Tổ An không nhịn được nói:
- Ngươi xác định không phải là giả vờ tay mơ chứ?
Tên mập này thường ngày nhìn thì hòa hòa khí khí còn rất thuần lương đáng yêu, không ngờ cũng là tay lái già.
Sở Ngọc Thành:
- ...
Hắn vốn là một bầu nhiệt huyết cuồn cuộn, cảm giác có thể sáng tác cả ra thơ, kết quả bị hắn nói như vậy, toàn bộ đều nuốt về.
Tổ An thì nhân cơ hội này quan sát hóa cảnh chung quanh, tuy ngõ Phi Thiên Tân này thanh lâu đông đúc, nhưng vừa tới đây đập vào mắt đầu tiên tuyệt đối là Thần Tiên Cư ở trước mắt.
Một tòa đại lâu cao mấy tầng từ dưới đất dựng lên, bất kể khí thế hay là quy mô đều hơn xa thanh lâu khác ở xung quanh.
Tổ An chú ý thấy nó, không phải bởi vì nó rường cột chạm trổ, mỗi một chi tiết kiến trúc đều có thể được xếp vào loại di tích văn hóa ở kiếp trước; Cũng không phải bởi vì ba chữ Thần Tiên Cư rồng bay phượng múa trong bảng hiệu được treo trên cửa lớn, nhìn một cái liền biết chính là thủ bút của đại gia.
Mà là vì lúc này ở cửa đã người đông nghìn nghịt, vô số người đều điên cuồng hô tên của Thu Hồng Lệ.
Tổ An thấy mà thầm tặc lưỡi, cảnh tượng này tương tự như ngôi sao đang nổi ở kiếp trước xuất hiện trên phố xá sầm uất, huống chi Thu Hồng Lệ người ta ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra, không biết những người này điên cuồng cái gì.
Chẳng lẽ bọn họ không rõ nữ thần mà mình điên cuồng mê luyến cuối cùng đều sẽ trở thành đồ chơi của cường giả ư?
Sở Hồng Tài kinh hỉ nói:
- May mà hôm nay chúng ta tới sớm, người vẫn chưa tính là nhiều.
Tổ An chớp chớp mắt, nhìn cảnh tượng đầu người lúc nhúc ở trước mặt, thầm nghĩ đại ca ngươi có phải là hiểu sai gì về câu từ không tính là nhiều này không?
Giống như là nhìn ra sự nghi hoặc của hắn, Sở Ngọc Thành cười cười giải thích:
- Những cái này chỉ là xem náo nhiệt ở ngoại vi, căn bản không vào được Thần Tiên Cư, cho nên nhị ca nói cũng không tính là sai, chúng ta nên gọi là tới sớm, đợi lát nữa có thể chiếm trước vị trí tốt.
Vừa nói vừa chen vào trong đám người, hắn một thân béo núc, hình thể to hơn người thường một vòng, lúc trước ở trên đại hội gia tộc đấu pháp của hắn giống như xe tăng, hiện giờ đối mặt với những người thường này, mở đường là chuyện vặt.
Bàn tay mập mạp của Sở Ngọc Thành gạt một cái, người ở phía trước đã bị hắn đẩy cho ngã trái ngã phải.
Hành vi này của hắn tất nhiên dẫn tới những tiếng mắng chửi, chỉ có điều thấy thực lực của hắn cường hãn, ai nấy cũng chỉ dám nói cho đã miệng mà thôi.
Nhìn thấy chung quanh người đông nghìn nghịt, Tổ An đảo mắt, những cái này rõ ràng đều là điểm nộ khí, sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy, thế là hắn liền mở miệng ồn ào:
- Đám Loser các ngươi nhường đường đi, không vào được thì ai nấy ở đây xem náo nhiệt làm cái gì, ngược lại còn cản đường.
Cho dù trước giờ chưa từng nghe qua từ Loser này, nhưng ngôn ngữ thường thường đều là tương thông, tình cảnh này, mọi người giống như vô sự tự thông hiểu được ngữ khí trào phúng trong lời nói của hắn, ai nấy không khỏi giận dữ.
Đến từ Loser A, điểm nộ khí +99!
Đến từ Loser B, điểm nộ khí +99!
Đến từ Loser C, điểm nộ khí +99!
...
Nhìn thấy tin tức điểm nộ khí thu được, Tổ An thầm cảm thán, đúng là đáng thương, ngay cả tính danh cũng không có.
Nhìn người chung quanh tình cảm quần chúng phẫn nộ ùa tới, Sở Ngọc Thành không ngừng lau mồ hôi trên trán, hắn vốn béo nên đã hay toát mồ hôi, nhưng cũng bị người phía sau dọa cho sợ rồi.
Ngay cả Sở Hồng Tài cũng nắm chặt kiếm trong tay, tuy tu vi của bọn họ hơn xa người chung quanh, nhưng đạo lý kiến nhiều cắn chết voi này thì hắn vẫn biết, đặc biệt trong đám người còn có có không ít người tu hành.
Hai người không hẹn mà cùng mắng thầm một tiếng, đầu óc người này đúng là có bệnh, đường tỷ rốt cuộc là sao lại nhìn trúng hắn.
Đến từ Sở Hồng Tài, điểm nộ khí +222!
Đến từ Sở Ngọc Thành, điểm nộ khí +222!
May mà chen tới gần cửa thì có hộ viện của Thần Tiên Cư ra tiếp ứng, thay bọn họ ngăn đám người đang phẫn nộ lại.
Lúc này phía sau truyền đến thanh âm khó chịu của một nam tử trẻ tuổi:
- Sặc, có mấy đồng tiền dơ bẩn thì hay lắm à, có thể muốn làm gì thì làm ư?
Nghe vậy Tổ An lập tức ngừng chân, quay đầu nhìn người trẻ tuổi đó cười nói:
- Chúng ta có thể đi vào, các ngươi lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa, xin lỗi, có tiền chính là có thể muốn làm gì thì làm đấy.
Vừa nói còn vừa bày ra tư thế xòe tay trào phúng kinh điển.
Đến từ Loser A, điểm nộ khí +99!
Đến từ Loser B, điểm nộ khí +99!
Đến từ Loser C, điểm nộ khí +99!
...
Nhìn thấy điểm nộ khí không ngừng tăng lên trong tài khoản, còn nhiều hơn vừa rồi, Tổ An thiếu chút nữa thì vui như nở hoa, hắn cuối cùng cũng biết trong phim ảnh kiếp trước, vì sao những nhân vật phản diện đó lại nói ra những lời kịch thô lỗ trắng trợn như vậy.
Bởi vì... Thật sự rất thích!
Hắn cười hì hì vươn tay ra ôm vai hai huynh đệ Sở Hồng Tài, Sở Ngọc Thành:
- Sau này chỗ náo nhiệt như vậy phải thường xuyên dẫn ta đến nhé.
Chọc một người cũng kiếm được bao nhiêu điểm nộ khí, ngược lại ở chỗ nhiều người như vậy tùy tiện quơ một cái chính là hơn vạn điểm nộ khí rồi.
- Được... Được...
Sở Ngọc Thành lấy ra một chiếc khăn tay không ngừng lau mồ hôi trên mặt, thầm nghĩ ta con mẹ nó có điên thì lần sau mới gọi ngươi.
Những hộ vệ của Thần Tiên Cư cũng lo lắng hắn lại gây hấn gì khiến những người bên ngoài gây ra bạo động, vội vàng dẫn ngựa người dẫn đường, tay chân luống cuống đón bọn họ vào.
Khi vừa vào cửa dư quang ở khóe mắt của Tổ An nhìn nước sông lóng lánh cách đó không xa, mới phát hiện thì ra Thần Tiên Cư là lưng dựa Minh Nguyệt Hà.