Chương 3442: Hãi hùng khiếp vía
Chương 3442: Hãi hùng khiếp víaChương 3442: Hãi hùng khiếp vía
Thân thể Sở Sơ Nhan run lên, tựa hồ nắm được điểm mấu chốt.
- Sư phụ, ta minh bạch!
- Trẻ nhỏ dễ dạy!
Yến Tuyết Ngân vui mừng gật đầu, nàng vừa thay đồ nhi giảng giải, vừa lấy nguyên khí bảo vệ kinh mạch, lúc này cũng mệt mỏi đến thở hồng hộc, hai gò má đỏ ửng....
Lại nói thân hình Tổ An dừng lại, Bùi Miên Mạn thì tựa hồ bị sặc đến mãnh liệt ho khan vài tiếng.
Cách một hồi, thoáng sửa sang một chút, rồi cười như không cười nhìn hắn, mím môi không nói chuyện, nhưng biểu lộ phảng phất như đang nói.
- Cách một đoạn thời gian không thấy, ngươi chỉ như thế?
Tổ An đỏ mặt.
- Vừa rồi ngươi thi triển Thần Nữ chỉ hôn?
Bùi Miên Mạn gật đầu, trong mắt đầy vẻ nghịch ngợm.
Tổ An hít sâu một hơi, không nghĩ đến kỹ năng này còn có thể dùng như thế?
Khó trách ngay cả hắn cũng không gánh được.
Bùi Miên Mạn lại nhìn hắn nháy mắt mấy cái, cặp mắt đào hoa dường như im lặng hỏi.
- Còn muốn nữa hay không?
Tổ An gật đầu, hít sâu một hơi.
Ta cũng không tin, ta đường đường nam tử thiết côn, trên con đường tu hành gian nan, tự nhiên vượt khó tiến lên, càng áp chế càng dũng, sao có thể tuỳ tiện nhận thua?...
Lại nói Yến Tuyết Ngân lần nữa dẫn đạo Sở Sơ Nhan.
- Mới đầu không thuần thục, thất bại rất bình thường, ngươi lần nữa dựa theo biện pháp vừa rồi thử lại, tưởng tượng có hai băng sơn, vây khốn Tịnh Thế Băng Liên ở trong núi, không thể dùng mạnh, nhất định phải dùng xảo kình dẫn đạo mài giữa...
- Năm đó vi sư từ chỗ Vô Ưu Tự thăng được một phần tâm pháp Ngũ Đăng Hội Nguyên, vừa vặn phù hợp tình huống của ngươi bây giờ, cẩn thận lắng nghe.
- Đạo ở chỗ lấy chỗ thừa bù vào chỗ thiếu...
Lại nói Tạ Đạo Uẩn ở trong phòng khó có thể bình an, cuối cùng thấy Bích Tề rời phòng Tổ An, nàng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn đi đến.
- Ta là vì chính sự của học viện, không phải mình muốn đi tìm Tổ đại ca, coi như bị mấy vị tỷ tỷ kia gặp được, cũng không có gì.
Nàng vừa đi vừa an ủi mình.
Cứ như vậy gương mặt đỏ bừng như quả táo, nàng rốt cục đi tới ngoài cửa phòng Tổ An.
Đông đông đông!
Nàng vừa gõ cửa vừa nhỏ giọng hỏi thăm.
- Tổ đại ca, ta có thể vào không?
Vừa hỏi xong, nàng rõ ràng nghe được bên trong truyền đến âm thanh kỳ quái, còn có tiếng ừm ừm tận lực đè thấp.
Nàng nghĩ thầm chẳng lẽ Tổ đại ca luyện công xảy ra chuyện?
Trong lòng lo lắng kêu lên.
- Tổ đại ca, ngươi xảy ra chuyện gì? Ta tiến vào đó?
Vừa nói vừa dùng lực đẩy, trực tiếp đẩy cửa ra.
Bất quá để cho nàng ngạc nhiên là Tổ An không thụ thương như trong tưởng tượng, mà kim đao đại mã ngồi ở trước bàn, hai tay bắt lấy hai bên bàn, tựa hồ đang cố gắng chống cự cái gì đó?
- Tổ đại ca, ngươi làm sao thế?
Tạ Đạo Uẩn đang muốn chạy tới, lại bị Tổ An ngăn cản.
- Không có gì, ngươi tìm ta có chuyện gì không?
Tổ An nỗ lực để cho thanh âm của mình bình ổn.
Hắn âm thầm vui mừng vì trước bàn đọc sách có tấm che, không đến mức bị nàng thấy đồ vật không nên thấy.
Dưới bàn, đôi mắt đào hoa cười như không cười theo dõi hắn, tựa hồ cảm thấy tình huống này chơi rất vui.
- Há, cũng không có gì, chủ yếu là sự tình liên quan tới Tế Tửu.
Thấy hắn trả lời như vậy, Tạ Đạo Uẩn thở ra một hơi, tự mình kéo ghế ngồi ở đối diện.
Da mặt Tổ An run run, lại không tiện đuổi nàng đi.
Tạ Đạo Uẩn nói.
- Chủ yếu là bây giờ Tế Tửu đã đi về cõi tiên, ta còn phải mang lão nhân gia về an táng, thân phận của lão nhân gia phi phàm, đến thời điểm khẳng định sẽ hỏi hắn làm sao đi về cõi tiên, bên học viện còn tốt, nhưng bên triều đình... Tế Tửu cũng xuất hiện ở trong bí cảnh, sợ bọn họ sẽ cho rằng hoàng thượng chết có quan hệ tới Tế Tửu.
Tổ An thở dài một hơi, tựa hồ rất thoải mái.
- Lệnh nhi muội muội... Tê...
Nhìn thấy đối phương hít khí lãnh, Tạ Đạo Uẩn giật mình.
- Tổ đại ca, ngươi làm sao vậy?
- Không có gì, vừa rồi bị con mèo nhỏ cắn một cái.
Tổ An lúng túng giải thích, không nghĩ tới vừa rồi chỉ hô một tiếng Lệnh nhi muội muội, Mạn Mạn đã ăn dấm, mút chặt lấy đầu khấc của hắn.
- Con mèo nhở?
Tạ Đạo Uẩn sững sờ, nhìn trái nhìn phải, không thấy được nơi nào có mèo.
Nàng vô ý thức đứng lên, thân thể muốn vượt qua mặt bàn nhìn tình huống, dọa đến Tổ An vội vươn tay đè vai nàng lại.
- Vừa rồi nói đến chỗ nào? A đúng rồi, ngươi quá giảng đạo lý, thực ra rất nhiều chuyện không cần thiết thành thật như vậy.
- Bên triều đình xác thực sẽ có người hoài nghi, nhưng thân phận Tế Tửu đặc thù, thiên hạ vô số người tôn kính, học viện, thậm chí trong quân, có vô số đồ tử đồ tôn của hắn, huống chỉ quan viên cả nước còn cần các loại đan dược, phù văn, trận pháp, binh khí của học viện.
- Bây giờ hoàng đế đã không còn, Thái Tử nhu nhược, không có người sẽ thật truy cứu sự kiện này, mọi người sẽ ăn ý tin tưởng bất luận giải thích gì của ngươi.