Tổ An có chút bội phục, hắn là tận mắt nhìn thấy Phòng Trung Hạc phản ứng ra sao sau khi trúng chưởng, không nghĩ tới nàng có thể áp chế lại.
Hắn cẩn thận dò xét cơ thể nàng, cảm nhận được kinh mạch có thể nói rối tinh rối mù, rất nhiều địa phương tổn hại nghiêm trọng, dường như thoáng dùng lực sẽ triệt để bể nát.
- Có phải ngươi sử dụng Toái Tinh Huyền Ấn quá độ hay không?
Lúc trước đối phương truyền thụ cho hắn kỹ năng này, có thể trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra gấp mười lần công kích, nhưng số lần phát động mỗi ngày có hạn chế nghiêm ngặt, nếu vượt qua, kinh mạch rất dễ dàng đứt đoạn mà chết.
Sắc mặt Vân Gian Nguyệt có chút mất tự nhiên.
- Dùng nhiều mấy lần mà thôi, lúc đó ta bị đánh lén trước, lại bị mấy người vây công, dưới tình huống đó, nếu ta không liều mạng, chỉ sợ đã bị những người kia đánh chết tại chỗ.
Tổ An biết nàng nói là tình hình thực tế, đổi lại mình, hơn phân nửa cũng sẽ lựa chọn như vậy.
Nghe nàng nói chuyện, nhìn bộ dáng suy yếu không gì sánh được, nơi nào còn có uy phong của Giáo chủ Ma giáo, trong lòng hắn thương tiếc, ôm chặt lấy nàng.
- Ta nên sớm đến một chút.
Vân Gian Nguyệt vốn muốn đáp lại hắn, nhưng phát hiện không còn khí lực nói chuyện, chỉ có thể nhàn nhạt cười một cái.
Trên khuôn mặt mỹ lệ thiếu đi uy nghiêm bá khí, nhiều một tia yếu đuối.
Tổ An lại biến sắc, bởi vì cảm giác được khí tức của đối phương bỗng nhiên yếu đi, hiển nhiên thương thế chuyển biến xấu, tùy thời có nguy hiểm tính mạng.
- Ngươi trước đừng nói chuyện, ta mang ngươi ra ngoài.
Đại trận này, vì tăng cường tính bí mật, ngăn cách thiên địa bên ngoài, nguyên khí gần như tuyệt tích.
Hắn vừa vận chuyển nguyên khí vào trong cơ thể đối phương bảo vệ tâm mạch, vừa cẩn thận từng li từng tí ôm nàng lên, mũi chân điểm một cái lướt ra ngoài.
- Đại nhân!
Nhìn thấy hắn đi ra, Trương Tử Đồng vội vàng nghênh đón.
- Đuổi theo.
- Vâng.
Nhìn thấy vẻ mặt đối phương nghiêm túc, tuy trong lòng Trương Tử Đồng có vô số nghi hoặc, lại không dám hỏi ra.
Rất nhanh Tổ An mang theo hai nữ trở lại vị trí ban đầu, có lẽ là trận pháp bị phá, lúc này trên bức tường lần nữa hiện ra gợn sóng.
Hắn thả người nhảy vào bên trong, rất nhanh lại từ trong bức tường nhảy ra.
- Đại nhân, chúng ta đi ra.
Trương Tử Đồng vui vẻ nói, so với trong trận pháp khói xanh lượn lờ, khí trời ở thế giới bên ngoài sáng sủa hơn nhiều.
- Ngươi đi về trước, ta còn có việc.
Sau khi Tổ An nói xong, trực tiếp ôm Vân Gian Nguyệt biến mất.
Lúc này Vân Gian Nguyệt đã mê man, hắn không dám lãng phí thời gian.
Nhìn hắn biến mất, nụ cười của Trương Tử Đồng nhất thời cứng đờ.
Một lúc lâu sau mới thăm thẳm thở dài
- Chính ngươi đi về trước? Ta đi nơi nào, là về Âm Dương Đạo, hay trực tiếp rời Cừu Trì?
- Giống như sợ ta quấy rầy chuyện tốt của hắn.
Trong miệng nàng lầu bầu, cuối cùng vẫn không có chọn rời Cừu Trì, mà về Âm Dương Đạo trước lại nói.
Lại nói một bên khác, Tổ An mang theo Vân Gian Nguyệt bay vọt ở trong sơn dã.
Những ngày này hắn vì tìm người, đã sớm rõ ràng toàn bộ địa hình của Cừu Trì.
Rất nhanh dẫn Vân Gian Nguyệt trở lại biệt viện giáo chủ, nơi này vốn được thân tín của Lô Tán Nguyên trông coi, nhưng sự tình phát sinh bên Âm Dương Đạo đã truyền tới, những người này tự nhiên lập tức giải tán.
Hắn đi thẳng vào hậu viện, bởi vì nơi đó có linh tuyền lộ thiên, bên trong linh khí nồng đậm, chỉ giáo chủ mới có tư cách hưởng dụng, lúc tu hành làm ít công to.
Lúc này thương thế của Vân Gian Nguyệt quá nặng, chỉ dựa vào nguyên khí giữa thiên địa bổ sung sẽ thiếu rất nhiều, cần phải mượn những động thiên phúc địa này trợ giúp.
Hắn lấy ra một trận bàn, thời gian nháy mắt bố trí mấy trận pháp tụ linh, có thể nhanh chóng hội tụ nguyên khí trong thiên địa cùng với linh tuyền vào trận pháp.
Đợi từng đạo từng đạo linh quang hiển hiện trong hư không, lúc này Tổ An mới ôm Vân Gian Nguyệt nhảy vào trong ôn tuyền.
Trực tiếp vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh bắt đầu thay nàng trị thương.
Nếu là người khác, hắn khả năng sẽ còn do dự, nhưng hai người vốn có quan hệ thân mật lớn nhất, đương nhiên sẽ không cố kỵ.
Linh tuyền ôn dưỡng, lại thêm y phục giảm bớt để Vân Gian Nguyệt thăm thẳm tỉnh lại, nhìn hoàn cảnh lộ thiên ở xung quanh, nàng không khỏi có chút ngượng ngùng.
- Đừng... Đừng ở chỗ này.
Nơi này dù sao cũng là Cừu Trì, nếu để cho người trong ma giáo nhìn thấy, mặt mũi nàng đặt chỗ nào.
Tổ An có chút im lặng.
- Ngươi cho rằng ta muốn sao, hiện tại ngươi tùy thời sẽ chết, ta chỉ có thể dùng biện pháp này cứu ngươi.
- Cũng không biết ở đâu học loại biện pháp trị thương không nghiêm túc này.
Tuy thân thể Vân Gian Nguyệt suy yếu, nhưng lúc này sóng mắt lưu chuyển, mị thái nảy sinh.
- Bất quá vừa vặn, những ngày này vì khắc chế độc của Phòng Trung Hạc, ta nhịn rất vất vả, hiện tại nhìn thấy ngươi... không cần nhẫn.
Nói xong cũng không biết nơi nào đến khí lực, trực tiếp hôn lên.