Chương 3649: Đám mây rơi xuống
Chương 3649: Đám mây rơi xuốngChương 3649: Đám mây rơi xuống
- Đúng rồi A Tổ, thực ra ngươi không cần cho những người kia tiền trước.
- Ta luôn cảm thấy lấy không đồ vật người không tốt, hơn nữa bọn hắn sẽ †ầng tầng bóc lột xuống người phía dưới.
Tổ An đáp.
- Người nào nói ngươi lấy không? Ngươi rõ ràng là cho người ta chức vị cùng quyền thế hiện tại, chỉ là ngươi không có ý thức được mà thôi.
Liễu Ngưng thấm thía nói.
- Khả năng trước kia hoàn cảnh sinh hoạt của ngươi khác biệt, không hiểu phương thức suy nghĩ vấn đề của chúng ta.
- Ngươi không lấy không đồ vật của bọn hắn, ngươi cho rằng bọn họ sẽ cảm kích cao hứng? Không chỉ không cảm kích, ngược lại sẽ kinh sợ, cảm thấy có phải chỗ nào làm không tốt, chọc giận ngươi không vui hay không, sẽ lo lắng ngươi tìm lý do thanh trừ bọn hắn, ở dưới loại hoảng sợ này, nói không chừng sẽ làm ra một số việc nguy hại đến ngươi.
- Chỉ có ngươi thu đồ vật của bọn họ, bọn họ mới cảm thấy là người của ngươi, về sau khăng khăng một mực bán mạng cho ngươi.
Tổ An.
Hắn nhịn không được cảm thán.
- Quả nhiên thật phức tạp, xem ra ta vẫn chuyên chú tu hành là hơn.
Liễu Ngưng hé miệng cười một tiếng. - Những tục vật này vê sau ta giúp ngươi quan tâm. Đúng rồi, lần này qua đến còn có sự kiện muốn thương lượng với ngươi, đám người Tử Sơn trở về, bây giờ bọn người Tiểu Điệp quận chúa đều bị giam giữ, xử lý như thế nào, mọi người còn đau đầu.
Tổ An nghĩ thầm đây không phải xảo sao, vừa rồi Bích Linh Lung cũng tới hỏi sự tình này.
- Ngươi dự định như thế nào?
Liễu Ngưng ngược lại không có giấu diếm.
- Nếu lần này bị bắt là Tê Vương thế tử, thì nhất định vĩnh trừ hậu hoạn, bất quá chỉ bắt Triệu Tiểu Điệp, không có ảnh hưởng gì tới đại cục, tiểu tử Triệu Trị kia vẫn ở đất phong chiêu binh mãi mã, vừa có gió thổi cỏ lay sẽ tạo phản, bây giờ triều đình vừa ổn định, tốt nhất không nên kích thích hăn.
- Hơn nữa Đạo môn Quan Sầu Hải cùng với mấy vị tông chủ cũng liên lụy vào, nếu quả thật muốn truy cứu, đến thời điểm cũng sẽ khiến Đạo môn phản kích.
- Vậy chính là không truy cứu? Ta không có ý kiến.
Tổ An nghĩ thầm, tuy nàng và Bích Linh Lung là đối thủ một mất một còn, nhưng phương thức tư duy rất tiếp cận.
- Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, nếu một chút trừng phạt cũng không có, bọn họ chỉ nghĩ triều đình mềm yếu có thể bắt nạt, cụ thể nên làm như thế nào, ta sẽ suy nghĩ lại một chút.
Liễu Ngưng hừ lạnh.
- Đúng rồi, gần đây ngươi không phải muốn luyện đan, tình hình kinh tế căng thẳng sao, vừa vặn nhân cơ hội này đi ép khô bọn họ, ha ha, biện pháp này coi như không tệ, nghĩ đến bọn họ cũng nguyện ý dùng tiền bảo mệnh, ta thật là một thiên tài, chỉ sợ cũng chỉ có ta mới có thể nghĩ ra chủ ý này.
Thấy nàng hưng phấn, Tổ An không tiện nói Bích Linh Lung cũng nghĩ như vậy.
- Đúng, mặt khác còn cần ngươi đi câu thông với Thái Tử Phi một chút.
Liễu Ngưng bổ sung.
- Nàng và Tê Vương nhất mạch đấu nhiều năm như vậy, sớm đã kết xuống thâm cừu, chỉ sợ sẽ không dễ dàng buông tha bọn họ, ngươi cũng biết quan hệ giữa ta và nàng, ta đi nói sẽ chỉ phản tác dụng.
Tổ An. - Khụ khụ, ta thử một chút đi, nàng hẳn sẽ bán ta chút mặt mũi.
Vừa rồi Bích Linh Lung cũng bảo mình khuyên nhủ Hoàng Hậu, nếu hai nàng biết chân tướng, có thể cắn chết ta hay không.
- Đúng đúng, nàng rất tốt với ngươi, để cho ta cũng có chút ghen ghét.
Liễu Ngưng sâu kín nói.
- Linh Lung trẻ tuổi lại xinh đẹp, nào giống ta, hoa tàn ít bướm.
Tổ An nhịn không được cười lên.
- Nếu ngươi là hoa tàn ít bướm, vậy trên đời không còn mỹ nhân.
Liễu Ngưng bỗng nhiên lại gần, liếm liếm bờ môi.
- Lần này ta qua cho ngươi lễ lớn như vậy, ngươi làm sao cảm tạ ta.
Nhìn đôi mắt của đối phương sắp chảy ra nước, bên trong tràn ngập khát vọng của nữ nhân.
Tổ An âm thầm cảm khái, đây chính là khác biệt giữa nữ nhân thành thục cùng thiếu nữ ngây ngô, Bích Linh Lung ngượng ngùng hơn rất nhiều, mỗi lần đều là mình chủ động.
Nàng nhiều lắm là mặc y phục hàng ngày đến ám chỉ, nếu không phải mình thận trọng, nói không chừng còn không hiểu.
Liễu Ngưng lại có thể nhiệt tình chủ động biểu đạt khát vọng của mình, như một con mèo rừng nhỏ cọ qua cọ lại ở trong ngực hăn.
Hắn không tiện cự tuyệt, bằng không vạn nhất Liễu Ngưng hoài nghỉ vừa rồi mình và Bích Linh Lung làm cái gì thì phiên phức.
Vừa vặn vừa rồi hắn tiến hành đến nửa đường bị đánh gấy, hỏa khí vẫn chưa hoàn toàn phóng thích, làm sao chịu nổi nàng trêu chọc.
Liễu Ngưng vũ mị cười một tiếng, cả người chậm rãi tuột xuống, môi đỏ khế nhếch.
Tổ An giật mình, vội vàng nâng đỡ nàng, nếu để cho nàng cảm nhận được khí tức của Linh Lung, vậy thì thật xong đời.
Liễu Ngưng cười ha ha.
- Nguyên lai ngươi đã vội vã như vậy.
Nói xong rất tự nhiên gục xuống bàn, mông nhổng cao lên, ánh mắt câu hồn đoạt phách mời gọi.
Tổ An chỗ nào còn nhịn được, hổ gầm nhào tới. ...