Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3810 - Chương 3810: Lời Đồn Đại (3)

Chương 3810: Lời đồn đại (3) Chương 3810: Lời đồn đại (3)

Lúc này Đồ Sơn Vũ lưu luyến không rời buông ra, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

- Lần này ngươi là vì sự tình ở Phong Ấn chi địa?

- Ngươi cũng biết?

Tổ An thừa cơ nghe ngóng tình báo.

- Trước đó vài ngày Vương Đình phát tới chiếu lệnh của Tiểu Yêu Hậu, để tộc trưởng các tộc chỉ huy tinh nhuệ đến Phong Ấn chi địa trợ giúp, nói Yêu tộc đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, Thanh Khâu tộc chúng ta không thiện chiến đấu, một thân bản lĩnh vô dụng với những yêu ma dị giới kia, cho nên không cần lên tiền tuyến, lưu ở bên này phụ trách công tác hậu cần.

Tổ An nghe mà trong lòng thất kinh, Tiểu Yêu Hậu dùng tới mấy chữ sinh tử tồn vong.

- Ngươi có biết Phong Ấn chi địa đến cùng xảy ra chuyện gì không?

Đồ Sơn Vũ chau mày.

- Bên kia có rất nhiều truyền ngôn, có nói Nhị hoàng tử bị yêu ma mê hoặc, phản bội Yêu tộc; có nói bộ hạ của Nhị hoàng tử bất mãn vì hao tổn ở Phong Ấn chi địa, mọi người bức hắn trốn khỏi Phong Ấn chi địa; còn có nói Nhị hoàng tử đã chiến tử ở Phong Ấn chi địa... Đủ loại lời đồn không cách nào phân biệt thật giả, duy chỉ có một việc xác định, chính là Phong Ấn chi địa xác thực xảy ra chuyện.

Tổ An nhướng mày.

- Triều đình lưu lại giám quân đâu??

Mọi người không ngốc, lúc trước rõ ràng để Nhị hoàng tử đi Phong Ấn chi địa tiêu hao bộ hạ tinh nhuệ, Vương Đình Yêu tộc khẳng định cũng phòng bị, cho nên lưu lại một chi quân đội ở phía sau giám thị, một khi bọn họ có dị động sẽ lập tức phản ứng.

- Chi quân đội kia không có tin tức gì truyền đến, dường như tất cả mọi người đều mất tích.

Đồ Sơn Vũ đáp.

Tổ An biến sắc, xem ra tình thế so còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng.

Lại hỏi một số tình báo, sau đó Tổ An lấy ra ấn tín của Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, viết xuống một số công văn giao cho Đồ Sơn Vũ.

- Qua một đoạn thời gian, viện quân Nhân tộc sẽ lên phía bắc, ngươi cầm thủ lệnh của ta thông báo quân đội dọc tuyến biên ải để bọn hắn cho đi, đồng thời trù bị tốt lương thảo...

Thần sắc Đồ Sơn Vũ nghiêm lại.

- Vâng!

Đồng thời ánh mắt nhìn về đối phương càng ngọt ngào, vốn một mực lo lắng hắn chỉ coi mình như đồ chơi, nhưng hắn đã nguyện ý để cho mình trở thành người phát ngôn, đương nhiên sẽ không là loại tình huống đó.

Lúc này trong kinh thành Nhân tộc, Tạ Đạo Uẩn đang cùng Tạ Tú tranh chấp đến mặt đỏ tía tai.

- Tuyệt đối không được, ngươi chính là con một của Tạ gia, tuyệt đối không thể đi Phong Ấn chi địa.

- Ngươi không phải cũng là độc nữ sao, ngươi có thể đi, vì sao ta không thể đi?

Tạ Tú cười híp mắt nói.

- Ta là nữ tử, tự nhiên không giống!

Tạ Đạo Uẩn thở phì phò nhìn đệ đệ.

- Tiểu tử ngươi ngày thường trêu hoa ghẹo nguyệt thì thôi, nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, tuyệt đối không được.

Lúc này Tạ Tú thở dài.

- Yêu ma xâm lấn, thế giới sinh tử tồn vong, mặc dù ngày thường Tạ Tú ta thường xuyên bị những nam nhân ghen ghét kia nói tiểu bạch kiểm ẻo lả, nhưng ta là nam nhân chân chính, làm sao có thể khiếp đảm trốn ở hậu phương?

Tạ Đạo Uẩn xụ mặt.

- Cha mẹ không ở bên người, ta không thể theo ngươi hồ nháo, ta đại biểu Tạ gia đi là được.

Lúc này Tạ Tú cười nói.

- Vậy đổi thành phương thức ngươi có thể hiểu được nói đi, nhiều đệ tử học viện nô nức báo danh, đi theo Tế Tửu ngăn địch, bên trong không thiếu nữ đệ tử, nếu ta tham sống sợ chết lưu lại nơi này, về sau danh tiếng thối, còn làm sao tán gái?

Tạ Đạo Uẩn.

- ...

Hình ảnh như vậy xuất hiện trong ngàn vạn gia đình ở kinh thành.

Trong Nhiếp Chính Vương Phủ, Tần Vãn Như vỗ bàn đứng dậy.

- Không được, tuyệt đối không được, Ấu Chiêu ngươi không thể đi!

Sở Ấu Chiêu nhất thời gấp.

- Vì cái gì, ngay cả Thanh Hà muội muội cũng có thể đi!

Tần Vãn Như luống cuống.

- Sở gia chúng ta chỉ có ngươi là dòng độc đinh, nếu ngươi xảy ra chuyện gì, cha mẹ làm sao bây giờ, Sở gia làm sao bây giờ?

Năm đó vì để tước vị Minh Nguyệt Công có thể thuận lợi kế thừa, bọn họ giấu giếm, giao ra bao nhiêu gian khổ, sao có thể ở thời điểm này thất bại trong gang tấc!

- Ta cũng không thể một mực trốn ở dưới cánh chim của các ngươi sống qua loa.

Khuôn mặt của Sở Ấu Chiêu đỏ bừng.

- Lại nói, tỷ phu còn ở bên kia, hắn có thể bảo hộ ta.

- Trên chiến trường nhiều người như vậy cần bảo vệ, hắn làm sao bảo hộ hết, vạn nhất có gì sơ xuất...

Chỉ nói một chút, Tần Vãn Như cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, nghiêm mặt nói.

- Sự tình khác đều có thể thương lượng, duy chỉ có sự kiện này không được.

Sở Ấu Chiêu còn muốn nói, Mộ Dung Thanh Hà khuyên nhủ.

- Sở ca ca, phu nhân nói rất có đạo lý, phương bắc nghèo nàn, lộ trình xa xôi, hơn nữa quá mức nguy hiểm, ngươi chưa từng vào kiếp sống quân lữ, đi lại càng dễ gặp nạn hơn người khác.

Bình Luận (0)
Comment