- Chậc chậc, không nghĩ tới thể cốt của Nhiếp Chính Vương làm bằng sắt, lại có thể làm đến đau lưng, xem ra tối hôm qua nhất định hưởng hết diễm phúc.
Tổ An nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Yêu Hậu mặc áo lông trắng đứng ở cách đó không xa, trên mặt cười lạnh, cảm giác được giờ phút này sắc mặt nàng còn lạnh hơn băng.
Đến từ Tiểu Yêu Hậu, điểm nộ khí +745 +745 +745...
Cảm nhận được đối phương ức chế không nổi tức giận, Tổ An phản ứng cũng nhanh, giải thích nói.
- Ngươi nghĩ đi đâu thế, đây là trước đó chiến đấu với Sát Lục Chi Chủ lưu lại tổn thương...
Quả nhiên, nghe được là chiến đấu lưu lại thương tổn, Tiểu Yêu Hậu đâu còn dám tức giận, vội đi tới bên cạnh hắn.
- Bây giờ ngươi cảm giác thế nào, có cần ta truyền quân y tới khám không.
- Không có việc gì, chỉ có chút đau, qua ít ngày sẽ khôi phục.
Nhìn thần sắc đối phương khẩn trương, Tổ An hơi cảm động.
- Thân thể ngươi tốt như vậy, sức khôi phục mạnh như vậy, kết quả hiện tại vẫn đau, nói không chừng lưu lại nội thương, để đại phu đến kiểm tra đi.
Tiểu Yêu Hậu lo lắng nói.
Tổ An lắc đầu.
- Tu đến cảnh giới như chúng ta, khống chế thân thể còn rõ ràng hơn tuyệt đại đa số đại phu, yên tâm, ta không có việc lớn gì.
Nghe hắn nói như vậy, Tiểu Yêu Hậu rốt cục buông lỏng một hơi.
- Vậy thì tốt.
Sau đó cười híp mắt nói.
- Sao đi ra luyện công sớm như vậy, ném vị tiểu muội muội kia ở trong phòng, không hiểu được thương hương tiếc ngọc.
Tuy nàng đang cười, nhưng trong mắt thỉnh thoảng lấp lóe hàn quang, đã bán chân thực tâm lý của nàng lúc này.
- Tiểu muội muội?
Thần sắc Tổ An cổ quái.
- Tuổi tác của nàng chỉ sợ lớn hơn ngươi rất nhiều.
- Làm sao có thể?
Tiểu Yêu Hậu khẽ giật mình, quả nhiên bị di chuyển chú ý.
- Nàng không phải nhân loại, tồn tại ở giữa thiên địa chỉ sợ không dưới vạn năm, ngươi gọi nàng tổ nãi nãi cũng còn thiếu.
Tổ An đại khái nói lai lịch của Cảnh Đằng, đương nhiên giấu diếm một số đồ vật không nên nói.
Này chủ yếu là lo lắng Tiểu Yêu Hậu ăn dấm chọc tới Cảnh Đằng, làm ra sự tình không khôn ngoan gì.
Bạch Cảnh Đằng thì thôi, tính khí ôn hòa, nhưng Hắc Cảnh Đằng lúc trước là Quỷ Vương tiếng tăm lừng lẫy, giết người không chớp mắt, vạn nhất thật chọc giận nàng, chém chém giết giết sẽ không hay.
Sau khi Tiểu Yêu Hậu nghe xong quả nhiên khiếp sợ không thôi, há hốc mồm mấy lần, thẳng đến cuối cùng mới thở ra một hơi.
- Nguyên lai ngươi thích lớn tuổi...
Tổ An.
-
Mạch suy nghĩ của nữ nhân này thật thần kỳ, đây là trọng điểm sao?
Bất quá cũng có chút hiệu quả, nghe được đối phương là “tổ nãi nãi” hơn vạn tuổi, ghen tuông trong lòng Tiểu Yêu Hậu bình phục rất nhiều.
- Ân, tiểu cô kia... Khụ khụ, trạng thái của vị tiền bối kia bảo trì rất khá, ta phải tìm cơ hội thỉnh giáo nàng làm sao bảo dưỡng mới được.
Tổ An.
- ...
Kinh nghiệm của Cảnh Đằng chỉ sợ không thích hợp ngươi.
Tiếp xuống đại quân tiếp tục lên đường, dù sao nhân mã của Nhị hoàng tử còn không biết tung tích, bọn họ cần nhanh chóng trở về Thiết Nguyên thành hội hợp với Khổng Tước Minh Vương, sau đó chỉnh đốn.
Đường phía trên đường Tổ An và Tiểu Yêu Hậu mỗi người cưỡi Dị thú đi song song, mà lấy Hổ Thiên Khiếu cầm đầu đông đảo cao tầng Yêu tộc thì nghẹn họng nhìn trân trối, bởi vì lúc này Cảnh Đằng như con mèo nhỏ nằm trong ngực, thần thái cực kỳ thân mật.
Bọn họ nhịn không được nhìn sang Tiểu Yêu Hậu, chỉ thấy trên mặt nàng không có vẻ ăn dấm.
Làm sao có thể?
Bọn họ quá hiểu tính khí của Tiểu Yêu Hậu, nàng có lẽ mặt ngoài cười nhẹ nhàng, nhưng thực chất sớm đã sát cơ bắn ra bốn phía, tuyệt đối là nhân vật thủ đoạn độc ác.
Nhưng hôm nay bộ dạng của nàng nhìn hoàn toàn không giống như trong lòng có khúc mắc.
Hơn nữa thiếu nữ kia có thể phong ấn yêu ma, tuyệt đối là đại nhân vật đỉnh phong.
Nhưng hai nữ nhân đều biểu hiện ra không ngại chút nào, dường như hài hòa ở chung.
Mọi người nhất thời nổi lòng tôn kính, Nhiếp Chính Vương thật thâm bất khả trắc, như vậy cũng có thể làm được?
Trong nhà mình mới tìm mấy tiểu lão bà, từng cái trừ tư sắc, bản lãnh gì cũng không có, kết quả hậu trạch còn lật trời.
Đáng tiếc tối hôm qua thời điểm quá chén Nhiếp Chính Vương không có thừa cơ thỉnh giáo.
Lúc này Tổ An và Tiểu Yêu Hậu một đường trao đổi sự tình xử lý yêu ma còn xót lại.
- Những yêu ma đã chui vào kia ngược lại không cần lo lắng, bây giờ ngọn nguồn bị phong ấn, chúng ta có thể chậm rãi diệt trừ chúng, nhưng Nhị hoàng tử, ta lo lắng hắn lợi dụng sự tình người ngoài không biết hắn tạo phản, gây ra đại loạn kinh thiên.
Tiểu Yêu Hậu cũng lo lắng.
- Thiết Nguyên thành có xuất hiện vấn đề hay không?
Tổ An trầm giọng nói, nơi đó là trụ sở hậu cần của Yêu tộc, nếu xảy ra sơ suất, thậm chí ngay cả bọn họ cũng chưa chắc có thể thuận lợi rời đi.
- Hẳn sẽ không, Khổng Tước Minh Vương tâm tư cẩn thận, lại thêm Nam Vũ quận chúa túc trí đa mưu, Nhị hoàng tử không lừa gạt được bọn hắn.
Tiểu Yêu Hậu suy nghĩ nói.