Tổ An.
- ...
Nha đầu ngốc này làm sao biết hai cây roi kia hoàn toàn không phải một khái niệm.
Thế nhưng lại không tiện giải thích, chỉ có thể đen mặt nói.
- Bỏ đi, tiểu cô nương dùng cái tên này không hay.
- Tỷ phu không thích vậy ta bỏ.
Ngay sau đó tên “Ngụy Võ Vung Roi” đổi thành “Mời quất ta đi, tỷ phu” .
Tổ An.
- ...
Đến cùng là ta không bình thường, hay cô nàng này không bình thường?
- Tỷ phu, năm đó ngươi hung hăng quất người ta một trận, lần ấy ta là nhớ cả đời.
- Bỏ đi, bằng không bị mẹ ngươi, còn có các tỷ muội nhìn thấy, ta có miệng cũng nói không rõ.
- Yên tâm đi, sẽ không bị nhìn thấy, trước đó nương nói muốn xem ngọc giản của ta, nhưng ta không cho, người nào không biết nàng thèm như thế nào.
- ...
- Được rồi tỷ phu, về sau mặc kệ là ta hay Ấu Chiêu, nếu người nào nói chuyện ngữ khí không giống ngày thường, vậy rất có thể là mẹ ta vụng trộm mạo danh chúng ta, ngươi không được bại lộ bí mật giữa chúng ta.
- Giữa chúng ta có bí mật gì?
Tổ An tức xạm mặt lại.
- Tỉ như lúc trước ngươi dùng đồ vật thô sáp hung hăng quất mông người ta, còn có sờ khắp toàn thân người ta.
- Dừng lại dừng lại, chuyện thứ nhất là khi đó ngươi cần ăn đòn, chuyện thứ hai là ta mở rộng kinh mạch cho ngươi, giúp ngươi tu hành, sao từ trong miệng ngươi lại biến vị?
- Ta nói là sự thật nha.
...
Lúc này một ảnh chân dung khác sáng lên, tên “Thương Vương Chi Vương” .
Nhìn thiếu nữ da thịt màu mật ong, cả người Tổ An lộn xộn trong gió, sao những nữ nhân này đặt tên một cái không hợp thói thường hơn một cái vậy.
Nói đến năm đó lần đầu tiếp xúc Internet, mình cũng lấy rất nhiều nickname tự cho là huyễn khốc bá khí, bây giờ nghĩ lấy luôn rất xấu hổ.
- Tổ đại ca, ngươi có đó không?
- Thanh Hà muội muội có chuyện gì sao.
- Nha, ngươi có, quá tốt.
- Chủ yếu là gần đây ta có một sự tình phiền lòng, tìm không thấy người kể rõ, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Tổ đại ca phù hợp.
Tổ An giật mình, thực nghĩ mãi mà không rõ nàng trừ ở trước mặt Ấu Chiêu có chút tiểu nữ sinh, thời điểm khác đều kiên cường như nữ hán tử, sẽ có sự tình phiền lòng gì.
Lại nói, Mộ Dung gia không phải không có tỷ muội, sao lại chạy đi tâm sự với nam nhân như mình.
- Thanh Hà muội muội gặp phải chuyện gì?
Hắn cũng có chút hiếu kỳ.
Cách thật lâu mới thu được tin tức bên kia.
- Thực ra ta cũng không biết có nên nói hay không, bất quá nghĩ đến Tổ đại ca ở phương diện cảm tình có kinh nghiệm phong phú, cho nên mới thỉnh giáo ngươi.
Tổ An.
- ...
Đây rốt cuộc là khen ta, hay mắng ta đây?
- Tổ đại ca hẳn rõ ràng sự tình của ta và Sở ca ca, tất cả mọi người ngầm thừa nhận chúng ta là một đôi, ta xác thực cũng rất thích Sở ca ca.
- Tuy Sở ca ca rất tốt với ta, nhưng ta có thể cảm nhận được tựa hồ hắn kháng cự ta, quan hệ giữa chúng ta rất khó tiến thêm một bước, ta không biết có phải do hắn không thích ta, cho nên mới như vậy hay không.
Tổ An xém chút cười ra tiếng, nguyên lai là như vậy.
Thực ra đáp án cũng rất đơn giản, nhưng lại không có cách nào nói.
Lúc này Mộ Dung Thanh Hà lại phát đến tin tức.
- Còn có, trong khoảng thời gian này Sở ca ca tìm ta nhiều hơn trước kia, ta vốn cho rằng quan hệ của hai người sẽ tốt hơn, không nghĩ tới hắn chỉ quấn lấy ta tỷ thí, học chiêu số khắc địch chế thắng. Ta không hiểu hắn đến cùng xem ta như cái gì, đến cùng là người yêu, hay chỉ là muội muội thanh mai trúc mã.
- Khả năng hắn cũng có nỗi khổ tâm của mình.
Tổ An do dự, cuối cùng quyết định khuyên nhủ.
- Thanh Hà muội muội, thực ra ngươi không cần thiết treo cổ ở trên một thân cây, nhìn nhiều xung quanh, nói không chừng có thể phát hiện người khác càng thích hợp.
Sở gia vì tước vị và đất phong có thể truyền xuống, để Sở Ấu Chiêu làm thế tử, như thế nhất định phải công khai cưới một nữ tử thành gia lập nghiệp.
Như thế quá tàn khốc với nữ tử không biết rõ tình hình kia.
Hiện tại cùng Mộ Dung Thanh Hà ở chung lâu, hắn thực không muốn nàng dùng tình sai địa phương, cuối cùng hủy hạnh phúc cả đời.
Ai biết đối phương nửa ngày không trả lời, thời điểm Tổ An nghĩ nàng đã logout, bỗng nhiên thu được một tin tức mới.
- Tổ đại ca, ta biết ngươi rất tốt, rất ưu tú, mặc kệ phương diện nào cũng mạnh hơn Sở ca ca, nhưng tâm ta đã cho Sở ca ca, thực không có cách nào lại chia cho người khác.
- Đáng tiếc ta không gặp được ngươi sớm hơn.
Tổ An.
-
Hắn không nghĩ đến, mình khuyên thật tốt, sao lại thành thế này?
Rất kỳ lạ thu được thẻ người tốt, tựa hồ nàng hiểu lầm ta ám chỉ cái gì đó...
Lúc này trong Mộ Dung gia, Mộ Dung Thanh Hà đỏ mặt chôn đầu mình ở trong chăn.
- A a a, tại sao ta lại phát ra câu nói kia.