Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3545 - Chương 3545: Vấn Như Đừng Sợ (2)

Chương 3545: Vấn Như đừng sợ (2) Chương 3545: Vấn Như đừng sợ (2)Chương 3545: Vấn Như đừng sợ (2)

Phải biết năm đó, Tần gia là hào tộc nhất đẳng ở kinh thành, kết quả bây giờ trong phủ cỏ dại rậm rạp, ngay cả người cũng đi thì đi, tán thì tán, nhìn thê lương không gì sánh được.

Tổ An đáp.

- Đúng vậy, Mộ Dung gia Thanh Hà tiểu thư chạy nạn, Ấu Chiêu thu lưu nàng, kết quả để lộ tin tức, dẫn người Tấn Vương tới.

- Ấu Chiêu làm tốt!

Tân Vãn Như võ võ cái ghế, thân sắc có chút kiêu ngạo.

- Không hổ là nữ... Khụ khụ, không hổ là hài tử của ta, chúng ta xuất thân tướng môn, mặc kệ là Sở gia, hay Tân gia, đều ân oán rõ ràng, cần phải ở lúc bằng hữu nguy nan nhất cứu viện, huống chi còn là người ưa thích.

Nói xong nàng lại có chút lo lắng, trải qua lần này không rời không bỏ, cảm tình của Mộ Dung Thanh Hà và Ấu Chiêu hẳn sẽ thêm gần một bước, nhưng Ấu Chiêu dù sao cũng là nữ giả nam trang, tương lai kết thúc như thế nào.

Cũng không thể thật cưới Mộ Dung Thanh Hà vào cửa, như thế thân phận của Ấu Chiêu sẽ không gạt được.

Ai, mấy đứa con gái này của mình, không có một cái để làm mẹ như mình an lòng.

Lúc này Sở Hoàn Chiêu hừ một tiếng.

- Nói dễ nghe, lúc trước còn không phải ở lúc tỷ phu nguy nan nhất vứt bỏ hẳn. Khuôn mặt Tần Vãn Như cứng đờ, đứa nhỏ này thật là ta sinh sao?

Trong lòng Tổ An ấm áp, nhẹ xoa mái tóc thiếu nữ.

- Tiểu Chiêu, sự kiện lúc trước là ta yêu cầu, dưới tình huống đó nếu không nhanh chóng chặt đứt liên hệ với Sở gia, ngược lại sẽ liên lụy toàn bộ Sở gia, hiện tại kết cục không phải rất tốt sao, Sở gia bảo trụ, ta cũng không có việc gì, nếu lúc trước hành động theo cảm tính, có lẽ về sau ta không có việc gì, nhưng Sở gia sẽ xong.

- Nhưng ta luôn cảm thấy lúc trước làm như vậy, Sở gia chúng ta có lỗi với ngươi.

Sở Hoàn Chiêu lầu bầu.

- Tuy ta từ nhỏ tu hành không tốt, người cũng không thông minh, nhưng phụ mẫu một mực dạy ta ân oán rõ ràng, dưới tình huống đó vứt bỏ ngươi chính là không nên.

Tân Vãn Như nhất thời nghiến răng, thật không nên mang nữ nhi ngốc này đến, còn ngại không đủ loạn sao?

Nàng vốn có chút lo lắng sự kiện này trở thành cây gai trong lòng Tổ An, kết quả cô nàng này còn moi móc.

Tổ An lại cười nói.

- Ai nói ngươi không thông minh, đôi mắt ngươi tản ra một loại hồn nhiên không có trải qua tri thức ô nhiễm.

- Thật?

Hai mắt Sở Hoàn Chiêu tỏa sáng, nhất thời vui vẻ.

Tần Vấn Như.

Cô nàng này không cứu được nữa, người ta nói ngươi ngốc cũng nghe không hiểu.

Khó trách một mực là đồng đội heo.

Tổ An lại nghĩ, tu vi của Tiểu Chiêu xác thực hơi thấp, mình phải giúp nàng một chút, bằng không dùng cái đầu của nàng, đoán chừng đời này sẽ luyện không ra thành tựu gì.

Đúng rồi, cửa hàng của hệ thống có bán Tẩy Tủy Đan, nói đến mình còn một mực không có cơ hội dùng đồ chơi này, tuy tư chất của Tiểu Chiêu không được, nhưng vận khí lại tốt, cửa hàng kia tựa hồ chuyên môn chuẩn bị cho nàng.

- Tiểu Chiêu, đừng để sự kiện kia ở trong lòng, năm đó là ta tự mình lựa chọn, ta không có trách Sở gia.

Tổ An an ủi.

- Lại nói, Sở gia có ngươi, có Sơ Nhan, đều tốt với ta... ~- Khu khu.

Tân Vấn Như ho nhẹ một tiếng.

Tổ An vội vàng bổ sung.

- Còn có nhạc phụ nhạc mẫu, đều rất tốt với ta, giống như nhà của ta, ta sao có thể lòng mang bất mãn.

Lúc này Tần Vấn Như mới dễ chịu.

- Tỷ phu thật tốt, yên tâm, về sau ta sẽ đền bù ngươi.

Sở Hoàn Chiêu ôm cánh tay hẳn, ép nó vào bộ ngực to tròn của mình, cười híp mắt nói.

Tân Vấn Như đầu đầy dấu chấm hỏi, ngươi chuẩn bị lấy cái gì đền bù?

Nàng cảm thấy không thể tiếp tục vấn đề này, bằng không cô nàng kia sẽ chủ động đưa lên giường, vội vàng đổi chủ đề.

- Đúng rồi, các ngươi đắc tội người Tấn Vương Phủ, về sau giải quyết như thế nào?

- Há, về sau Tấn Vương tìm tới cửa.

Tổ An thuận miệng đáp.

- Vậy làm sao bây giờ, hắn là Vương gia, nghe nói còn là hoàng tử được hoàng thượng sủng ái nhất.

Tân Vãn Như lo lắng nói, không chỉ lo lắng cho tiểu nữ nhi, còn lo lắng cho Tổ An, hắn che chở Ấu Chiêu, không biết phải đối mặt áp lực như thế nào.

- Cũng không có gì, giết là được.

Tổ An cười cười.

Tần Vấn Như.

Sở còn chiêu.

- Ngươi giết thủ hạ của Tấn Vương? Tân Vấn Như không dám tin hỏi.

- Giết thủ hạ, còn có Tấn Vương, miễn cho phiền phức.

Tổ An đáp.

- Cái gì?

Toàn thân Tần Vãn Như run rẩy.

Hai mắt Sở Hoàn Chiêu tỏa sáng.

- Tỷ phu thật giỏi, vậy mà có thể giết Vương gia.

Tân Vãn Như tức giận trừng nữ nhi một cái, cô nàng này thật không tim không phổi, có biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào không.

Đột nhiên nàng có chút chột dạ, ban đầu ở Minh Nguyệt thành, Tang gia, Thạch gia đều bị hắn xém chút chơi chết, mặt khác mấy gia tộc bản thổ kia cũng bị hắn chơi đến cửa nát nhà tan, bây giờ lại trực tiếp giết Thân Vương?
Bình Luận (0)
Comment