Chương 3503: Giết đến tận cửa
Chương 3503: Giết đến tận cửaChương 3503: Giết đến tận cửa
Mi Ly duỗi người một cái, đường cong ngạo nhân khiến người ta si mê.
- Cái này có gì khó xử, đi về diệt sát lão bộc kia, bây giờ Tế Tửu đã chết, lại diệt khẩu người biết chuyện duy nhất, về sau ngươi tiếp tục làm Tổ An, không có chút quan hệ nào với hoàng tôn tiền triều, đến thời điểm ngươi muốn cùng Thái Tử Phi nói chuyện yêu đương thì nói chuyện yêu đương, muốn cùng nàng lăn giường thì lăn giường.
- Đúng rồi, đến thời điểm ngươi ở trên người Thái Tử Phi làm mãnh liệt một chút, coi như báo thù giúp những người kia.
- Người ta giết thân nhân của ngươi, ngươi chơi nữ nhỉ của người ta, rất công bằng nha. Tổ An nghe mà tức xạm mặt lại.
- Hoàng hậu sư phụ, sao ngươi có thể nói những lời như vậy.
- Đây là đang lo lắng cho ngươi nha, có cái gì thì nói cái đó mà thôi.
Mị Ly không để bụng.
- Còn có phương pháp khác không?
Tổ An tức giận nói, nữ nhân này càng ngày càng không đáng tin cậy.
- Đây là phương pháp đơn giản nhất, đồng thời cũng có lợi với ngươi nhất.
Mị Ly liếc hắn một cái, cuối cùng lắc đầu.
- Cho nên nói, người có lúc xấu tính một chút, ngược lại sẽ sống nhẹ nhõm dễ dàng, như ngươi tự tăng thêm cho mình gông xiềng đạo đức, ngược lại sống vất vả không gì sánh được.
Tổ An trầm mặc, tuy hắn không muốn làm hoàng tôn gì, nhưng cũng bội phục những người kia, ở dưới tình huống tuyệt cảnh, vẫn nguyện ý đánh đổi mạng sống thủ hộ lấy huyết mạch hoàng thất tiền triều, mình sao có thể lấy tư dục đi diệt khẩu.
Thấy hắn không nói, Mị Ly hừ một tiếng.
- Nếu không nguyện diệt khẩu, vậy dứt khoát làm hoàng tôn, làm thịt lão gia hỏa Bích Tề kia, ngươi lại sử dụng thân phận hoàng thất tiền triều hiệu triệu những người còn trung với Mạnh triều, trực tiếp phế bỏ Thái Tử ngốc, tự mình làm hoàng đế.
Tổ An lắc đầu.
- Bích Tề dù sao cũng là phụ thân của Bích Linh Lung, Linh Lung một mảnh tình thâm với ta, ta làm như vậy sao xứng với nàng. Huống chỉ ta không có hứng thú làm hoàng đế.
Làm Nhiếp Chính Vương không thơm sao, có quyền lực to lớn, lại không cần phải xử lý chính vụ, có thể có càng nhiều thời gian tu hành cùng tìm kiếm sinh mệnh huyền bí.
- Hoàng đế ngươi cũng không muốn làm?
Mị Ly kinh ngạc.
- Bên cạnh ngươi nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, làm hoàng đế vừa vặn có thể để các nàng danh chính ngôn thuận tiến vào hậu cung, đến thời điểm ai cũng sẽ không nói cái gì.
- Bằng không mà nói, bất luận thân phận gì khác, bên người nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, đều khó tránh khỏi khiến người chỉ trích.
Tổ An lắc đầu. - Ta tin tưởng những hồng nhan tri kỷ bên người cũng không thèm khát vị trí tần phi gì.
Trong bí cảnh kiến thức nhiều tồn tại cường đại như vậy, chỉ cảm thấy vũ †rụ mênh mông, thiên địa to lớn, có vô số huyền bí chờ đợi hắn thăm dò, nơi nào có tâm tư làm hoàng đế.
- Cái này không muốn cái kia cũng không muốn, vậy thì không có cách nào. Mị Ly tức giận liếc hắn một cái.
- Ngươi đây là điển hình làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, ngươi đã có chủ ý như vậy, ta cũng chẳng muốn quản.
Nói xong hóa thành khói nhẹ biến mất không thấy gì nữa.
Tổ An.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, nhìn về phía phủ Thân Hầu, hắn cảm giác được trận pháp bên kia tựa hồ đang bị công kích.
Hắn tạm thời thu hồi phiền não trong lòng, cả người hóa thành lưu quang bay về.
Lại nói ngoài phủ Thân Hầu, gia đinh, hộ vệ trong phủ Tổ An cầm lấy vũ khí cản ở trước cửa.
- Nơi này là phủ Thân Hầu, người nào dám can đảm đến đây nháo sự.
- Khu khụ, chỉ là một Hầu Tước mà thôi, điệu bộ cũng không nhỏ, dám ở sĩ diện trước mặt bản Vương, khụ khụ...
Một thiếu niên mặc áo gấm mắng, sắc mặt tái nhợt không gì sánh được, một câu nói còn chưa dứt đã thở gấp, nhìn giống như bệnh lâu quấn thân.
- Tấn Vương giá lâm, Thân Hầu còn không mau mau đi ra quỳ nghênh! Lúc này bên cạnh, một thị vệ tiến lên quát nói.
- Tham kiến Tấn Vương điện hạt!
Người trong Hầu phủ giật mình, vội vàng hành lễ, sau đó mới có người hồi đáp.
- Hồi bẩm điện hạ, chủ nhân nhà chúng ta không có ở trong phủ.
- Biết phạm sai lầm, sợ bản Vương tìm tới cửa, cho nên cố ý trốn sao?
Tấn Vương cười lạnh.
- Ngược lại có chút lanh lợi, cũng được, muộn chút lại tìm hắn tính sổ sách, trước giao tiểu thư Mộ Dung gia ra đii
- Cái này...
Mấy người đưa mắt nhìn nhau.
- Điện hạ, Mộ Dung tiểu thư sao lại ở trong Hầu phủ chúng ta... AI Theo một tiếng hét thảm, Tấn Vương thu lại cây roi trong tay.
- Thật can đảm! Dám lừa gạt bản Vương, coi thám tử của bản Vương đều ăn chay sao. Khuyên các ngươi lập tức giao Mộ Dung Thanh Hà ra, bằng không tội danh chứa chấp khâm phạm, các ngươi đảm đương không nổi. Nếu lại ra sức khước từ, đến thời điểm bản Vương để Hầu phủ san thành bình địa, khụ khu...
Thần sắc Tấn Vương kích động, ngay sau đó lại ho khan kịch liệt, trên mặt lóe lên vẻ ửng hồng không bình thường.