hắn thấy cái kia căn bản không tính nỗ lực.

Tổ An nhịn không được cảm thán nói.

- Ngươi còn rất biết tạo ra ưu thế, tánh mạng của chúng ta lại thành điều kiện của ngươi.

Tôn Ân từ tốn nói.

- Xem ra trước đó ta quá hiền lành với các ngươi, để ngươi có một ít vọng tưởng không thực tế.

Bây giờ mấy nữ nhân kia bị Bắc Đế Phục Ma Lục của mình kiềm chế, vừa vặn cho mình cơ hội giải quyết tên tiểu bạch kiểm này.

Tâm niệm khẽ động, hắn trực tiếp chỉ về phía Tổ An.

Cơ hồ là đồng thời, trong đầu Tổ An hiện ra hình ảnh một tia thiểm điện bổ tới đỉnh đầu mình.

Hắn lắc mình cách xa mười trượng, chỉ thấy quả nhiên có một tia chớp bổ vào vị trí vừa rồi.

Hiển nhiên Tôn Ân còn thủ hạ lưu tình, lo lắng triệt để đánh chết, Cảnh Đằng sẽ trở mặt.

Tổ An đang muốn nói gì, trong đầu lần nữa xuất hiện tràng cảnh mình bị Lôi Hải bao phủ.

Hắn biến sắc, biết đây là Lục Đồ Thư cảnh báo, vội vàng triệu hoán Đại Phong, lại thuấn di ra ngoài mấy chục trượng.

Ngay khi hắn rời đi, vị trí vừa rồi, phương viên hơn mười trượng biến thành Lôi Hải, tia chớp cuồng bạo như cây roi bổ xuống, phong kín vùng không gian kia.

Giống vừa rồi đánh chết Tang Ngạo như đúc, trừ quy mô nhỏ chút mà thôi.

Tổ An biến sắc, vốn còn nói hắn thủ hạ lưu tình, không nghĩ đến xuất thủ tàn nhẫn như thế.

Vừa rồi tia chớp kia tựa hồ là cố ý ép mình rời xa Cảnh Đằng và Tạ Đạo Uẩn, sau đó là Thiên La Địa Võng chờ đợi mình chui vào.

Vừa rồi Tang Ngạo cũng trúng bẫy rập như vậy, không biết hắn bố trí xuống lúc nào, hơn nữa hắn làm sao biết mình sẽ tránh qua bên đó?

Lúc này Tôn Ân càng chấn kinh.

- Ngươi lại né tránh được?

Phải biết hắn chấp chưởng Cao Thượng Thần Tiêu Lục nhiều năm như vậy, đã sớm chơi thành thục.

Mỗi địa phương ở trong mảnh không gian này đều bị hắn lặng lẽ bố trí Lôi chủng, chỉ cần tâm niệm khẽ động, dẫn phát Lôi chủng, trong nháy mắt sẽ sinh ra lôi tràng hủy diệt.

Đương nhiên trong thời gian ngắn chỉ có thể dẫn bạo một lần.

Nhưng loại này căn bản khó lòng phòng bị, trừ khi là tồn tại ngang cấp, có lẽ có thể từ trong thần niệm cảm ứng được dị thường, một khi chủ quan cũng sẽ lật xe, giống như Tang Ngạo vừa rồi.

Nhưng Tổ An mới tu vi gì, sao khả năng có thần niệm tương đương mình, vừa vặn tránh đi đại chiêu.

- Không phải chỉ là trùng hợp chứ?

Sau đó hắn lại đánh qua một tia chớp.

Tổ An không cần đoán cũng biết được tránh khỏi.

- Gia hỏa này quả nhiên có thể sớm cảm giác được nguy hiểm.

Tôn Ân hừ lạnh, loại dự cảm này cuối cùng có cực hạn, nhìn ngươi có thể tránh né được bao nhiêu lần.

Sau đó lại là mấy tia chớp không ngừng vỗ tới, lần này hắn không có trực tiếp vận dụng đại chiêu, miễn cho đánh hư không.

Trước dùng tia chớp tần suất nhanh để mệt mỏi, luôn có thời điểm phòng bị không được.

Quả nhiên, dần dần thân hình Tổ An có chút ngưng trệ, một là thần hồn của hắn bây giờ còn không thể hoàn toàn chống đỡ được Lục Đồ Thư vận chuyển cường độ cao, sau một lúc sẽ cảm giác mỏi mệt.

Mặt khác mỗi lần triệu hoán Đại Phong, là có thời gian cold-down, ngày thường đối phó cao thủ khác không vấn đề gì, nhưng đối với tồn tại như Tôn Ân, liền phát hiện khe hở ấy, sau đó tần suất càng tăng nhanh hơn, tránh cũng không thể tránh.

May mắn Tổ An sẽ không ngốc đến bị động chịu đòn, thỉnh thoảng toát ra một câu.

- Ngươi nhìn cái gì?

Cứ thế đánh gãy đối phương thi pháp, để hắn có chút cơ hội thở dốc.

- Nhìn ngươi thì sao!

Nhiều lần bị cưỡng chế đánh gãy, Tôn Ân cũng bốc hỏa, tuy gia hỏa này thực lực thấp, nhưng trên người luôn có chút kỹ năng kỳ quái, thậm chí thần kỳ đến để cho mình cũng động tâm.

- Những thứ này của ngươi chung quy chỉ là tiểu đạo, ta nhìn ngươi có thể kiên trì bao lâu.

Tôn Ân hừ lạnh, sau đó không còn động khẩu nữa, mà dùng một số chiêu thức thuấn phát.

Nhìn thấy Tổ An hiểm tượng hoàn sinh, chư nữ muốn đi qua giúp đỡ, nhưng Tôn Ân sớm có phòng bị, thôi động Bắc Đế Phục Ma Lục, lần nữa triệu hồi ra càng nhiều thiên binh thiên tướng cuốn lấy các nàng.

Tôn Ân cười lạnh, ăn cơm chùa của nữ nhân cuối cùng không đáng tin cậy, xem ai có thể tới cứu ngươi.

Rốt cục, Tổ An né tránh không kịp, bị một đạo thiểm điện bổ trúng, ngay sau đó lại mấy tia chớp bổ trúng hắn.

Cả người hắn ngã trên mặt đất, rốt cuộc không có năng lực chống cự.

- A Tổ!

Chư nữ thấy thế quá sợ hãi, liều mạng muốn tới cứu viện.

Tôn Ân vừa chỉ huy thiên binh thiên tướng vây khốn các nàng, vừa nói với Cảnh Đằng.

Bình Luận (0)
Comment