Chương 3509: Ta xem ngươi thành đệ đệ, ngươi lại muốn ta hô baba
Chương 3509: Ta xem ngươi thành đệ đệ, ngươi lại muốn ta hô babaChương 3509: Ta xem ngươi thành đệ đệ, ngươi lại muốn ta hô baba
Tuy nàng là Sở gia thế tử, gánh vác trách nhiệm gia tộc, nhưng so với an nguy của tỷ phu, những thứ này đều không trọng yếu.
Tổ An.
- Ta không cho rằng đây là sự tình sai lầm lớn gì, các ngươi không cần khẩn trương, không có nghiêm trọng như các ngươi tưởng tượng.
Tổ An an ủi.
Mộ Dung Thanh Hà cùng Sở Ấu Chiêu trừng to mắt, ngươi ở trước mắt bao người giết Tấn Vương, còn không tính nghiêm trọng. - Bất quá nơi này không có thể ở lại.
Tổ An suy nghĩ một chút, nhìn hai nữ nói.
- Ta mang các ngươi chuyển sang nơi khác.
Ngay sau đó phân phó người trong phủ, nếu triều đình có người đến, bọn họ ăn ngay nói thật là được, không cần giấu diếm.
An bài tốt hết thảy, mới mang theo hai nữ trở lại Ngọc Tuyền Sơn.
Tiếp xuống khẳng định gió giục mây vần, chỉ có học viện mới không có người dám chạy đến nháo sự.
Vào học viện không bao lâu, vừa vặn đụng phải Tạ Đạo Uẩn xuống núi.
Đối phương thấy hắn thì cực kỳ cao hứng.
- Tổ đại ca, vừa rồi nghe người nói ngươi đến học viện lại đi, vốn còn nghĩ sao ngươi không nói với ta một tiếng, không nghĩ tới ngươi lại trở về.
Nhìn nàng nhảy cẵng chủ động chào hỏi, trong mắt Sở Ấu Chiêu có chút đề phòng, người này lúc trước quen biết tỷ tỷ, đều nói thỏ không ăn cỏ gần hang, nàng lại...
Nghĩ đến một nửa, bỗng nhiên Sở Ấu Chiêu thở dài, đã là lúc nào, mình còn có tâm tình quan tâm những sự tình kia, bây giờ trọng yếu nhất là an nguy của tỷ phu.
- Lệnh nhi muội muội.
Thấy Tạ Đạo Uẩn, tâm tình của Tổ An cũng không tự chủ được an ổn mấy phần.
- Ngươi giúp ta thông báo các vị lão sư đến chỗ Tế Tửu tập hợp.
Tạ Đạo Uẩn mừng rỡ. - Được!
Chờ Tổ đại ca lên làm Tế Tửu, thời gian mình và hắn ở chung sẽ càng ngày càng nhiều.
Sở Ấu Chiêu và Mộ Dung Thanh Hà một đường đi tới đỉnh núi, nhìn phong cảnh ven đường, hai người đều hưng phấn, phải biết loại địa phương này trước kia vô cùng thần bí, chỉ có Tế Tửu cùng với số ít người mới tới được.
Tổ An trở lại phòng nhỏ ở đỉnh núi, phát hiện lão bộc kia quả nhiên đã không thấy, trong lòng không khỏi buông lỏng một hơi.
Hắn dọn ra hai gian phòng, nhìn hai nữ nói.
- Tiếp xuống các ngươi tạm thời ở nơi này.
Tiểu viện của Tế Tửu nhìn như nhỏ, trên thực tế bên trong có động thiên khác, đồng thời ở mấy người cũng dư xài.
- Chúng ta ở nơi này, nơi này chính là chỗ ở của Tế Tửu...
Hai nữ đều giật mình.
- Từ nay về sau, ta chính là Tế Tửu mới.
Tổ An cười cười.
Hai nữ còn chưa kịp phản ứng, một tiếng hừ nhẹ truyền đến.
- Khẩu khí thật lớn.
Mấy người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp ngồi ở trên bệ cửa sổ, đôi chân trắng lắc lắc.
- Thất Dao Quang.
Tổ An cười cười, nha đầu này xưa nay rất có tính cách.
- Tuy hai ta quan hệ không tệ, nhưng làm bằng hữu có thể, để ngươi làm Tế Tửu, ta không phục.
Trong tay Thất Dao Quang xuất hiện một cái la bàn, phía trên ẩn ẩn xuất hiện một mảnh tinh không.
- Tử Vi Đấu Số này ngươi biết không, ngươi hiểu tỉnh tượng cùng xem bói không, cái gì cũng không hiểu, làm sao làm Tế Tửu chỉ điểm ta?
- Tử Vi Đấu Số, xem bói...
Tổ An nhướng mày, hai loại này hiện tại hắn thật không biết.
Hắn còn chưa kịp nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng cười ha hả, rất nhanh một người lùn mập đi tới.
Mặc dù thân thể béo, lại mặc áo xanh, trên đầu còn đội cái mũ, râu cá trê, cho người một loại cảm giác hài hài.
Thập Nhất đệ tử của lão Tế Tửu Duẫn Thi, giỏi biện luận cùng tranh cãi. - Ta ngược lại cảm thấy Tổ tiên sinh có tư cách làm Tế Tửu mới.
Hiển nhiên lúc trước Tổ An lần đầu tiên tới học viện, để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.
- Cắt...
Hai tay Thất Dao Quang ôm trước ngực, biết tính tình của hắn, trực tiếp quay đầu qua một bên, miễn cho biện luận cùng hắn.
Duẫn Thi có chút không cam tâm.
- Tiểu sư muội, có muốn nghe lý do hay không.
- Không nghe.
Thất Dao Quang không có mắc lừa.
- Vậy chứng minh ngươi cũng tán thành phán đoán của ta, Tổ tiên sinh có tư cách làm Tế Tửu mới.
Duẫn Thi cười tủm tỉm nói. - Ngươi...
Thất Dao Quang quả nhiên gấp.
Lúc này tiếng giày cao gót thanh thúy êm tai truyền đến, chỉ nghe thanh âm cũng có thể làm cho người ta mơ màng vô hạn.
Mấy người vô ý thức nhìn lại, đầu tiên đập vào mí mắt là một đôi chân dài, vớ đen, mượt mà cân xứng, mặt ngoài tất chân tựa hồ hất lên một tầng quang huy nhàn nhạt, làm người xem ánh mắt mê ly.
Sở Ấu Chiêu hâm mộ không thôi, người khác có thể mặc nữ trang cùng vớ đen xinh đẹp như thế, nhưng mình lại chỉ có thể ở lúc trời tối người yên, một mình vụng trộm mặc vào.
Xưa nay dáng người Mộ Dung Thanh Hà cao gầy, từ nhỏ đến lớn không ít được người khen chân đẹp, nhưng trong chớp mắt này, nàng không thể không thừa nhận, mình vẫn kém một chút hỏa hầu, vẻ mị lực ngự tỷ thành thục trên người đối phương kia, là nàng vô luận như thế nào cũng không đuổi kịp.