Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3917 - Chương 3917: Muốn Sống Không Được Muốn Chết Không Xong

Chương 3917: Muốn sống không được muốn chết không xong Chương 3917: Muốn sống không được muốn chết không xong

Toàn thân hàn quang lập loè, sắc bén kiên cố, xem như một cây đao cũng không có vấn đề quá lớn.

Có thể ở dưới tình huống đó lưu lại, cái răng này hiển nhiên bất phàm.

Mị Ly bay tới bên cạnh hắn, nhìn cái răng kia nói.

- Đồ vật có thể ở dưới loại lực lượng kia lưu lại, phẩm cấp nhất định bất phàm, xem ra Sát Lục Chi Chủ từng có kỳ ngộ mới luyện hóa được thứ này.

Tổ An cầm cái răng trong tay, phía trên trơn bóng, đồng thời không có bất kỳ mùi vị khác thường gì, khua tay xác thực thuận tiện như đao.

- Ngươi không phải có thể chế tạo vũ khí sao, trở về chế tạo thành một thanh đao chính thức, ta từ nơi sâu xa có thể cảm nhận được nó đặc thù, nói không chừng trước đó Sát Lục Chi Chủ có thể không nhìn các loại pháp tắc ảnh hưởng, là đến từ cái răng này.

Trong mắt Mị Ly tinh quang lấp lóe.

Trong lòng Tổ An hơi động, trước đó Sát Lục Chi Chủ khó đối phó như vậy, là bởi vì nó có năng lực không nhìn pháp tắc, nếu thanh “Đao” này có năng lực như thế mà nói, vậy sau này đối mặt địch nhân sẽ rất dễ xử lý.

- Đã được đồ tốt, nhanh rời nơi này đi, chờ chữa khỏi vết thương lại tập kết lực lượng Nhân tộc, Yêu tộc tới đối phó những thiên ngoại yêu ma này.

Mị Ly thúc giục nói.

Tổ An lại bất vi sở động, nhìn yêu ma không ngừng chen chúc lao ra, còn có xung quanh tuyết lở đất nứt, phảng phất như ngày tận thế tiến đến.

- Ta không thể đi.

Nếu Đại Tuyết Sơn hủy, Sơ Nhan sẽ chết thật.

- Nhưng bây giờ ngươi căn bản không ngăn cản được, trừ khi thi triển phím Print, thế nhưng như vậy ngươi sẽ triệt để biến thành tro bụi, còn có nhiều người đang chờ ngươi như vậy, Thu Hồng Lệ cũng đang chờ ngươi đi cứu?

Mị Ly có chút lo lắng, tiểu tử này đừng có thật làm chuyện ngu ngốc hi sinh mình gì nha.

- Ngược lại cũng chưa chắc, vừa rồi cây đao này nhắc nhở ta, ta còn có một vật.

Tổ An từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra Thiên Vân Kiếm, thi triển bí pháp triệu hoán.

Rất nhanh từng làn khói nhẹ phun trào ở xung quanh, Thập Binh Tú mang theo binh đoàn vong linh của hắn xuất hiện.

- Các ngươi không phải muốn chuộc tội sao, hiện tại cơ hội tới, giết sạch những yêu ma này, cứu vãn thế giới!

Tổ An chỉ vào yêu ma đầy khắp núi đồi, trầm giọng nói.

Thập Binh Tú nhìn nơi xa nhiều yêu ma như vậy, không khỏi biến sắc.

- Nhiều như vậy...

Tổ An trầm mặc, một lúc sau, những yêu ma này sẽ chỉ càng nhiều.

Nói thật hắn không coi trọng Thập Binh Tú cùng binh lính của đối phương, tuy số lượng không ít, nhưng so sánh với những yêu ma này, chỉ sợ còn chưa đủ xem.

Có điều hắn tin tưởng Ngự Môn Bội Tình, tuy chỉ gặp qua một lần, đối phương còn nói một ít lời không đầu không đuôi, nhưng năm đó nếu nàng đã lưu lại an bài này, vậy nhất định hữu dụng.

- Các ngươi sợ? Lại muốn làm kẻ đào ngũ?

Tổ An lạnh lùng hỏi thăm, hắn lo lắng đối phương lại sợ, chỉ có thể khích tướng.

- Quả thật có chút sợ.

Thập Binh Tú ngượng ngùng cười cười, binh lính xung quanh hắn cũng lộ ra bộ dáng không có ý tứ.

Trong lòng Tổ An chợt lạnh, quả nhiên là bản tính khó dời, nhóm đào ngũ này không đáng tin cậy.

Đúng lúc này, Thập Binh Tú hỏi.

- Chúng ta giúp ngươi giết những yêu ma này, ngươi thật cho chúng ta giải thoát?

Tổ An do dự, nói thật hắn không rõ ràng năm đó tại sao Ngự Môn Bội Tình nói như vậy, lại không giao cho ta biện pháp để những vong linh này giải thoát.

Bỗng nhiên phúc chí tâm linh nghĩ đến cái gì, hắn trầm giọng nói.

- Có thể!

Vốn nhìn hắn do dự, bọn người Thập Binh Tú còn có chút thất vọng, kết quả nghe được câu trả lời này, cả đám đều hưng phấn kêu lên.

- Các huynh đệ, các ngươi còn muốn sống dày vò như vậy nữa không?

Bỗng nhiên Thập Binh Tú nhìn binh lính dưới trướng hô.

- Không muốn!

Những vong linh kia rống lớn, thanh âm trong lúc nhất thời rung động núi đồi, ngay cả những yêu ma hò hét ầm ĩ ở nơi xa kia cũng an tĩnh lại.

Từ một ý nghĩa nào đó, loại trạng thái này của bọn họ cũng gọi trường sinh, thế nhưng bọn họ không cách nào rời phạm vi Thiên Vân Kiếm, cũng không thể hưởng thụ nhân gian mỹ hảo, ngũ giác dường như bị tước đoạt, nằm trong loại trạng thái này trường sinh chỉ là dày vò vô hạn.

Tất cả mọi người nghĩ nếu kết thúc hết thảy, coi như không thể chuyển thế đầu thai, có thể triệt để hủy diệt cũng là một loại giải thoát.

Trông mong không biết bao nhiêu năm, bây giờ rốt cục xuất hiện cơ hội này, làm sao có thể không kích động.

Thập Binh Tú nhìn Tổ An thật sâu.

- Hi vọng ngươi không gạt chúng ta, bằng không chúng ta làm quỷ cũng sẽ đời đời kiếp kiếp quấn lấy ngươi!

- Yên tâm, ta chỉ cảm thấy hứng thú với nữ nhân, không muốn vĩnh viễn liên hệ với bọn gia hỏa các ngươi.

Tổ An bình tĩnh nói.

Thập Binh Vệ nghe hắn trả lời không khách khí ngược lại cười.

- Các huynh đệ, theo ta lên!

Bình Luận (0)
Comment