Chương 3631: Đào vong (3)
Chương 3631: Đào vong (3)Chương 3631: Đào vong (3)
Cũng không biết tiểu tử này từ chỗ nào nghe được những thiên tài địa bảo kia, rất nhiều thứ hắn cũng chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy trên cổ tịch.
- Cũng được.
- Cái gì cũng được, ngươi còn chưa đưa sách cho ta.
- Ta có một bộ thần tác tên Âm Dương Tạo Hóa Kinh, không biết ngươi có hứng thú hay không. (*bộ này bao hay, ai chưa xem xem thử đi nhá)
~ Nói tỉ mi
Nhìn thấy hai người kề vai sát cánh đi vào phòng nhỏ, mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau.
Đặc biệt là Khương La Phu, vẻ mặt mộng bức, bọn họ lúc nào quan hệ tốt như thế, làm giống như bạn vong niên vậy.
Cũng không lâu lắm, Kỷ Đăng Đồ hài lòng đi ra, đồng thời còn nhét một quyển sách nhỏ vào trong ngực.
Bỗng nhiên nhìn tiểu tử này có chút thuận mắt lên, dáng dấp đẹp trai, nói chuyện dễ nghe, còn có nhiều tiểu thuyết nhân sinh, ân, chỉ cần không tiếp xúc Tiểu Hi nhà ta, mọi người vẫn là bạn tốt.
Tiếp xuống Khương La Phu mang theo Kỷ Đăng Đồ đi gặp sư huynh đệ khác, dù sao mọi người nhiều năm chưa từng gặp mặt, lần này khó được trở về, nên hội tụ một chút.
Lúc này Kỷ Đăng Đồ chỉ muốn trở lại phòng tối của mình, cầm sách nhỏ chậm rãi thưởng thức kiệt tác, nhưng lại không dám nghịch lại cô em vợ, chỉ có thể tạm thời đè nén xuống tâm tình bành trướng. Thậm chí hắn bắt đầu suy nghĩ, có nên nhắc nhở nàng cách Tổ An xa một chút hay không, có thể viết ra tiểu thuyết ngay cả hắn cũng không cầm giữ được, thủ đoạn không biết nhiều bao nhiêu, nữ nhân bình thường làm sao ngăn cản được?
Có điều hắn nghĩ lại, Khương La Phu xưa nay lãnh đạm, tựa hồ không có hứng thú với nam nhân, sao có thể bị tiểu hài tử kia lừa gạt.
Hơn nữa coi như lừa gạt cũng chưa chắc không phải chuyện tốt, như vậy về sau có người thu thập nàng, tiểu tử kia cũng không có thời gian đến dây dưa Tiểu Hi.
Vừa nghĩ như thế, ta có nên chủ động tác hợp cho bọn họ một chút hay không.
- Ngươi đang suy nghĩ gì, sao cười bỉ ổi như vậy?
Khương La Phu nhíu mày, nghĩ thầm khí chất của tỷ phu mình là triệt để không thể quay về, lúc trước tỷ tỷ đến cùng là làm sao coi trọng hắn.
- Không có gì, đúng rồi, ngươi cảm thấy tiểu tử Tổ An này thế nào?
- Rất tốt, đẹp trai, tính tình lại tốt, đối đãi bằng hữu cũng trượng nghĩa, tu vi còn cao đến không tưởng nổi. Còn nữa, ngươi không thể gọi hắn giống như trước đây, hiện tại phải gọi Tế Tửu.
Thấy nàng ở lúc giới thiệu, khóe môi kìm lòng không được giương lên, thần sắc Kỷ Đăng Đồ cổ quái, được rồi, căn bản không cần hắn quan tâm.
Chỉ là sao trong lòng có chút khó chịu chứ, tiểu tử kia viết sách vận đào hoa tràn đầy như thế, ta đọc sách chỉ có thể lấy tay làm vợ:...
Lại nói Tổ An trải qua chuyện kia, ngược lại không tiện tiếp tục giúp mấy tiểu cô nương mở rộng kinh mạch.
Tiểu Chiêu thậm chí Ấu Chiêu còn dễ nói, dù sao cũng là người trong nhà, nhưng Mộ Dung Thanh Hà thì không tiện lắm, một tiểu cô nương để hắn đâm tới đâm lui trên người, quả thật có chút không thích hợp.
Trước đó không nghĩ đến điểm này, nhưng giúp Tiểu Chiêu, Ấu Chiêu bị người hiểu lầm, hắn cũng ý thức được không ổn.
Vừa vặn Ấu Chiêu đã trải qua, để nàng giải thích cho Mộ Dung Thanh Hà một chút, chờ cân nhắc tốt lại đến.
Mấy ngày kế tiếp, bên Tú Lâu, Ngân Bài Tú Y Thang Hồi đã thu thập được một nhóm Thiên Hạc Chi, Xích Tinh Ngọc, Tử Tiêu Linh Hoa, dù sao cũng là nhiệm vụ thứ nhất của tân lão đại, hắn tăng giờ làm việc, chỉ cầu lưu lại ấn tượng tốt.
Tổ An mang về hậu sơn, bắt đầu luyện Tụ Nguyên Đan, giúp Đát Kỷ và Muội Hỉ đề cao tu vi.
Những ngày này kinh thành ngược lại bình tĩnh, dù sao lúc trước hắn dùng thủ đoạn lôi đình, nên không ai còn dám liều.
Bất quá phát sinh một sự tình không lớn không nhỏ, Đại Vương Phi Mạnh Thiền mất tích.
Căn cứ Tú Y Sứ Giả điều tra, tựa hồ là nàng chủ động đào tẩu, đang tra nhân viên tương quan đến cùng là ai bị nàng mua chuộc.
Tổ An không quan âm, song phương chênh lệch quá lớn, căn bản không thèm để ý nàng trả thù cái gì.
Tối hôm đó hắn đang luyện đan, bỗng nhiên mở to mắt, bởi vì hắn phát giác được có người từ chân núi xông đến, đả thương mấy đệ tử, thủ vệ tuần tra đang ở phía sau lùng bắt khắp nơi.
Thần niệm quét qua, thần sắc không khỏi giật mình.
- Sao lại là nàng?
Thích khách xâm nhập hậu sơn kia thân hình yểu điệu, hiển nhiên là nữ tử.
Tu vi của nàng không tệ, luôn có thể sử dụng tốc độ hoặc thông minh tài trí hất ra truy binh đằng sau, bất quá hậu sơn của học viện khắp nơi đều là trận pháp, nàng cuối cùng vẫn sẽ bị bắt lại.
Tổ An giật mình, là bởi vì nữ tử này chính là Đại Vương Phi Mạnh Thiền!
Trước đó vài ngày, vừa nghe được †in tức nàng vượt ngục chạy mất, nàng không thừa cơ cao chạy xa bay, chạy tới nơi này làm gì?
Đây không phải tự chui đầu vào lưới sao?
Lúc này dưới núi, Mạnh Thiền cũng rất chật vật, nàng từ nhỏ tư chất cực cao, tu vi ở trong đồng lứa cũng là người nổi bật, cho nên mới có thể xông đến hậu sơn.