Chương 3441: Diệu dụng (2)
Chương 3441: Diệu dụng (2)Chương 3441: Diệu dụng (2)
- Làm sao mới có thể trong thời gian ngắn nhất trở nên mạnh giống như sư phụ?
Hai con ngươi của Sở Sơ Nhan tràn đầy mong đợi nhìn Yến Tuyết Ngân.
Nghĩ đến lúc đó nàng và Vân giáo chủ cùng nhau rời đi, nghĩ đến chí ít phải tới tu vi của các nàng, mới có thể cùng A Tổ kề vai chiến đấu.
Yến Tuyết Ngân.
- Nếu ngươi trong thời gian ngắn đuổi kịp ta, ta đời này không phải sống uổng phí.
Hiện tại những người tuổi trẻ này, thật sự là mơ tưởng xa vời, nhớ ngày đó mình tu đến Đại Tông Sư mất bao nhiêu năm, bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và nỗ lực.
Sở Sơ Nhan sâu kín nói.
- Nhưng A Tổ rõ ràng đuổi kịp ngươi.
Tuy một mực không cách nào cảm giác được tu vi cụ thể của Tổ An, nhưng có thể đánh bại Triệu Hạo, cho dù Triệu Hạo trọng thương, đang trong lôi kiếp, cũng không có khả năng thua sư phụ.
Hô hấp của Yến Tuyết Ngân cứng lại, nghĩ thâm nha đầu này có biết nói chuyện hay không.
Yêu nghiệt kia đâu chỉ đuổi kịp ta, rõ ràng đã vượt qua ta, ta cũng chỉ có thể như chim non nép vào trong ngực hắn, lớn tiếng khen hay mà thôi.
Trên mặt lóe lên đỏ ửng một cái rồi biến mất, vội vàng quên sạch những suy nghĩ lung ta lung tung kia, nàng lúc này mới ho nhẹ. - Tiểu tử kia là yêu nghiệt, đường đi của hắn không cách nào phục chế, bất quá ngươi cũng có phương pháp nhanh chóng mạnh lên.
- Cách gì?
Hai mắt Sở Sơ Nhan tỏa sáng.
- Trước đó trong đại mộ, Bão Phác Tiên Quân cho ngươi Tịnh Thế Băng Liên.
Thần sắc của Yến Tuyết Ngân khôi phục nghiêm túc.
- Tuy trước đó ta chưa thấy qua, nhưng về sau ngươi liên thủ với Bùi Miên Mạn đánh lén Triệu Hạo, vậy mà thành công hủy một pháp bảo hộ thân của hắn, đã đủ thấy uy lực.
- Bây giờ ngươi cần làm là cảm ngộ Tịnh Thế Băng Liên, ngươi vốn tu hành Băng hệ, nếu có thể nước sữa giao hòa, như vậy ngươi tu hành nhất định làm ít công to. - Làm sao mới có thể nước sữa giao hòa? Tuy ta từ nơi sâu xa cảm nhận được cỗ đạo ý kia tồn tại, nhưng ta phát hiện mình chỉ có ngẫu nhiên mới vận dụng được nó.
Sở Sơ Nhan không hiểu hỏi.
- Bình tâm tính khí, hai tay giao nhau đặt trước ngực.
Yến Tuyết Ngân dẫn dắt nàng nhập định.
Sở Sơ Nhan tự nhiên làm theo, tư chất của nàng vốn nhất đẳng, rất nhanh cả người như băng tuyết yên tĩnh.
Nhìn dung nhan tuyệt thế của đồ đệ, bỗng nhiên trong lòng Yến Tuyết Ngân có chút tức giận, cũng không biết tiểu tử Tổ An kia có tài đức gì, không chỉ ăn đồ đệ, còn ăn luôn cả nàng.
Nàng hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình, hai tay cùng đối phương mười ngón đan xen, vừa đưa nguyên khí vào trong cơ thể nàng, bảo vệ kinh mạch toàn thân, vừa chậm rãi nói.
- Sơ Nhan, tưởng tượng lúc này trong thân thể ngươi có hai băng sơn.
- Sau đó dẫn đạo Tịnh Thế Băng Liên đến giữa hai ngọn núi.
Thanh âm nghỉ ngờ của Sở Sơ Nhan truyền đến.
- Tuyết Liên không phải ở trên đỉnh băng sơn sao?
Yến Tuyết Ngân hừ một tiếng.
- Bây giờ ngươi còn chưa quen thuộc Tịnh Thế Băng Liên, đặt ở đỉnh núi chỉ là mơ tưởng xa vời, trước kẹp ở giữa hai núi, lấy băng sơn ngươi của kẹp lấy, sau đó chậm rãi mài giũa, luyện hóa, sau cùng triệt để hòa tan ở giữa hai ngọn núi.
Hai mắt Sở Sơ Nhan nhắm nghiền, bỗng nhiên nhướng mày.
- Sư phụ, tựa hồ Tịnh Thế Băng Liên không nghe lời, muốn tránh thoát.
- Đừng hốt hoảng, ngươi không thể cậy mạnh, mà dùng ôn nhu cảm hóa nó, dẫn đạo nó, để nó cảm nhận được ấm áp khi về nhà.
Yến Tuyết Ngân dù sao cũng là tông chủ một phái, lúc trước nàng chỉ nhìn qua, trong lòng đã đại khái hiểu nên làm sao trợ giúp đồ đệ tu luyện.
- Sư phụ, xác thực hữu hiệu!
Sở Sơ Nhan mừng rỡ.
- Tựa hồ nó nghe lời hơn trước đó rất nhiều.
Yến Tuyết Ngân vui mừng gật đầu.
- Không tệ, cứ như vậy, tiếp tục ôn nhu mài giữa luyện hóa, để nó triệt để quen thuộc khí tức của ngươi. -Ừm.
Sở Sơ Nhan đáp một tiếng, hết sức chuyên chú dựa theo nàng nói cảm ngộ.
Cách một hồi, bỗng nhiên sắc mặt nàng đại biến.
- Hỏng bét sư phụ, tựa hồ nó không kiên nhẫn, muốn thoát ly sơn phong trói buộc, một mực bay lên trên, muốn triệt để thoát ly ta khống chế.
- Ngươi không phải còn có miệng sao, nuốt Băng Liên kia hấp thu, sau đó lần nữa ngưng tụ ở chân núi, tiếp tục quá trình vừa rồi, cuối cùng có thể hàng phục.
Yến Tuyết Ngân nhìn thấy đồ nhi cau mày, vội vàng giảng giải.
- Tịnh Thế Băng Liên kia không phải tồn tại chân thực, theo ta phỏng đoán, hẳn là thời kỳ Thượng Cổ, trong thiên địa tự nhiên thai nghén ra Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng do nhiều nguyên nhân, chỉ để lại một tia đạo ý mà thôi, bây giờ tia đạo ý kia đã nhận ngươi làm chủ, ngươi không cần câu nệ ở thường quy.
- Vừa rồi vô luận vi sư nói sơn phong, hay băng liên, trên thực tế đều là đồ vật không tồn tại, chỉ là ý chí của ngươi hình thành.
- Ngươi dùng băng tuyết chỉ ý của mình ôn dưỡng tia đạo ý kia, tin tưởng sớm muộn có một ngày, sẽ triệt để tạo ra một đóa Tịnh Thế Băng Liên chính thức, như thế ngươi mới có thể chính thức khống chế nó, phát huy ra thực lực mạnh hơn.