Chương 3501: Nghiệt duyên
Chương 3501: Nghiệt duyênChương 3501: Nghiệt duyên
Ân, cảm giác còn không bằng trà sữa hay coca.
Lúc này lão bộc kia mới nói tiếp.
- Tế Tửu du lịch bên ngoài, về sau biết được giang sơn bị Triệu gia cướp, tuy hắn không vui, nhưng nghĩ tới những năm này hoàng thất Trần gia đều chết yểu, nghĩ thiên mệnh như thế, ngược lại cũng đã nhận mệnh, lại thêm Triệu gia lễ ngộ, thái độ còn tốt hơn Mạnh triều, nên Tế Tửu cũng ngầm thừa nhận sự kiện này.
- Bất quá qua mấy năm, Tế Tửu trong lúc vô tình phát hiện, năm đó hoàng đế đời thứ ba Chiêu Đế chết bất đắc kỳ tử tựa hồ có ẩn tình khác.
- Người khác thì thôi, nhưng Chiêu Đế chính là nhi tử của vị kia, Tế Tửu không thể không quản, nên một mực yên lặng điều tra.
- Rốt cục phát hiện năm đó những hoàng tử kia đều là người Triệu gia phái thủ hạ âm thâm mưu hại mới đưa đến chết yểu.
- Chỉ bất quá thiên hạ không có tường không lọt gió, năm đó hai tiểu thái giám làm việc này không biết là lòng sinh đồng tình hay lo lắng bị hoàng thất Mạnh triều tính sổ, vì vậy vụng trộm thay mận đổi đào một hoàng tử, đưa ra ngoài cung, như vậy bọn họ cũng có hậu thủ, miễn cho bị diệt khẩu.
- Vốn bình an vô sự rất nhiều năm, kết quả bởi vì Tế Tửu truy tra, sự kiện này cũng bị người Triệu gia biết được, song phương đều đang tra sự kiện này.
- Hoàng tử kia ở dân gian lấy vợ sinh con, bất quá không biết là sợ hãi hay do lúc nhỏ bị thương, mạng hắn cũng không dài, lưu lại một con mồ côi từ trong bụng mẹ liền tráng niên mất sớm.
Tổ An hỏi thăm.
- Về sau các ngươi có cứu được hoàng tôn kia không?
Mặc dù đối phương nói bình thản, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng bên trong ẩn chứa rất nhiều sự tình kinh tâm động phách cùng đấu trí đấu dũng.
Lão bộc kia liếc hắn một cái thật sâu, lúc này mới nói tiếp.
- Tế Tửu đến muộn một bước, chó săn Triệu gia đã tìm được cô nhi quả mẫu kia trước, giết chết mẫu thân, thời điểm đang muốn giết hoàng tôn kia, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tế Tửu mới đuổi tới cứu hoàng tôn.
- Chỉ tiếc trên người hoàng tôn đã bị đối phương hạ cấm chế cực kỳ âm độc, coi như cứu về cũng đã định trước đoạn tử tuyệt tôn, rốt cuộc không có uy hiếp với giang sơn Triệu gia.
Lão bộc thở dài.
Tổ An biến sắc.
- Có biết đó là cấm chế gì không?
- Đại Âm Dương Tiệt Mạch Thủ.
Lão bộc chậm rãi phun ra một từ.
Tổ An nghe vậy ngẩn ngơ, sắc mặt trắng mấy phần.
Lúc này lão bộc còn nói thêm.
- Bởi vì lúc đó hoàng tôn còn nhỏ, thân thể quá mức yếu ớt, Tế Tửu cũng không có cách nào giải cấm chế này, vì giấu diếm chó săn Triệu gia, hắn chỉ có thể giả tạo hiện trường, làm ra giả tượng hoàng tôn đã chết.
- Mặt khác đưa hoàng tôn đến Minh Nguyệt thành, gửi vào nhà họ Tổ nuôi nhờ, vốn nghĩ để hắn không quản ân oán hoàng tộc, vui vui sướng sướng sống hết một đời, không ngờ người kia nhân duyên tế hội, vẫn đi tới kinh thành, không chỉ tự mình giải khai cấm chế, còn ở kinh thành quấy đến long trời lỡ đất.
Tổ An.
Hắn lúc trong lòng này có ngàn con quạ lao nhanh, vốn là đến ăn dưa xem kịch, kết quả mình ngược lại thành dưa.
Lại nói lúc trước trong bí cảnh, mình còn liên tục bảo Tế Tửu xác nhận, hắn rõ ràng nói mình không phải hoàng tôn, lão hồ ly này lại tính kế !
Lúc này lão bộc kia nói tiếp.
- Khi đó Tế Tửu cảm thấy hết thảy đều là vận mệnh an bài, cảm thấy khí số Trần gia chưa hết, rất nhiều sự tình vốn có chút do dự cũng triệt để quyết định. Tổ An lặng lẽ, xem ra lần này Tử Sơn ám sát, là bởi vì mình, mới khiến cho Tế Tửu quyết định, cũng không biết có phải là mình hại hắn hay không.
Nói đến đây, lão bộc kia đứng dậy, cung cung kính kính thi lễ với Tổ An.
- Hiện tại công tử hẳn minh bạch thân phận của mình, lão hủ bái kiến hoàng tôn.
Trong lòng Tổ An bực bội.
- Nói miệng không bằng chứng, trước đó Tế Tửu rõ ràng nói hoàng tôn không phải ta, ngươi có chứng cứ không?
- Cái kia nghĩ đến là Tế Tửu lo lắng hoàng tôn trong lúc nhất thời không tiếp nhận được, cho nên mới ra hạ sách này.
Lão bộc chậm rãi đáp.
- Còn chứng cứ, nếu không phải bản thân trải nghiệm mà nói, thì không có khả năng biết trên người ngươi trúng Đại Âm Dương Tiệt Mạch Thủ.
- Ai biết các ngươi làm sao biết, còn có chứng cứ khác không.
Thật ra trong lòng Tổ An đã sớm tin, rốt cuộc minh bạch vì sao lúc trước chưa thấy qua Tế Tửu, hắn lại chủ động giúp mình giấu diếm sự tình với Thái Tử Phi, đến tiếp sau cũng ôm lấy thiện ý không hiểu.
- Chứng cứ khác.
Lão bộc kia khẽ giật mình, không nghĩ tới trên đời lại có người cự tuyệt thân phận hoàng tộc.
- Cái này... lúc trước vì ngăn ngừa tin tức tiết lộ, bảo hộ ngươi an toàn, Tế Tửu cố ý tiêu trừ các loại đồ vật chứng minh thân phận.
Tổ An hừ một tiếng. - Như vậy chính là không có chứng cứ.
Hắn một người xuyên việt, tiêu tiêu sái sái qua hết đời này không tốt sao, ai muốn tham dự những ân oán đời trước.