Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3915 - Chương 3915: Hủy Diệt

Chương 3915: Hủy diệt Chương 3915: Hủy diệt

- Tịnh Thế Băng Liên của Sở Sơ Nhan quả nhiên bá đạo, thậm chí ngay cả thương tổn loại trình độ kia cũng có thể đông cứng, chỉ bất quá như vậy cũng chỉ tạm thời trì hoãn nàng tử vong mà thôi, qua một thời gian, cuối cùng khó thoát hương tiêu ngọc vẫn.

Mị Ly thở dài.

Bỗng nhiên trong lòng Tổ An hơi động, từ trong ngực lấy ra Vũ Sơn Linh Tuyền trước đó còn lại, cẩn thận từng li từng tí nhỏ lên Băng Liên, vừa rồi hắn bị thương rất nặng, vốn định uống cạn để khôi phục lực chiến đấu, nhưng về sau phảng phất như có đoán trước, ma xui quỷ khiến lưu lại nửa bình, không nghĩ tới có thể tạm thời kéo tánh mạng của Thu Hồng Lệ lại.

Chỉ thấy linh tuyền kia nhỏ ở trên Băng Liên, rất nhanh dung nhập vào băng, màu da trắng xám đến dọa người của Thu Hồng Lệ cũng trở nên hồng nhuận phơn phớt.

- Được rồi, có Vũ Sơn Linh Tuyền này, còn có Tịnh Thế Băng Liên che chở, sinh mệnh chi hỏa của nàng tạm thời bảo vệ, chờ về sau thực lực của ngươi tăng lên, hoặc tìm được phương pháp cứu nàng, thì có thể để nàng rời Tịnh Thế Băng Liên.

Mị Ly cũng khẩn trương chú ý, lúc này rốt cục buông lỏng một hơi.

Tổ An lại sững sờ.

- Như vậy còn không thể thả ra?

Phải biết Vũ Sơn Linh Tuyền là có công hiệu bạch cốt sinh cơ, lại chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ tính mạng của nàng?

Mị Ly lườm hắn một cái.

- Ngươi cũng không nhìn vị kia đến cùng là tầng thứ gì, nàng có thể bảo vệ một mạng, còn phải cảm ơn Sở Sơ Nhan thi triển bí pháp đặc biệt nào đó tiếp nhận đại bộ phận thương tổn, lúc này mới cho ngươi cơ hội sử dụng Vũ Sơn Linh Tuyền, có thể có hiệu quả như hiện tại, ngươi đã phải cám ơn trời đất.

Tổ An trầm giọng nói.

- Vị kia đến cùng là ai? Sao lợi hại như vậy.

Hắn bây giờ cũng coi như kiến thức rộng rãi, trải qua vô số bí cảnh, cũng kiến thức các loại tồn tại cường đại, nhưng vị vừa rồi cho hắn cảm giác áp bách lại trước đó chưa từng có.

Thần sắc của Mị Ly cũng rất ngưng trọng.

- Hắn hẳn là tồn tại tầng cao nhất của vũ trụ chư giới, thậm chí siêu thoát chư giới cũng khó nói.

- Ngươi biết hắn? Không thể nói tên hắn sao?

Tổ An nghĩ đến trước kia nàng nhắc qua một số tồn tại không thể nói tên.

Mị Ly lắc đầu.

- Ta không biết hắn, nhưng có thể từ tình hình vừa rồi phán đoán, về phần tên hắn, ta càng không biết.

Tổ An trầm mặc, Mị Ly lại kết luận đối phương là tồn tại cao cấp nhất của vũ trụ chư giới, chứng minh trước kia nàng cũng được chứng kiến phong cảnh tương tự, bằng không sao có thể chắc chắn như vậy.

Nàng tùy tiện nói một câu đã lộ ra rất nhiều tin tức, nhưng hắn không có hỏi tới, bởi vì hắn rõ ràng, bây giờ mình còn quá yếu ớt, đối phương nói với mình chỉ sẽ đưa tới mầm tai vạ.

Dù sao nàng cũng sẽ không hại ta...

Tuy hắn rõ ràng không nên tùy ý tin tưởng người khác, nhưng nếu một người đời này ngay cả một người nguyện ý tin tưởng cũng không có, vậy thì sống quá bi ai.

- Ngươi nói ta có cơ hội trưởng thành đến loại trình độ đó không?

Tổ An luôn là người tự tin, nhưng vừa rồi phát sinh hết thảy cho hắn rung động quá lớn, lúc này hắn không khỏi có chút mờ mịt.

- Ngươi nhất định sẽ.

Lúc này ngữ khí của Mị Ly lại cực kỳ kiên định.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của đối phương, Tổ An cũng khôi phục đấu chí.

- Không sai, năm đó ta còn không phải từ một phế vật đi đến hiện tại, sợ cái quái gì!

- Này mới đúng nha.

Trong mắt Mị Ly hiện ra ý cười.

- Vậy ngươi cảm thấy ta bao lâu có thể đạt tới tình trạng kia? Như thế ta liền có thể cứu Hồng Lệ.

Tổ An vội vàng truy vấn.

Nụ cười của Mị Ly cứng đờ.

- Ách, ta cảm thấy tạm thời nên nghĩ biện pháp thực tế hơn.

Tổ An.

- ...

Sao gương mặt của nữ nhân này trước sau không giống nhau.

Mị Ly nhẹ nhàng chạm đến Băng Liên.

- Trong vũ trụ chư giới nhất định có biện pháp cứu nàng, chỉ bất quá rất nhiều trí nhớ của ta thiếu thốn, trong thời gian ngắn nghĩ không ra, cho nên cần ngươi chậm rãi tìm tòi, ta cũng cần thời gian hồi ức.

- Vậy thì tốt.

Tổ An nhìn Thu Hồng Lệ trong Băng Liên, nghĩ thầm vô luận biện pháp gì, mình nhất định cũng phải cứu sống nàng.

Còn có Sơ Nhan...

- Bất quá bây giờ có một vấn đề, ta để nàng ở đâu phù hợp đây.

Tổ An nhìn Băng Liên, có chút do dự, lấy quyền thế của hắn bây giờ, mặc kệ là Nhân tộc hay Yêu tộc đều có thể tìm được địa phương, nhưng không tự mình trông giữ, hắn luôn lo lắng xảy ra chuyện.

Đưa về Ma giáo, Vân Gian Nguyệt tự nhiên là tin được, nhưng nàng thân là nhất giáo chi chủ, không có khả năng một tấc không rời trông coi, hơn nữa bên Ma giáo tốt xấu lẫn lộn, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì hối hận không kịp.

- Cái này dễ dàng, ngươi thu nàng vào trong hạt châu kia là được.

Mị Ly nhẹ nhõm nói.

Bình Luận (0)
Comment