- Đằng nhi…
Tổ An ôn nhu nói, bàn tay lại thăm dò vào hông nàng, theo quần lót trượt xuống. Bàn tay của Tổ An rất dễ dàng sờ đến âm hộ nhỏ nhắn kia, chậm rãi ra vào, khiến cho chỗ đó càng thêm lầy lội, ẩm ướt.
Cảnh Đằng giật mình, toàn thân mềm nhũn, rốt cuộc chống đỡ không nổi ôm chặt lấy hắn.
Cảnh Đằng trầm thấp rên rỉ một tiếng, ngẩng đầu yêu mị nhìn Tổ An, trong mắt phượng lại thâm tình vạn sợi, nhẹ giọng thở gấp:
- Tổ đại ca... ta... thật khó chịu, ngươi...
Tổ An cảm thấy thanh âm của Cảnh Đằng quá mị hoặc, phảng phất như có chứa ma tính kỳ dị, kêu gọi mình tiến đến.
Cảnh Đằng ngắm nhìn Tổ An, chỉ thấy hắn biểu lộ cương nghị, khuôn mặt như đao khắc, trong nội tâm không khỏi si mê, đây là nam nhân của nàng, là mệnh trung chú định, cộng thêm giờ phúc này thân thể kích thích, làm cho toàn bộ thể xác và tâm hồn của nàng như trầm mê vào.
Tổ An bị thần sắc kiều mỵ của Cảnh Đằng mê hoặc, chỉ cảm thấy trên người chảy ra mồ hôi, trên trán cũng che kín một mảnh, nhịn không được cúi đầu nhìn nàng, chỉ thấy nàng mặt ngọc đỏ bừng, mị quang bắn ra bốn phía, trong mắt phượng tràn đầy nhu thủy, thân thể lại không tự chủ run rẩy lên, tiếng rên rỉ nhẹ nhàng từ trong cổ họng phát ra.
Hắn không dằn được nữa, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Đầu lưỡi thô bạo đẩy ra hàm răng ngọc, thò vào trong khoang kiệng mà tàn phá, lưỡi như tướng quân uy vũ, bắt lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, hút vào trong miệng...
Cảnh Đằng sung sướng rên rỉ, tùy ý Tổ An làm, trong đầu không cách nào suy nghĩ, chỉ biết nghênh tiếp hắn làm xấu, mặc hắn hút lấy cái lưỡi đinh hương, cảm thấy mặc dù hắn xé nát mình cũng cam tâm tình nguyện.
Tổ An hút đầu lưỡi của nàng một lúc, chỉ cảm thấy vừa thơm vừa ngọt, Cảnh Đằng không cách nào khắc chế mình, nước bọt không khỏi chảy vào trong miệng hắn, Tổ An thấy tình hình này, dứt khoát dùng miệng ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng, tất cả nước bọt và tiếng rên rỉ đều bị hút vào.
Hai mắt Cảnh Đằng mê ly, lại rên rỉ một tiếng, tay phải của hắn dời mục tiêu, đưa lên bắt lấy bộ ngực to tròn của nàng, dùng sức xoa bóp, cảm thấy thích ý không thể tả.
Tổ An cười hắc hắc, cẩn thận vuốt ve vú nàng, chỉ cảm thấy trơn mềm, co dãn, ngón tay nắm lấy núm vú, chậm rãi se se, khiến nó đứng càng thẳng, bầu vú theo Cảnh Đằng thở dốc kịch liệt, ở trong tay hắn biến hóa hình dạng, vừa buông ra lại lập tức khôi phục nguyên trạng, đứng thẳng bắn lên, mang theo cái yếm bó sát người tạo ra gợn sóng bao la hùng vĩ.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở ra, vù vù thở phì phò, sắc mặt đỏ bừng, nói không ra lời, sau một lúc lâu mới mềm mại đáng yêu kêu:
- Tổ đại ca... ngươi xấu, chỉ biết bắt nạt ta...
Thanh âm như khóc như tố, lại ẩn ẩn mang theo chờ mong.
Tổ An nghe vậy, tay trái đưa xuống dưới tìm tòi, bắt lấy bờ mông vểnh cao, chỉ cảm thấy bờ mông đầy đặn co dãn không thua gì bầu vú của nàng, tay phải thì đưa vào trong quần lót, tiếp tục kích thích lấy âm hạch:
- Cảnh Đằng, như thế nào? Có thoải mái không?
Cảnh Đằng thở hổn hển nói:
- Tổ đại ca, ta chịu không được, thật quá thoải mái rồi!
Tổ An thấy Cảnh Đằng rõ ràng nhịn không được, chủ động nâng cao eo thon nhỏ nhẹ nhàng ma sát lấy tay hắn, thần sắc thẹn thùng, như thống khổ lại như ngọt ngào, mặt đỏ phảng phất như muốn nhỏ ra máu. Biết rõ nàng bị khiêu khích đến chịu không được rồi.
Vuốt trong chốc lát, Cảnh Đằng cảm giác âm hộ của mình tựa hồ có dòng điện chạy qua, trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, nhịn không được “Ah” một tiếng, ôm lấy đầu Tổ An, nhắm mắt lại, dùng cái lưỡi đinh hương liếm láp môi hắn, thanh âm run rẩy:
- Sao lại sướng như vậy? Ta nhịn không được rồi.
Cảnh Đằng nói xong lời này, cảm giác hai mép âm hộ khẽ hấp, phảng phất như mút lấy ngón tay của Tổ An, trong khe chảy ra một mảng lớn âm dịch, tất cả đều phun ở trên quần lót.
Sắc mặt Cảnh Đằng ửng hồng, thừa nhận cao triều trùng kích, “Ah” một tiếng, lại nhẹ giọng kêu:
- Tổ đại ca... Tổ đại ca... Tay của ngươi lại... lại dùng lực một chút... ngươi lại tiến vào chút ít, ta sắp không được rồi...
Cái yếm trên người Cảnh Đằng bị Tổ An cởi xuống, đường cong hoàn mỹ và da thịt trắng noãn lộ rõ. Trong mắt Tổ An tràn đầy dục hỏa, tham lam nhìn từng bộ phận thân thể của nàng, lúc này Cảnh Đằng đã ngượng ngùng nhắm mắt lại.
Tổ An duỗi tay phải ra, nhẹ nhàng vuốt da thịt bóng loáng như tơ lụa của nàng.
Hai chân cân xứng của Cảnh Đằng đang ở trước mặt, da thịt trắng noãn, lại mang tất lưới trắng, đường cong cẩn thận mà đẹp đẽ, giống như mỹ ngọc điêu khắc, đây là cặp đùi có thể khiến cho nam nhân điên cuồng!
Tổ An nhịn không được nữa nhào tới, hai tay vuốt ve đùi nàng, hai chân kia để cho hắn yêu thích đến không buông tay, sờ soạng một lần lại một lần, hắn không ngừng hôn, liếm láp, mút vào, cảm giác da thịt ấm áp và trắng nõn để dục hỏa của hắn không cách nào áp chế được.