Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3650 - Chương 3650: Đám Mây Rơi Xuống (2)

Chương 3650: Đám mây rơi xuống (2) Chương 3650: Đám mây rơi xuống (2)Chương 3650: Đám mây rơi xuống (2)

Lại nói Bích Linh Lung rời tiểu viện, cùng Dung Mạc đi không bao lâu bỗng nhiên nhíu mày, ngồi ở trên tảng đá nghỉ ngơi.

- Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?

Dung Mạc giật mình, vội vàng ở bên cạnh nàng quay tới quay lui xem xét.

- Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút liền tốt, có thể là vừa rồi ngồi lâu, chân có chút tê dại.

Bích Linh Lung đỏ mặt giải thích.

- Làm lâu?

Đôi mắt Dung Mạc trợn thật lớn.

- Tổ đại nhân mạnh như vậy?

Bích Linh Lung xấu hổ, kéo lỗ tai nàng giải thích.

- Nói lung ta lung tung cái gì, là ngồi ở trên ghế! Cái đầu nhỏ của ngươi mỗi ngày nghĩ đều là thứ gì vậy hả!

- Ai u, rõ ràng là ngươi làm, người ta nghĩ một hồi cũng không được sao.

Dung Mạc lầu bầu nói, mắt thấy đối phương khẽ nhếch lông mày, nàng vội xin tha, thật vất vả mới trấn an được tiểu thư.

- Tiểu thư, vừa rồi ta thật lo lắng chết, sợ Hoàng Hậu thấy các ngươi...

Dung Mạc nói một nửa liền le lưỡi.

Bích Linh Lung đỏ mặt.

- Có cái gì mà sợ, ta và Tổ đại nhân phong quang tễ nguyệt...

- Vâng vâng vâng!

Dung Mạc bĩu môi, biểu tình kia dường như nói ta tin ngươi mới có quỷ. - Đúng rồi tiểu thư, vừa rồi ngươi từ trong nhà ra, rõ ràng chân không có vấn đề, sao hiện tại bỗng nhiên mềm.

- Vừa rồi Hoàng Hậu nhìn chằm chằm, lại mềm cũng phải gượng chống...

Nói đến một nửa nàng rốt cục kịp phản ứng đối phương cố ý châm chọc, nhịn không được trực tiếp nắm chặt khuôn mặt nàng.

- Tốt, Mạc Mạc, ngươi chừng nào thì hư hỏng như vậy rồi.

- Ai nha, tiểu thư, người ta là quan tâm ngươi nha.

Dung Mạc cười cầu xin tha thứ, nhưng trong lòng có chút vui mừng, vốn hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thân như tỷ muội, nhưng sau khi tiểu thư vào cung làm Thái Tử Phi, khả năng bởi vì tuổi quá nhỏ không phục chúng, chỉ có thể tùy thời bảo trì uy nghiêm, hai người ngược lại thành xa lạ.

Kết quả lần này sau khi cùng hưởng bí mật kia, quan hệ của hai người dường như trở lại lúc ban đầu.

Đùa giốn một trận, Bích Linh Lung cố ý nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rắn.

- Đi, tiếp tục xuống núi.

- Tiểu thư tiểu thư, ngươi nghỉ ngơi đủ chưa, cần chậm rãi một chút hay không?

- Tiểu thư tiểu thư, vừa rồi ngươi ở bên trong hơn một canh giờ, Tổ đại nhân thật dũng mãnh như vậy sao, ta nghe nói nam nhân thời gian đều rất ngắn.

- Ngươi nghe ai... Phi, ngươi không nói lời nào không có người bảo ngươi câm.

- Tiểu thư tiểu thư, thân thể mảnh mai của ngươi gánh được sao...

- Lại nói những thứ này, ta cắt lưỡi ngươi!...

Lại nói Bích Tử Ngang ở phía dưới chờ đến bông hoa đều rụng, rốt cục nhìn thấy muội muội đi ra, không khỏi nghênh đón.

- Linh Lung!

- Đại ca? Tại sao ngươi lại ở chỗ này.

- Phụ thân muốn gặp ngươi, tìm ta tới đón ngươi.

Bích Tử Ngang vừa nói vừa liếc nhìn nàng, nhịn không được hơi kinh ngạc.

- Những ngày này khí sắc của ngươi tốt hơn trước kia rất nhiều, càng thêm đẹp đếẽ.

Dung Mạc nghĩ thầm tiếp nhận ân ái hơn một canh giờ, khí sắc có thể không đỏ sao.

Bích Linh Lung hiển nhiên đoán được nha hoàn của mình đang nghĩ gì, lặng lẽ trừng nàng một cái, cảnh cáo nàng đừng lộ ra sơ hở, lúc này mới đáp.

- Phụ thân có chuyện gì phái người thông báo ta không được sao...

Nói đến một nửa bỗng nhiên nàng sửng sốt, theo lý thuyết bây giờ phụ thân phải tới Đông Cung gặp nàng, nào có nàng làm Thái Tử Phi đi bái kiến thần tử.

Phụ thân chìm đắm chính đàn nhiều năm, sẽ không phạm sai lầm như thế, chẳng lẽ có lời gì không thể nói ở Đông Cung?

Nàng bất động thanh sắc.

- Vậy chúng ta về Bích phủ đi.

Sau khi vào xe ngựa, thần sắc nàng cũng nghiêm túc lên. - Đến cùng có chuyện gì?

- Ta cũng không rõ ràng, phụ thân nói quan hệ Mạnh gia sinh tử tồn vong, bất quá ta cảm thấy phụ thân không khỏi nói chuyện giật gân.

Bích Tử Ngang có chút xem thường, bây giờ Mạnh gia xong đời, tình thế của Bích gia rất tốt, hắn cũng không nghĩ đến sẽ thua ở chỗ nào.

Bích Linh Lung lại không cười được, bởi vì nàng rõ ràng tính tình của phụ thân.

Rất mau trở lại Bích gia, hai người bị Bích Tê đưa đến một gian mật thất, ngay cả thiếp thân thị nữ Dung Mạc cũng không được phép tới gần.

Nhìn hắn cẩn thận như vậy, Bích Tử Ngang cũng có chút hoảng.

- Cha, đến cùng xảy ra chuyện gì? Vẻ mặt của Bích Linh Lung cũng nghiêm túc nhìn phụ thân.

Bích Tề thở dài.

- Mạnh gia hôm nay sẽ là Bích gia ngày mai, không, nói không chừng thảm hại hơn.

- Cha, đến cùng làm sao, đừng úp úp mở mở.

Bích Linh Lung lo lắng.

- Các ngươi có nghe đầu đường cuối ngõ nghị luận Tổ An rất có thể là hoàng tôn của tiền triều không?

Bích Tề nói.

Bích Linh Lung gật đầu.

- Có nghe thấy, ta đã phái người xử lý, hẳn là có một số kẻ muốn gây chuyện.

- Vậy vạn nhất là thật thì sao?

Ánh mắt Bích Tề sáng rực nhìn nàng.

- Xem như thật thì thế nào, tiền triều đã diệt vong nhiều năm như vậy. Bây giờ hoàng thượng cũng băng hà, lại càng không có người quản.
Bình Luận (0)
Comment