Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3926 - Chương 3926: Trở Về

Chương 3926: Trở về Chương 3926: Trở về

Thấy nàng e sợ, Tổ An thương yêu, tự nhiên không nỡ giày vò nàng, chỉ ôn nhu vuốt ve thân mật.

Lúc này bỗng nhiên Cảnh Đằng mở miệng nói.

- Ngươi không được thì để ta tới!

Tuy thanh âm gần như giống Cảnh Đằng, nhưng ngữ khí hoàn toàn khác biệt.

Tổ An giật mình, cúi đầu xem xét, phát hiện tất chân đã biến thành màu đen nguy hiểm.

Nguyên lai là Hắc Cảnh Đằng tỉnh, vừa rồi bị chơi choáng, nàng rất nhục nhã, bây giờ nghỉ ngơi khỏe, cảm thấy mình lại được, cho nên vội vàng muốn lấy lại danh dự.

Ai biết tất trên đùi lại biến thành màu trắng.

- Mặc kệ, nha đầu ngươi quá bất hợp lí.

Nghĩ đến trước đó đối phương cầm lấy thân thể mình làm loạn với Tổ An, trong lòng Bạch Cảnh Đằng vô cùng khó chịu.

- Người mới bất hợp lí, đừng chiếm hầm cầu lại không gảy phân.

Âm thanh của Hắc Cảnh Đằng vang lên, bít tất biến thành màu đen.

Tổ An nghe mà tức xạm mặt lại, mình là hầm cầu? Hay là... phân đây?

Quả nhiên, ngay cả Bạch Cảnh Đằng cũng tức giận.

- Một nữ hài tử đừng thô tục như thế.

- Ai giống như ngươi giả vờ giả vịt, rõ ràng rất muốn, miệng lại nói không.

Hắc Cảnh Đằng hừ một tiếng.

- Ai nói ta muốn!

Bạch Cảnh Đằng xém chút tức ngất.

- Không muốn vừa vặn, ngươi đã không muốn, vậy để ta đến, không phải tất cả đều vui vẻ?

Hắc Cảnh Đằng như gian kế đạt được cười rộ lên.

Bạch Cảnh Đằng.

- ...

- Không cho!

Nàng có chút tức giận, mặc dù nói không lại muội muội, nhưng cực kỳ kiên trì.

Rất nhanh hai tỷ muội không ngừng dây dưa tranh đoạt quyền khống chế thân thể, tất chân một hồi biến thành màu đen, một hồi biến thành màu trắng.

Cuối cùng ai cũng không làm gì được ai, tất chân một cái màu trắng, một cái biến thành màu đen.

- Ngừng ngừng ngừng, ta không muốn thật vất vả khôi phục được tinh lực lãng phí ở trong loại hao tổn này.

Hắc Cảnh Đằng kêu lên.

- Đã như vậy, vậy ngươi tiếp tục trở về ngủ say đi.

Bạch Cảnh Đằng tức giận đối phương quấy rầy mình cùng người yêu vuốt ve an ủi.

- Tại sao ta phải trở về ngủ say? Nghĩ đến ngươi cũng không muốn trở về ngủ, vậy thì như bây giờ, chúng ta của ai người ấy chơi.

Hắc Cảnh Đằng như chuyện đương nhiên nói.

Bạch Cảnh Đằng.

-

Tổ An.

-

Bạch Cảnh Đằng cũng nhịn không được nữa.

- Ngươi còn biết xấu hổ hay không!

Hắc Cảnh Đằng có chút không hiểu.

- Ngươi thích, ta cũng thích, ai cũng không muốn nhường, vậy mỗi người lui một bước, cùng nhau chơi không phải tốt, cái này có gì mà không biết xấu hổ?

Bạch Cảnh Đằng.

- ...

- Ngươi là thật không hiểu hay giả vờ không hiểu, loại chuyện này sao có thể cùng một chỗ?

- Vì cái gì không thể cùng một chỗ?

Hắc Cảnh Đằng buồn bực.

- Ta đã lui một bước, ngươi lại hùng hổ dọa người, đừng trách ta trở mặt không quen biết.

Bạch Cảnh Đằng cũng nổi trận lôi đình.

- Đây là thân thể của ta, ta ngược lại muốn nhìn ngươi trở mặt không quen biết như thế nào?

- Cái này không phải cũng là thân thể của ta?

Hắc Cảnh Đằng một bước không nhường.

Nhìn hai tỷ muội thở phì phò nhao nhao, Tổ An nhịn không được khuyên nhủ.

- Tỷ muội các ngươi đừng thương tổn hòa khí.

Lúc này hai nữ không hẹn mà cùng nhìn về phía hắn.

- Ngươi nói, đến cùng chọn ai lưu lại?

Tổ An giật mình, không nghĩ đến dẫn lửa thiêu thân, nhìn hai tỷ muội dùng chung một thân thể, dùng cùng một dung nhan cùng mình nói chuyện, hắn không khỏi xanh mặt.

- Cái này không giống nhau sao?

- Đương nhiên không giống!

Hai tỷ muội trăm miệng một lời.

Hai nữ không nghĩ tới đối phương sẽ nói giống mình, nghe vậy hừ một tiếng, các nàng ngược lại là muốn quay đầu, đáng tiếc một người muốn quay trái, một người muốn quay phải, cuối cùng vẫn lưu tại nguyên chỗ.

Đành phải hung hăng trừng Tổ An, chờ hắn ra đáp án.

Tổ An do dự mãi, sau cùng nói.

- Tiểu hài tử mới lựa chọn, đại nhân sẽ chỉ muốn tất cả...

Hai nữ giật mình, sau đó xấu hổ giận dữ, thậm chí ngay cả Hắc Cảnh Đằng từ đầu hi vọng hắn chỉ chọn mình, sau đó hai người thống nhất tâm tư, giương nanh múa vuốt bổ nhào về phía Tổ An, phát tiết phiền muộn và nộ khí trong lòng.

Đến từ Bạch Cảnh Đằng, điểm nộ khí +444 +444 +444...

Đến từ Hắc Cảnh Đằng, điểm nộ khí +444 +444 +444...

Đánh cho Tổ An kêu rên liên hồi, đương nhiên bên trong đến cùng là thống khổ hay vui vẻ thì không biết.

...

Ngày thứ hai, Tổ An dậy sớm, ra ngoài tìm biệt viện luyện công, trải qua mấy ngày trước đại chiến, hắn càng ngày càng rõ ràng thế giới bên ngoài còn vô số tồn tại cường đại, có chút thậm chí vượt qua hắn tưởng tượng, nếu không có ý thức nguy cơ, chỉ sợ về sau đụng phải tình huống tương tự sẽ rất vô lực.

Mà hắn không muốn sự tình như vậy trải qua một lần.

Hắn ở trong sân thi triển kiếm pháp, thuận tiện vận chuyển các loại công pháp một lần.

Ai biết luyện một nửa, hắn nhịn không được xoa eo.

Có chút mỏi.

Thật là một tiểu yêu tinh, không đúng, hai tiểu yêu tinh!

Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến tiếng cười lạnh.

Bình Luận (0)
Comment