Chương 3630: Đào vong (2)
Chương 3630: Đào vong (2)Chương 3630: Đào vong (2)
Bất quá cho dù có nguy hiểm, vì tài liệu Tẩy Tủy Đan, sợ rằng hắn cũng phải đi một chuyến.
Nhưng hôm nay thế cục kinh thành quỷ quyệt, chỉ ở dưới thủ đoạn lôi đình của hắn mới bình tĩnh lại, mình vừa đi, khó đảm bảo sẽ không nổi loạn...
Nhìn thấy bộ dáng hắn khó xử, Kỷ Đăng Đồ cười ha ha.
- Nghe đến Đại Tuyết Sơn liền sợ, bất quá không sao, vừa vặn trong tay ta có mấy miếng Không Thiền Diệp, năm đó †a vì hái thuốc xâm nhập Đại Tuyết Sơn, cơ duyên xảo hợp hái được.
- Tuy Đại Tuyết Sơn là cấm khu sinh mệnh với người khác, nhưng với ta mà nói, đơn giản như về nhà. Hắn vừa đắc ý nói, vừa chờ Tổ An sợ hãi thán phục.
Ai biết đối phương thờ ơ, phảng phất như nghe một sự tình bình thường.
Khương La Phu thì cười lạnh.
- Há, là lần trở về ném nửa cái mạng kia sao, còn là lão sư cứu ngươi ra, sau đó khóc lóc nói sẽ không bao giờ vào Đại Tuyết Sơn nữa.
Kỷ Đăng Đồ đỏ mặt.
- Về sau ta sẽ... sẽ đi lân nữa.
Chỉ là ngữ khí không quá khẳng định.
Tổ An mỉm cười, thay hắn giải vây nói.
- Ngươi đã rất lợi hại rồi, không biết có thể chuyển Không Thiền Diệp cho ta hay không, ta sẽ trả thù lao.
- Chuyển cho ngươi cũng không phải không thể, bất quá Không Thiền Diệp cực kỳ trân quý, phải nhìn ngươi cầm đồ vật gì đến đổi.
Kỷ Đăng Đồ hừ một tiếng, tiểu tử này nói ta lợi hại còn nói trái lương tâm như vậy, thật đáng giận.
- Không biết ngươi muốn cái gì?
trong lòng Tổ An ẩn ẩn có cảm giác không ổn.
- Ngươi hiểu.
Kỷ Đăng Đồ nháy mắt nhìn hẳn, ánh mắt cực kỳ tha thiết, râu cá trê trên miệng nhìn có chút hentai.
Tổ An.
Ban đầu ở Minh Nguyệt Thành, gia hỏa này xem bệnh đều là làm thịt người, vốn cho rằng hắn sẽ sư tử ngoạm, không nghĩ đến chỉ muốn cái này. Tuy lấy thân phận địa vị của hắn hôm nay, viết cái kia có chút xấu hổ, nhưng không viết không được a.
- Khụ khụ, về sau sẽ cho ngươi.
Tổ An mơ hồ không rõ nói.
- Hiện tại ta liền muốn.
Kỷ Đăng Đồ gấp, tiểu tử này cắt chương cắt đến hắn ngứa ngáy khó nhịn, trong khoảng thời gian này thật muốn cầm đao chém đối phương.
Tổ An rơi vào đường cùng, chỉ có thể nói.
- Vậy ngươi trước chờ một chút.
Nói xong một người trở lại trong phòng đóng chặt cửa.
Khương La Phu hơi nghi hoặc nhìn Kỷ Đăng Đồ.
- Các ngươi nói rốt cuộc là thứ gì? Ngay cả Mộ Dung Thanh Hà và Sở Ấu Chiêu cũng trợn tròn mắt nhìn hắn, suy nghĩ đến cùng là bảo vật gì, lại có thể đổi với Không Thiền Diệp.
Ở trước mặt người khác có thể phóng túng, nhưng ở trước mặt cô em vợ này, Kỷ Đăng Đồ không dám làm càn, mơ hồ không rõ nói.
- Không có gì, cái này là sự tình của nam nhân, nữ hài tử hỏi ít thôi.
Cách một hồi, cửa mở, Tổ An từ bên trong đi ra, cầm một quyển sách nhỏ đưa cho Kỷ Đăng Đồ.
Kỷ Đăng Đồ sững sờ.
- Viết nhanh như vậy?
Tổ An đỏ mặt.
- Cái gì mà ta viết, đã nói lúc trước trong lúc vô tình lấy được, vừa rồi ta đi vào tìm ra. Thực ra những thứ này ban đầu ở Minh Nguyệt Thành đã viết xong, lúc ấy quá khó khăn, suy nghĩ tìm cơ hội cùng người khác giao dịch đồ vật hữu dụng, sách này cũng là một trong số đó, chỉ bất quá không nghĩ tới về sau một mực không có cơ hội dùng.
Kỷ Đăng Đồ nghiêng người, dùng thân thể ngăn cản tâm mắt của Khương La Phu, vừa cấp tốc lật xem, thấy nội dung bên trong quả nhiên không sai, nhất thời mừng rỡ.
- Không tệ không tệ, tiểu tử có tiền đồ.
Nói xong từ trong ngực lấy ra một cái túi nhỏ ném cho hắn.
Tổ An mở ra xem, bên trong là Không Thiền Diệp, ước chừng mười mấy mảnh, mỗi mảnh đều bán trong suốt, mỏng như cánh ve, khó trách có tên như vậy.
- Còn nữa không?
Tổ An suy nghĩ luyện Tẩy Tủy Đan cũng không phải một viên hai viên, cần số lượng chỉ sợ không chỉ như vậy.
- Ngươi cho rằng nhà ta trồng cái này sao, muốn thì tự mình đi Đại Tuyết Sơn tìm.
Kỷ Đăng Đồ tức giận nói, năm đó hắn là trong lúc vô tình hái thứ này, xém chút mạng không còn.
Tổ An nghĩ cũng phải, có thể có mười mấy mảnh đã là niềm vui ngoài ý muốn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Kỷ Đăng Đồ nhích lại gần.
- Ta còn có không ít dược tài trân quý, ngươi còn có sách khác tương tự hay không? - Ngươi có dược liệu gì?
- Ngươi cần thứ gì?
- Thanh Diễm Não có không?
- A, không nghĩ tới ngươi hiểu thuốc như thế, vật này xác thực trân quý hiếm thấy, bất quá có thể làm thuốc, chỗ ta ngược lại cũng có chút.
- Vậy sừng Bạch Trạch, hoặc nội đan Sphinx có không?
- ??? Tiểu tử ngươi sư tử há mồm sao, loại Thần Thú trong truyền thuyết này, ta đi nơi nào lấy, còn Sphinx gì kia, ta nghe cũng chưa từng nghe qua.
Tiếp lấy Tổ An lại hỏi mấy đồ vật khác, thậm chí còn có thứ để Mị Ly tái tạo thân thể.
Kỷ Đăng Đồ có chút không nhịn được.
- Được được được, khác đều không có, chỉ có Thanh Diễm Não ngươi có muốn hay không.