Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3653 - Chương 3653: Tự Mình Công Lược

Chương 3653: Tự mình công lược Chương 3653: Tự mình công lượcChương 3653: Tự mình công lược

Trong đầu Bích Tử Ngang xuất hiện bộ dáng phụ thân giả nữ, nhất thời buồn nôn, vội vàng xua tan ý nghĩ kia.

- Cha ý tứ là Linh Lung sẽ hướng về Tổ An? Lấy tính tình của Linh Lung, hẳn sẽ không làm ra sự tình tổn hại Bích gia...

- Ta cũng hi vọng nàng không như vậy, bất quá chúng ta không thể gửi tất cả hi vọng ở trên người nàng.

Ánh mắt Bích Tề lấp lóe, tựa như đang tự hỏi cái gì.

- Không thả ở trên người nàng, còn có thể làm sao, họ Tổ kia ngay cả Địa Tiên cũng chém, chúng ta còn có thể đánh được hắn sao?

Bích Tử Ngang ủ rũ. - Theo ta thấy còn không bằng chủ động tác hợp Linh Lung và Tổ An, để tương lai hắn nể mặt mũi Linh Lung, thả chúng ta một ngựa.

- Hồ đồ, huyết hải thâm cừu như vậy, làm sao có thể bởi vì một nữ nhân mà từ bỏ?

Bích Tề khiển trách.

- Hơn nữa từ nhỏ đến lớn ta dạy ngươi như thế nào, ký thác hi vọng vào người khác thương hại, đó là suy nghĩ của người mềm yếu.

- Còn Tổ An, tu vi xác thực rất cao, nhưng ai nói chúng ta phải cứng đối cứng với hắn?

- Phụ thân ngươi chớ làm loạn, vết xe đổ của Mạnh gia không xa.

Bích Tử Ngang giật mình, vội vàng khuyên nhủ. - Yên tâm, đây chẳng qua là lão hồ ly Mạnh Di kia không biết thực lực của Tổ An, một bước sai từng bước sai, hiện tại ta biết hết thảy tình báo, đương nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

Thần sắc Bích Tê dân dần bình tĩnh lại, khóe miệng hơi giương lên.

Nhìn bộ dáng của hắn, trong lòng Bích Tử Ngang hơi hồi hộp, đây là biểu lộ sau khi phụ thân quyết định một việc, hi vọng hắn đáng tin, đừng làm cho Bích gia biến mất. ...

Lúc này trong Hồng Tụ Chiêu, một trung niên nhếch nhác ở cửa sổ uống rượu, bên cạnh có cô nương muốn tiến tới, lại bị đối phương không kiên nhẫn đuổi đi.

- Thôi đi, tới nơi này uống rượu không gọi cô nương, bệnh thần kinh!

Cô nương kia nói nhỏ. Kỷ Đăng Đồ không thèm tính toán với nàng, tâm nghĩ các ngươi thú vị bằng những nữ nhân trong tiểu thuyết đen kia Sao.

Hắn nhịn không được đưa tay vào ngực mò cái kia sách, có điều rất nhanh lại thả trở về, ngược lại lo âu nhìn ra cửa thành.

- Cách thời gian ước định đã vài ngày, sao Tiểu Hi còn chưa trở lại, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

- Ta cho Tiểu Hi nhiều linh dược bảo mệnh như vậy, nàng lại lanh lợi, sẽ không có chuyện gì.

Kỷ Đăng Đồ nói một mình, thế nhưng rượu uống như thế nào cũng không thơm.

Cuối cùng hắn vẫn không ngồi được, thân hình lóe lên, cả người tiến đến ngoài cửa thành. Cách một hồi, một tú bà trang điểm lộng lẫy lắc lắc vòng eo có chút mập đi ra.

- Lão ca ca, nghe nói ngươi không thích trẻ tuổi, chẳng lẽ muốn ta tự mình...

Nàng nói đến một nửa , cả người sửng sốt, nhìn vỏ đậu phộng cả bàn, còn có ly rượu ngã lăn, nơi nào còn có nửa cái bóng người.

Rất nhanh một tiếng gọi thê lương vang lên.

- Tên thất đức trời đánh, vậy mà chơi đĩ không trả tiền!

Một gã sai ở bên cạnh vặt yếu ớt nói.

- Hắn giống như còn chưa gọi cô nương, không tính... không tính chơi a?

- Lão nương không biết sao, cần ngươi lắm miệng! Vào cửa Hồng Tụ Chiêu chúng ta, uống rượu không tính tiền sao?...

Lại nói hậu sơn học viện, sau khi đưa Hoàng Hậu đi, Tổ An nhịn không được bùi ngùi mãi thôi, trước kia hâm mộ những nhân vật chính ngựa giống, nhất là gia hỏa Hồ Nguyên Vũ trong Âm Dương Tạo Hóa Kinh, bây giờ lại minh bạch bọn họ cũng không dễ dàng, nữ nhân bên cạnh nhiều, đau thận...

May mắn hắn tu luyện Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, thân thể bị rèn luyện đến cực kỳ cường hãn, không biết những người bình thường kia làm sao chơi được.

Tổ An lắc đầu, xua tan những suy nghĩ lung ta lung tung kia, hắn quyết định đi thiên lao một chuyến, Bích Linh Lung và Liễu Ngưng đều nói cùng một việc, vậy thì nhanh chóng giải quyết cho thỏa đáng, đặc biệt là Triệu Tiểu Điệp còn biết quan hệ của hắn cùng Vân Gian Nguyệt, Yến Tuyết Ngân.

Cũng không lâu lắm, đi tới phụ cận thiên lao, Triệu Tiểu Điệp dù sao cũng là quận chúa của Tê Vương Phủ, bây giờ còn chưa định tội, bị giam vào thiên lao ảnh hưởng quá xấu, cho nên tạm thời giam lỏng ở trạch viện gần đó.

Những địa phương này chuyên môn dùng để an trí những nữ quyến thân phận tôn quý, dù sao thiên lao là địa phương bẩn thỉu, vạn nhất ngục tốt trong đó làm chuyện xấu, mặt mũi mọi người đều khó coi.

Phát giác được có người đến, rất nhanh có thị vệ tiến lên ngăn cản.

- Người không có phận sự...

Mới nói một nửa rốt cục thấy rõ hình dạng của Tổ An, không khỏi giật mình, thanh âm run rẩy. - Tham kiến Nhiếp Chính Vương, tiểu nhân mắt mù...

Tổ An giật mình.

- Ngươi biết ta?

Vừa rồi đến vội vàng, hắn không mang tùy tùng hay mặc quan phục, còn lo lắng sẽ xuất hiện phiền toái.

- Vương gia nói đùa, hiện tại người nào không biết ngài.

Những thị vệ kia cười làm lành.

- Trên đường cái bán nóng nhất là bức họa của ngài.

Nếu như nói trước kia, trong các nhân vật trên quan trường, còn có rất nhiều người không biết hắn, dù hắn đã là Hầu Tước, hay hồng nhân của Đông Cung, dù sao trong kinh thành, người có bối cảnh và gia thế tốt thực sự quá nhiều, sẽ không ai để bụng một hậu sinh trẻ tuổi.
Bình Luận (0)
Comment