Chương 3654: Tự mình công lược (2)
Chương 3654: Tự mình công lược (2)Chương 3654: Tự mình công lược (2)
Nhưng trải qua chiến dịch của Mạnh gia, còn có ai không biết hắn?
- Bức họa của ta?
Tổ An vốn chỉ thuận miệng hỏi, nghe đến đó không khỏi dừng bước lại.
Trên mặt những thị vệ kia đầy nụ cười nịnh nọt.
- Dân chúng bình thường mua về nói là có thể trừ tà, miễn cho bị quan to quyền quý khi dễ.
- Quan to quyền quý thì mua về...
- Mua về đi làm gì?
Tổ An ngạc nhiên nói.
- Để bọn hắn nhớ kỹ tướng mạo của Nhiếp Chính Vương, giáo huấn con cháu nhà mình, cảnh cáo bọn họ ngày bình thường hoàn khố thế nào cũng được, nhưng nếu đụng phải ngài, nhất định phải quỳ.
Những thị vệ kia rốt cục giải thích rõ ràng.
Tổ An.
Thật sự là gặp quỷ, bán bức họa của ta, cũng không chia tiên hình ảnh.
Hơn nữa về sau người người đều biết ta, còn làm sao giả heo ăn thịt hổ.
Càng nghĩ càng không vui, quyết định sau khi trở về phân phó Tú Y Sứ Giả nghiêm cấm sự tình mua bán này.
Hắn đen mặt tiến vào phòng của Triệu Tiểu Điệp, thiếu nữ vốn đang ngồi ở bên cửa sổ ngẩn người, bị thanh âm tiến vào giật mình, đợi thấy rõ là hắn, mới vỗ ngực một cái.
- Nguyên lai là Tổ đại ca, hù chết ta.
Dù trên mặt nàng gạt ra nụ cười, nhưng có thể nhìn ra được tiều tụy cùng mệt mỏi.
Tổ An ra hiệu nàng ngồi.
- Ghé thăm ngươi một chút, dọc theo con đường này có người khi dễ ngươi không?
- Thân phận của ta còn đó, ai nha, lại nói có Tổ đại ca che chở, càng không ai dám động đến ta.
Triệu Tiểu Điệp cười cười.
- Hôm nay Tổ đại ca tới, có phải triều đình đã có kết luận xử lý Tê Vương Phủ chúng ta như thế nào rồi không?
Tổ An gật đầu.
- Không ai, những sự tình trước đó ngươi lo lắng sẽ không phát sinh, bây giờ triều đình đã quyết định xử lý nhạt việc này, thậm chí khôi phục danh dự cho ngươi cha, dựa theo bọn họ cùng một chỗ ở trong bí cảnh xảy ra chuyện mà xử lý.
Hản không có dựa theo biện pháp mà Bích Linh Lung và Liễu Ngưng nói ôm công lao vào mình, bởi vì như thế có chút bỉ ổi.
Trong lòng Triệu Tiểu Điệp vốn thấp thỏm, nghe vậy nhất thời vui đến phát khóc.
- Tổ đại ca, ta không phải đang nằm mơ chứt
- Tự nhiên là thật.
Thấy nàng giật nảy mình, Tổ An cũng không nhịn được mỉm cười.
- Đương nhiên, Tê Vương Phủ các ngươi khẳng định sẽ không còn quyền thế như ngày xưa. Triệu Tiểu Điệp vui vẻ một trận, rốt cục thoáng bình tĩnh, nhìn Tổ An cung kính thi lễ.
- Tổ đại ca, cám ơn ngươi, phụ vương ta phạm tội lớn ngập trời như vậy, Tề Vương Phủ chúng ta còn có thể không có việc gì, nhất định là ngươi vì ta xuất lực. Đại ân đại đức, tiểu nữ tử không thể báo đáp, nếu Tổ đại ca không chê, tiểu nữ tử nguyện lấy thân thể...
- Khụ khụ, không cần.
Tổ An vội vàng cắt đứt nàng nói.
- Tổ đại ca, người ta nói là thật.
Triệu Tiểu Điệp lẩm bẩm, nàng xác thực rất cảm kích.
Vốn nghĩ sự tình phát sinh ở Tử Sơn, coi như Tê Vương Phủ không bị khám nhà diệt tộc, cũng khẳng định ngồi tù mục xương, thậm chí sẽ bị bí mật xử tử. Kết quả bây giờ chỉ cắt giảm một số vinh hoa phú quý, nếu không có người giúp đỡ, làm sao có khả năng!
Phải biết Thái Tử Phi kia cùng Tề Vương Phủ đấu nhiều năm như vậy, chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Còn có vị Hoàng Hậu kia, thời gian trước cũng là nhân vật lợi hại, quan hệ với phụ vương cũng không tốt.
Cũng không biết Tổ đại ca vì giúp ta, nỗ lực như thế nào.
Nghĩ tới đây, đôi mắt nàng lệ quang lấp lóe.
- Chỉ cần vê sau ngươi đừng có dùng một số tin đồn thất thiệt đến uy hiếp ta là được.
Tổ An vừa cười vừa nói.
Khuôn mặt Triệu Tiểu Điệp đỏ lên, biết hắn chỉ là sự tình lúc trước mình cầm Yến Tuyết Ngân, Vân Gian Nguyệt uy hiếp hắn.
- Tổ đại ca, lúc trước ta ở trong tuyệt cảnh không có cách nào, mới làm ra sự tình hồ đồ như vậy, về sau ta sẽ không. Thực ra những ngày này ta cũng nghĩ thông, nếu quả thật đụng phải một người thủ đoạn độc ác, đã sớm bí mật diệt khẩu ta, chỉ có Tổ đại ca là thật giúp ta, ngươi đối với ta thật tốt, tiểu nữ tử không có gì báo đáp, chỉ có thể...
- Ngừng ngừng ngừng!
Tổ An đổ mồ hôi như thác, nữ nhân này đến cùng làm cái quỷ gì, sao cứ muốn lấy thân báo đáp, dù sao đường đường cũng là quận chúa.
- Ta còn có chuyện quan trọng khác phải xử lý, ngươi trước ở chỗ này ủy khuất vài ngày, hẳn rất nhanh sẽ khôi phục tự do.
Nhìn hắn bỏ trốn mất dạng, khuôn mặt Triệu Tiểu Điệp tràn ngập si mê.
- Ngay cả chạy trốn cũng đẹp trai như vậy, ai nha, thật muốn bị hắn hung hăng quất một lần...
Nghĩ đến tình hình lúc trước, Triệu Tiểu Điệp nhịn không được khép chân, trên mặt sớm đã ửng đỏ. ...
Trong thiên lao, Quan Sầu Hải nhìn thấy Tổ An, nhịn không được thở dài.
- Tổ đại nhân là tới lấy tính mạng của ta?
Tổ An ngồi xuống ở trước mặt hắn.
- Quan tông chủ cần gì chán ngán thất vọng như thế.