Sở Hoàn Chiêu ở bên cạnh gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng, một lúc khuyên nhủ người này, một lúc khuyên nhủ người kia, nhưng cả hai đều đang nổi nóng, không ai nguyện ý chịu thua.
Đang không biết làm như thế nào cho phải, Sở Sơ Nhan nghe tin chạy tới:
- Mẹ, A Tổ, đây là các ngươi đang làm gì thế? Khụ khụ...
Nghe thấy tiếng ho khan của nữ nhi, Tần Vãn Như vội vàng chạy tới đỡ nàng ta:
- Sao ngươi lại đi ra, bên ngoài gió lớn, cẩn thận cảm lạnh.
Sở Sơ Nhan lộ ra nụ cười nhợt nhạt:
- Mẹ, ta vẫn chưa yếu tới mức đó.
Tần Vãn Như quýnh lên:
- Nhưng thương thế của ngươi cực kỳ cổ quái, lúc trước khi Bao đại phu chẩn trì rõ ràng là rất nghiêm trọng, nhưng về sau không biết vì sao lại đột nhiên có chuyển biến tốt, nhưng không biết lúc nào lại sẽ chuyển biến xấu, cho nên vẫn phải cẩn thận.
Bao Hữu Nhân ở Sở phủ nhiều năm như vậy, mọi người đều biết rất rõ y thuật của hắn, tuyệt đối sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp này.
Cho nên sau khi hai vợ chồng trải qua sự hoảng loạn lúc ban đầu, rất nhanh liền ý thức được không phải là Kỷ Đăng Đồ thật sự thần như vậy, mà là thương thế của nữ nhi bỗng nhiên tốt lên.
Nhưng càng biết điểm này, bọn họ càng lo lắng, bởi vì đã ngu nga ngu ngơ có chuyển biến tốt, cũng có khả năng bất tri bất giác sẽ chuyển biến xấu, căn bản không phải sức người có thể nắm giữ.
Lúc này Sở Hoàn Chiêu ở bên cạnh không nhịn được nói:
- Không phải đột nhiên chuyển biến tốt, mà là tỷ phu chữa cho.
- Hắn á?
Tần Vãn Như nhìn Tổ An một cái, trong giọng nói lộ vẻ khinh miệt, hiển nhiên không tin hắn lại có bản sự này.
- Đúng là tỷ phu.
Sở Hoàn Chiêu quýnh lên, nàng ta lo lắng nếu hôm nay không nói ra những cái này, sau này sẽ không có cơ hội để nói nữa.
Vạn nhất mẫu thân thật sự thẹn quá hóa giận, đuổi tỷ phura khỏi Sở gia, vậy phải làm sao bây giờ.
Đáng tiếc tác phong làm việc thường ngày của nàng ta đã định trước là nàng ta người nhỏ lời nhẹ, nói ra cũng rất khó khiến mẫu thân tin.
Thế là đành phải nhìn về phía tỷ tỷ xin giúp đỡ.
Lúc này Sở Sơ Nhan cũng mở miệng nói:
- Không sai, quả thật là A Tổ chữa cho ta, mới kéo ta từ Quỷ Môn Quan về.
Tần Vãn Như lộ ra vẻ hoài nghi, thầm nghĩ nữ nhi không phải là vì cứu hắn mới cố ý nói như vậy chứ?
Có điều chú ý thấy vẻ trịnh trọng trên mặt nữ nhi, nàng ta cuối cùng cũng có phản ứng:
- Đúng là hắn à?
Sở Sơ Nhan ừ một tiếng.
- Nhưng trong những ngày này ta đều ở cùng ngươi, hắn là chữa cho ngươi thế nào?
Mày Tần Vãn Như nhíu chặt lại, thật sự vẫn không thể tin được.
- Bởi vì ta hạ mông hãn dược cho mẹ.
Sở Hoàn Chiêu ở bên cạnh lí nhí nói.
Tần Vãn Như:
- ???
Lúc này Sở Hoàn Chiêu mới nhỏ giọng kể lại chuyện lúc trước, liên quan tới an nguy của tỷ phu, nàng ta cũng mặc kệ tất cả.
Nghe tiểu nữ nhi nói xong, Tần Vãn Như thiếu chút nữa thì tức tới ngất xỉu.
Đây là thân sinh sao?
Có ai chơi mẹ ruột như vậy không?
Ta đã nói chẳng trách mấy ngày nay cứ mê mê man man, buổi tối có rất nhiều chuyện không nhớ được, thì ra là nha đầu này giở trò quỷ.
Càng nghĩ càng tức, kéo Sở Hoàn Chiêu lại đặt trên đùi đánh đòn, cho nàng ta biết cái gì gọi là mẫu từ nữ hiếu!
Nàng ta thật sự rất khó thở, xuống tay không chút lưu tình, đánh cho Sở Hoàn Chiêu kêu cha gọi mẹ.
Sở Sơ Nhan ở bên cạnh vội vàng nói:
- Mẹ, muội muội cũng vì cứu ta, kỳ thật không chỉ là nàng ta, tối hôm qua ta cũng điểm huyệt đạo của ngài.
Nghe đại nữ nhi nói xong, Tần Vãn Như chớp chớp mắt:
- ???
Trong nhất thời không hiểu là có ý gì.
Sở Sơ Nhan vì chia sẻ áp lực cho muội muội, đành phải giải thích:
- Bởi vì buổi tối A Tổ muốn tới trị liệu trị liệu, nhưng mẹ lại cứ đòi ở lại với ta. Tối hôm qua hắn không biết là có ngài, lén lút lẻn vào phòng, ta lo lắng bị ngươi phát hiện, liền... Liền điểm huyệt đạo của ngươi.
Sau khi nàng ta nói xong những lời này, da thịt tái nhợt lúc trước sớm đã đỏ bừng, nàng ta từ nhỏ luôn là nữ nhi ngoan ngoãn, từ trước tới giờ chưa làm qua chuyện khác người như vậy.
Nghe xong tất cả, cả người Tần Vãn Như đều ngây đơ.
Đời trước ta tạo nghiệt gì, không ngờ lại đồng thời sinh ra hai nữ nhi Ngọa Long Phượng Sồ như vậy?
Một lúc sau Tần Vãn Như mới hồi phục lại tinh thần, khẩn trương nhìn nữ nhi:
- Phải biết rằng ngay cả Bao đại phu cũng không thể, hắn thật sự biết trị à? Chưa từng nghe qua hắn biết y thuật.
- Chắc là sư phụ thần bí đó của hắn dạy,
Sở Sơ Nhan ngượng ngùng nhìn Tổ An một cái, mới đáp,
- Hắn dùng châm cứu dẫn dắt hàn khí trong cơ thể của ta, bài ra từng chút một, ta có thể cảm thấy được biến hóa của thân thể.
- Châm cứu?
Tần Vãn Như biến sắc, vội vàng nói,
- Bao đại phu và Kỷ thần y đều từng nhắc tới, tình huống trong cơ thể mỗi người đều khác nhau, người ngoài không rõ nếu lỗ mãng loại trừ hàn khí cho ngươi, rất dễ tạo thành thương thế không thể vãn hồi. Mau dừng lại đi, không được làm chuyện nguy hiểm như vậy!
- Hắn khác, hắn biết tình trạng thân thể ta.
Sở Sơ Nhan ngượng ngùng cúi đầu, chỉ cảm thấy lỗ tai có chút nóng lên.
Tần Vãn Như chớp chớp mắt:
- ????
Cái gì gọi là hắn biết tình trạng thân thể của ngươi?
Sở Sơ Nhan cuối cùng vẫn không tiện thừa nhận chuyện trong bí cảnh, vội vàng nói:
- Chắc là biện pháp vị sư phụ thần bí của hắn dạy hắn rất đặc biệt. Nói chung ta có thể cảm thấy rõ ràng tình trạng thân thể đang chuyển biến tốt, mẹ, ngươi cũng có thể phát hiện trong những ngày này trên người ta đã ấm hơn rất nhiều mà.