Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3400 - Chương 3400 - Tân Chủ Nhân (2)

Chương 3400 - Tân chủ nhân (2)
Chương 3400 - Tân chủ nhân (2)

Yến Tuyết Ngân hừ một tiếng.

- Ta lại không bảo ngươi giúp.

Dù sao ngươi không cứu, gia hỏa kia cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến.

- Quả nhiên là nữ nhân lạnh như băng, vong ân phụ nghĩa.

Tuy Vân Gian Nguyệt trêu chọc, nhưng lực chú ý đều đặt ở trên người Triệu Hạo.

Trước đó đối mặt Quỷ Vương, bởi vì kỹ năng của Ma Âm Hút Hồn đối phương, dẫn đến các nàng có lực không sử dụng được, chỉ có thể bị động chịu đòn.

Nhưng đối mặt Triệu Hạo lại không giống, chí ít có cơ hội chiến đấu.

Triệu Hạo nhướng mày, sao tu vi của hai nữ nhân này tăng lên cao như vậy?

Lúc trước Vân Gian Nguyệt hành thích, ngay cả mặt cũng không nhìn thấy, đã bị mình một tay quất bay, kết quả lúc này mới bao lâu, nàng đã mơ hồ mò đến cánh cửa Địa Tiên?

Còn có Yến Tuyết Ngân, nàng bởi vì thường xuyên đại biểu Bạch Ngọc Kinh hành tẩu thiên hạ, Tú Lâu sớm đã phán đoán thực lực nàng rõ ràng, sao cũng đột nhiên tăng mạnh như vậy?

Chẳng lẽ các nàng đồng thời ăn tiên dược gì sao?

- Thế nhân đều biết hai người các ngươi là tử địch, hôm nay lại liên thủ đối địch, có thể làm được chuyện này, trẫm cũng coi như vinh hạnh.

Triệu Hạo cười nói, bây giờ ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá, tâm tình của hắn rất tốt.

Vân Gian Nguyệt giống như cười mà không phải cười.

- Hoàng thượng, nam nhân để cho chúng ta liên thủ đối địch, cũng không phải ngươi nha.

Yến Tuyết Ngân chột dạ trừng nàng một cái, ở trước mặt các đồ đệ, nữ nhân này nói vớ nói vẩn cái gì.

Tuy không lộ ra dấu vết liếc nhìn Tổ An, nhưng những động tác này làm sao giấu giếm được Triệu Hạo, thấy nàng lộ ra vẻ thẹn thùng, Triệu Hạo đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó trong lòng cảm giác nặng nề.

Tiên nữ không dính khói lửa nhân gian lại nhớ trần tục, hơn nữa đối tượng là một lưu manh vô lại mình xem thường.

Nếu nàng đối xử như nhau, tất cả mọi người nghĩ nàng một lòng tu đạo không thích nam nhân, mình cũng không cảm thấy có cái gì.

Nhưng bây giờ thấy nam nhân khác kiếm lời, quả thực còn khó chịu hơn mình thua thiệt.

Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +444 +444 +444...

- Đã như vậy, vậy để cho các ngươi biết ai là nam nhân mạnh nhất trên đời.

Triệu Hạo tức giận giơ quả đấm, thoáng cái hóa thành hai đạo lưu quang đánh tới hai nữ.

Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt không dám thất lễ, vội vàng liên thủ đối địch.

Tổ An vừa quan sát chiến cục bên kia, vừa lo lắng hỏi thăm Tế Tửu.

- Ngài đến cùng muốn nói cái gì?

- Trước đó ở trên Tử Sơn, ngươi hẳn nghe được nguyên nhân ta muốn đối phó Triệu Hạo.

Nhìn hai nữ vừa rồi biểu hiện, lại nhìn hắn khẩn trương, không biết Tế Tửu nghĩ đến cái gì, khóe môi hơi giương lên.

- Bởi vì Mạnh triều, còn có Hoàng Hậu tiền triều...

Tổ An thử thăm dò.

- Không cần giấu giếm giúp ta.

Tế Tửu cười cười.

- Mạnh triều gì đó, với ta mà nói đã thoảng qua như mây khói, ta để ý chỉ có nàng mà thôi.

Tổ An nghĩ thầm Tế Tửu này thật là một liếm chó chung cực, ưa thích tẩu tử của mình, còn cả đời vì tẩu tử cùng đời sau của tình địch mà bôn ba mưu đồ.

Lúc này Tế Tửu nói.

- Năm đó con cháu của nàng bị người Triệu gia làm hại, nhưng về sau ta thăm dò được, tiểu thái giám năm đó làm việc này lòng có bất an, lặng lẽ thay đào đổi mận, đưa một hoàng tôn ra ngoài cung, hoàng tôn kia lưu lạc dân gian, tính toán tuổi tác hẳn tương đương ngươi, ta hi vọng ngươi có thể tìm hắn trở về, nói cho hắn biết tất cả mọi chuyện, để hắn gánh vác trách nhiệm của mình.

Tổ An nhướng mày.

- Thiên hạ lớn như vậy, chỉ sợ rất khó tìm được.

Hắn đương nhiên có thể thuận miệng đáp ứng, nhưng vì cảm kích ân tình của đối phương, nê không muốn lừa gạt.

Tế Tửu gỡ xuống chiếc nhẫn trên tay.

- Ngươi cầm chiếc nhẫn này, đến chỗ ở của ta, tìm lão bộc bên người ta, hắn tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết manh mối tương quan, ta chỉ lo lắng tìm được người kia, hắn không nguyện ý gánh vác trách nhiệm của mình.

Tổ An vỗ ngực nói.

- Tế Tửu yên tâm, nhiều người vì hắn nỗ lực cả đời còn có tánh mạng như vậy, hắn có tư cách gì không nguyện ý. Nếu dám chối từ, ta đánh tới hắn đồng ý mới thôi.

Tế Tửu vui mừng gật đầu.

- Ngươi đã nói như vậy, ta yên tâm.

Bỗng nhiên Tổ An nhướng mày.

- Ngươi nói vị hoàng tôn kia không phải ta đó chứ?

Lão hồ ly này, sao giống như đang gài bẫy ta vậy.

Tế Tửu cười cười.

- Sức tưởng tượng của ngươi không khỏi quá phong phú, nếu ngươi mà nói, ta trực tiếp nói cho ngươi là được, cần gì lượn quanh lớn như vậy.

Tổ An nghĩ cũng phải.

Lúc này Tế Tửu lại nói.

- Đạo Uẩn, ngươi làm chứng, từ nay về sau, hắn là Tế Tửu mới của học viện.

- A?

Đừng nói Tạ Đạo Uẩn, ngay cả Tổ An cũng trợn tròn mắt.

- Cái này không được, ta sao có thể làm Tế Tửu.

Tổ An vội vàng khoát tay cự tuyệt, luôn cảm thấy yêu cầu này quá mức.

- Vì cái gì không thể?

Bình Luận (0)
Comment