Nghe hắn tỏ tình, gương mặt vốn trắng nõn của Cảnh Đằng, lúc này lại như ráng chiều, nàng nhịn không được hờn dỗi trừng Tổ An.
- Ta đại khái có chút minh bạch tại sao bên cạnh ngươi lại có nhiều nữ tử như vậy...
Tổ An.
- ...
Loại lời này trả lời không tốt sẽ có hậu quả khó có thể đoán trước, hắn quả quyết nói sang chuyện khác.
- Tiếp xuống làm sao bây giờ, chẳng lẽ phải một mực hôn nhau?
Cảnh Đằng càng đỏ mặt.
- Thực ra một mực hôn cũng không đủ.
- Vậy làm sao bây giờ?
Tổ An cũng cảm giác được, lúc vừa bắt đầu, hai người hôn môi có thể làm dịu áp lực, nhưng không thể hoàn toàn tiêu trừ, hắn vẫn có thể cảm giác được áp lực vô biên từ bốn phương tám hướng vọt tới, chỉ là so với lúc đầu thì thoáng suy yếu mà thôi.
Này là nhờ thân thể hắn cường đại, mới có thể chịu đựng được áp lực còn thừa, đổi lại người khác, lúc này đã sớm bị đè ép.
Đôi mắt Cảnh Đằng sáng như sao, yên tĩnh nhìn hắn.
- Tổ đại ca, ngươi có thích ta không?
- Tự nhiên là thích, chỉ là...
Đoạn đường này ở chung, cũng có thể là bởi vì sự kiện Quỷ Tân Nương lúc trước, để hai người chôn xuống hạt giống mập mờ, rất nhiều chuyện mặc dù không có nói rõ, nhưng quan hệ lại đột nhiên tăng mạnh.
Huống chi Cảnh Đằng ung dung hoa quý, kiều diễm giống như hoa mẫu đơn, bất kỳ nam nhân nào ở cùng với nàng, chỉ sợ đều khó mà kháng cự được mị lực.
Nhưng Tổ An không thể không thừa nhận, hai người ở chung thời gian quá ngắn, muốn nói thích đến khắc cốt minh tâm là rất khó nói được.
Sau khi nói xong, hắn xém chút tát mình một cái, loại tình huống này nói như vậy, không phải người ngu thì là cái gì?
Nhưng Tổ An xác thực không muốn lừa gạt đối phương.
Ai biết Cảnh Đằng lại nở nụ cười xinh đẹp, đè môi hắn lại.
- Ưa thích là được, ta rất vui vẻ.
Sau đó nàng nói.
- Muốn không bị đại trận nơi này gây thương tích, chỉ có thể để ngươi triệt để dung nhập với khí tức của ta.
Tổ An giật mình.
- Làm sao dung nhập?
Hô hấp của Cảnh Đằng rõ ràng dồn dập lên, có điều nàng quyết định rất nhanh, tiến đến bên môi Tổ An, liếm sạch máu tươi vừa rồi tràn ra, ôn nhu nói.
- Ta dạy cho ngươi...
Lúc nói chuyện, tay nàng để vào trong cổ áo của mình, bất tri bất giác quần áo dần dần trượt xuống, tán loạn trên mặt đất, giống như một đóa hoa nở rộ.
Hô hấp của Tổ An gấp rút, trong nháy mắt đó toàn bộ không gian sáng nhất không còn là những ngôi sao kia, mà chính là nữ tử như pho tượng bạch ngọc trước mắt.
Ánh mắt rất nhanh chú ý tới trên đùi nàng mang tất lace màu trắng, bao phủ đôi chân thẳng tắp cân xứng, thuần khiết mà mị hoặc.
- Đẹp không?
Cảnh Đằng có chút ngượng ngùng, trên mặt đỏ ửng, kiều diễm rung động lòng người.
- Đẹp.
Tổ An chỉ cảm thấy thanh âm khô khốc.
Cảnh Đằng hé miệng cười một tiếng, sau đó lần nữa hôn qua.
Hô hấp của nàng như hoa lan, bờ môi còn thơm ngọt hơn mật, chỉ bất quá hết thảy đều không lưu loát, trải qua mới đầu lớn mật, tiếp xuống nàng tựa hồ không biết nên làm sao bây giờ.
Tổ An nhẹ nhàng ôm nàng vào ngực mình, từ từ nằm xuống, hôn nhẹ vành tai mượt mà, nỉ non nói.
- Để ta đến dạy ngươi đi.
Lỗi tai bị hơi ấm của hắn làm cho nhột nhạt, Cảnh Đằng như mất hết sức lực.
Cái tay của Tổ An đặt ở trên bụng Cảnh Đằng càng ngày càng không thành thật, cảm giác như phía dưới có một miếng nam châm hấp dẫn mình, hắn kìm lòng không được trượt xuống, luồng vào trong quần lót trắng tinh của Cảnh Đằng, cảm nhận được âm hộ của nàng cực kỳ bóng loáng, lông tơ thưa thớt nhưng mịn màng, Tổ An nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay lướt qua âm hạch mẫn cảm nhất, làm thân thể nàng run lên.
Tổ An càng thêm hưng phấn, chẳng quan tâm gì nữa, tay trực tiếp xâm nhập vào trong cái khe.
Hắn nhẹ nhàng ma sát mép âm hộ của nàng, sau đó lại chậm rãi xâm nhập.
Trong âm hộ của Cảnh Đằng ấm áp mà ướt át, tựa hồ bởi vì Tổ An vuốt ve mà bắt đầu phát sinh phản ứng.
Tổ An dùng ngón tay đút vào một chút, đột nhiên đè xuống âm hạch, làm nàng kìm nén không được kêu ra tiếng, trong khe tuôn ra một ít dịch nhờn.
- Đằng nhi, có thoải mái không?
Tổ An ân cần hỏi thăm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cảnh Đằng đỏ như quả táo nói:
- Tổ đại ca, huynh thật xấu…
Chứng kiến Cảnh Đằng mềm nhũng nằm ở trong ngực mình, hiển nhiên là đã trải qua lần cao trào đầu tiên trong đời, làm Tổ An đắc ý không thôi.
Tổ An cảm nhận thân hình mềm mại của nàng, giống như sóng sữa nhục lãng, hương mật say mê, dưới bụng của hắn sớm đã nóng lên.
Cảnh Đằng tựa sát ở trong ngực Tổ An, tâm tình như nai con đi loạn.
Tổ An xoay người nàng lại, cái miệng nhỏ nhắn để sát vào mình, lập tức, hương khí như lan phun ở trên mặt hắn, Cảnh Đằng bị Tổ An ôm chặt, khiến cho bộ ngực mềm mại dán chặt lấy ngực hắn, hai hạt bồ đào lập tức nhô lên, bụng dưới nhẹ nhàng va chạm vào dương vật của hắn, nàng thấy hơi khó chịu nên uốn éo thân thể, dẫn tới thứ kia vốn đã kiên quyết càng thêm cứng hơn, làm hắn khắc chế không được kích động trong lòng.