- Nhìn như trở lại điểm bắt đầu, nhưng nơi này không phải nguyên điểm, người bố trận cố lộng huyền hư, làm rất nhiều kiến trúc giống như đúc lừa dối người vào trận, sẽ vô ý thức cho rằng bất kể mình đi như thế nào cũng sẽ trở lại điểm bắt đầu, bởi vậy càng ngày càng bối rối, làm ra các quyết định sai lầm.
Thời điểm Tổ An nói chuyện đã lấy ra một trận bàn, đầu ngón tay chỉ ra, từng lá cờ nhỏ bay về bốn phương tám hướng.
Sau đó bỗng nhiên hắn cầm ra một lá bùa ném đi, những lá bùa kia tản ra, tự động biến thành từng con hạc giấy.
Phe phẩy cánh, dọc theo những trận kỳ vừa rồi bay đi.
Trương Tử Đồng trợn trừng mắt, bởi vì nàng nhìn thấy trên trận bàn của Thập Nhất đại nhân xuất hiện rất nhiều điểm sáng nhỏ đang di động, hiển nhiên là đại biểu cho những hạc giấy rời đi kia.
Theo những điểm sáng nhỏ kia khuếch tán xung quanh, trên trận bàn dần dần xuất hiện một địa đồ lập thể, nhìn những kiến trúc kia, kiểu dáng chính là phiên bản thu nhỏ ở xung quanh.
- Đây là?
- Trận bàn hình chiếu 3D.
Đây là Tổ An kết hợp Bão Phác Chân Kinh cùng với một số khái niệm khoa học kỹ thuật ở kiếp trước, được Nhan Tiện Cổ trợ giúp cải tiến một trận pháp, chuyên môn dùng để tìm kiếm Bất Tri Chi Địa.
Khuyết điểm duy nhất là cần người thao tác nhận biết thô sơ giản lược địa hình mới có thể phát động.
- Đại nhân tinh thông phù văn trận pháp như vậy?
Trương Tử Đồng có chút mờ mịt.
- Gần đây vừa học.
- ...
Trương Tử Đồng nghĩ thầm phù văn trận pháp bác đại tinh thâm, người nào vừa học có thể học đến trình độ này.
Lúc này trên trận bàn đã xuất hiện địa đồ hoàn chỉnh, Tổ An quét mắt nhìn một vòng, cười nói.
- Nguyên lai ở chỗ này.
Sau đó mang theo Trương Tử Đồng chạy như bay, có địa đồ xác thực không giống nha.
- Chậm một chút chậm một chút, ta sắp chịu không được.
Trương Tử Đồng kinh hô, mới đầu nàng còn muốn ghi nhớ lộ tuyến, kết quả đối phương mang theo nàng rẽ trái rẽ phải, có lúc thậm chí còn đường cũ lui lại đi một đoạn, sau đó cảnh sắc trước mắt lập tức thay đổi.
Sau khi lượn quanh vài vòng, cả người nàng hơi choáng, dứt khoát nhắm mắt lại, hết thảy tùy theo đối phương.
Cũng không biết qua bao lâu, tiếng gió bên tai rốt cục dừng lại, lúc này nàng mới lòng còn sợ hãi mở mắt.
Chỉ thấy trước mặt xuất hiện một tiểu viện xa lạ, một nữ tử tóc dài tới mông đang xếp bằng ở chính giữa, hai mắt nhắm nghiền.
Bên cạnh là Trường Tín Cung Đăng tản ra quang mang nhu hòa, bao phủ phương viên mấy trượng.
- Vân Gian Nguyệt!
Trương Tử Đồng vừa hưng phấn vừa sợ hãi, không nghĩ tới sẽ đi thẳng đến chỗ giáo chủ Ma giáo bế quan!
Người này là tội phạm truy nã hàng đầu của triều đình, nếu bắt giữ, nói không chừng mình có thể lấy công chuộc tội, một lần nữa được Tú Y Sứ Giả tiếp nhận.
Nàng đang muốn rút binh khí, Tổ An đã động trước, bất quá tựa hồ phát giác được kẻ xâm lấn, Trường Tín Cung Đăng nhất thời bộ phát ánh sáng, trực tiếp bao phủ toàn thân hắn.
- Đại nhân cẩn thận!
Trương Tử Đồng tự nhiên rõ ràng Trường Tín Cung Đăng của Vân Gian Nguyệt lợi hại bao nhiêu, bị ánh sáng của nó bao phủ, sẽ không thể động đậy, mặc người chém giết.
Kết quả rất nhanh nàng sửng sốt, bởi vì quanh người Thập Nhất đại nhân hiện lên từng vòng xoáy màu đen, những quang mang kia căn bản chiếu không tới trên người hắn, liền bị những vòng xoáy màu đen hút sạch.
Đại nhân còn lợi hại hơn ta tưởng tượng a...
Tổ An đi lên phía trước mấy trượng, mắt thấy sắp tới bên người Vân Gian Nguyệt, bỗng nhiên một ánh trăng thê mỹ lấy góc độ xảo trá cắt tới.
Trái tim Trương Tử Đồng nhảy lên cổ hộng, đó là binh khí thành danh của Vân Gian Nguyệt… Tân Nguyệt Luân, không biết bao nhiêu cao thủ nuốt hận ở dưới lưỡi đao.
Bất quá một màn tiếp xuống để cho nàng xoa xoa con mắt, bởi vì Tân Nguyệt Luân không có công kích đại nhân, ngược lại quay ở xung quanh hắn, tựa hồ nhảy cẫng hoan hô.
- Đến cùng là nơi nào xảy ra vấn đề?
Trương Tử Đồng mờ mịt, có điều nàng không lo nghĩ những chuyện này, dù sao đây là chuyện tốt, đại nhân thành công đi tới bên người nữ ma đầu kia, tựa hồ nữ ma đầu kia bế quan không tỉnh lại, hiện tại vừa vặn một lần hành động khống chế...
Cái cằm của nàng muốn rơi ở trên mặt đất, bởi vì nàng nhìn thấy Thập Nhất đại nhân không có xuất thủ, ngược lại ôm nữ ma đầu kia vào trong ngực!
Thấy cảnh này, cả người Trương Tử Đồng lộn xộn trong gió, ta là ai, ta ở đâu, ta đang làm gì?
Thập Nhất đại nhân hẳn là hạ cấm chế cho nữ ma đầu kia, ân, nhất định là như vậy.
Đây đã là giải thích duy nhất mà nàng có thể nghĩ đến.
Có điều trong lòng nàng vẫn có chút do dự, hạ cấm chế cần ôm nhau sao?
Hơn nữa tay đại nhân còn an ủi bụng dưới và trước ngực của nữ ma đầu, mấu chốt là nữ ma đầu kia còn không có ý phản kháng.
Lúc này Tổ An rất cuống cuồng, vừa rồi thấy mình tiến vào phạm vi phòng ngự, ngay cả Trường Tín Cung Đăng và Tân Nguyệt Luân cũng tự động công kích, nàng lại không có bộ dáng tỉnh lại.