Đang nói thanh âm lại nhỏ dần.
- Ngươi tùy tiện phân phó một hạ nhân, lại không ai nấu cơm cho ngươi à? Hơn nữa, trong nhà không có cơm thì tới chỗ nữ nhân khác ăn sao?
Đối phương không giải thích còn đỡ, nghe thấy lời giải thích hoang đường này Sở Sơ Nhan lại càng tức hơn.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +476!
May mà đầu óc của Tổ An xoay chuyển đủ nhanh, lúc này cũng đã có phản ứng:
- Ta tới đó đương nhiên không chỉ là để ăn cơm, mà là lúc trước nghe thấy chuyện muối tư khiến ngươi đau đầu đó, ta một lòng muốn phân ưu cho ngươi, liền tới Thần Tiên Cư một chuyến.
- Tới Thần Tiên Cư thì có liên quan gì tới chuyện muối tư.
Sở Sơ Nhan nhíu mày nói.
Tổ An nuốt nuốt nước miếng, vội vàng giải thích:
- Bởi vì Sở gia các ngươi đại biểu cho quan phương, rất nhiều tin tức là từ con đường quan phương rất khó tra được. Nhưng Thần Tiên Cư thì khác, nơi đó người tam giáo cửu lưu đều có, tốc độ tập hợp và phân tán tin tức rất nhanh, Thu Hồng Lệ lại thân phận siêu nhiên, nói không chừng từ chỗ nàng ta có thể có được một số tin tức hữu dụng.
Sắc mặt Sở Sơ Nhan mới hơi dịu đi:
- Ngươi rốt cuộc có được tin tức gì rồi.
- Ta tra được buôn lậu muối tư lớn nhất của Minh Nguyệt Thành là Cự Kình Bang, Bang chủ của bọn họ vô cùng thần bí, dường như trước giờ không ai từng thấy mặt thật của hắn...
Tổ An nhất ngũ nhất thập nói ra những gì nghe được từ chỗ Thu Hồng Lệ.
Sau khi Nghe xong, Sở Sơ Nhan không nhịn được nói:
- Trừ một bộ phận nhỏ có chút hữu dụng ra, đại bộ phận thì chúng ta đã sớm biết rồi, đây là thu hoạch chuyến này của ngươi à?
Tổ An thầm nghĩ thu hoạch chuyến này không chỉ có như vậy, còn có Minh Kính Phi Đài kia nữa, chỉ có điều chuyện này hắn cũng không dám nói với đối phương, để tránh lại lửa cháy đổ thêm dầu.
- Đương nhiên không chỉ như vậy, chủ yếu là lúc trước Thu Hồng Lệ không quá chú ý tới tình báo về việc này, nhưng nàng ta đã đáp ứng ta, sau này sẽ lưu ý cho ta, nghĩ chắc không bao lâu nữa sẽ có tin tức mới.
Sở Sơ Nhan bất mãn nói:
- Ý tứ chính là sau này ngươi vẫn thường xuyên tới chỗ nàng ta?
- Đây cũng là vì sự nghiệp của Sở gia mà, có điều chỉ cần một câu của lão bà, sau này bảo ta không đi, ta sẽ kiên quyết không đi.
An lời thề son sắt nói.
Sở Sơ Nhan do dự một chút, từ bản thân nàng ta mà nói, tất nhiên không muốn đối phương không đi tới loại địa phương đó, nhưng nghĩ đến khốn cục hiện giờ của Sở gia, nếu hắn thật sự có thể từ chỗ Thu Hồng Lệ có được tình báo hữu dụng gì, cũng không phải là không thể chấp nhận được.
- Vì sao Thu Hồng Lệ đó lại tốt với ngươi như vậy?
Nàng ta bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Thấy nàng không trực tiếp phủ định, Tổ An thầm cười, sớm đã đoán được với tính tình của nàng ta, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện nguy hại tới lợi ích của Sở gia.
- Đương nhiên là vì ta đẹp trai!
Tổ An ngẩng đầu ưỡn ngực nói,
- Phải biết rằng ngay cả thiên kim của công tước như ngươi cũng trong biển người bao la chọn trúng ta, một hoa khôi thanh lâu như nàng ta mà không chọn ta, chẳng phải là khinh thường nhãn quang của đại tiểu thư Sở gia à.
Sở Sơ Nhan:
- ...
Tên này thật sự quá vô sỉ!
Lười chẳng muốn quan tâm tới hắn, Sở Sơ Nhan nói thẳng:
- Cũng được, sau này ngươi muốn tới Thần Tiên Cư ta cũng không ngăn cản ngươi, có điều lần sau khi ngươi đi, giúp ta hẹn một người cùng tới đó.
Nghe thấy lời nói của nàng ta, Tổ An lập tức trợn tròn mắt:
- Ngươi cũng muốn tới thanh lâu à?
Sở Sơ Nhan tức giận trợn mắt:
- Đương nhiên không phải ta đi, mà là bảo ngươi hẹn một người.
- Hẹn ai?
Tổ An có chút tò mò.
- Đại thiếu gia của Uông gia, Uông Nguyên Long.
Sở Sơ Nhan nghiêm mặt nói.
Tổ An nhìn nàng ta với vẻ cổ quái:
- Ngươi léng phéng gì với thiếu gia của Uông gia này à? Nghe nói Sở gia và Uông gia xưa nay giao hảo, chẳng lẽ là tiết mục thanh mai trúc mã gì đó, ôi, số ta sao khổ vậy...
Mẹ nó, sớm biết thế này lần trước ở Thần Tiên Cư đã không cứu tên họ Uống đó, để hắn bị Trần Huyền đánh chết cho xong.
Sở Sơ Nhan vừa xấu hổ vừa tức, nhéo lỗ tai hắn:
- Đừng có tru tréo nữa, ta và hắn có thể có gì, ngươi cả ngày nghĩ bị thứ loạn thất bát tao gì thế.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +123!
Tổ An mừng rỡ:
- Vậy vì sao ngươi lại muốn hẹn gặp mặt, còn là ở loại địa phương như Thần Tiên Cư?
- Không phải ta hẹn hắn gặp mặt, mà là bảo ngươi gặp mặt hắn.
Sở Sơ Nhan sửa lại.
Tổ An chớp chớp mắt tình, tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu.
Lúc này Sở Sơ Nhan mới nói:
- Hôm nay Tang Hoằng triệu tập cha ta và mấy gia tộc có tiếng ở Minh Nguyệt Thành như Trịnh, Viên, Uông tới mở họp, nhắc tới hiện giờ triều đình đang dụng binh với dị tộc phương bắc, quân lương căng thẳng, cho nên cần phú thương các nơi quyên góp, góp một phần sức cho vì quốc gia.
Tổ An gật đầu, lúc trước Sở Sơ Nhan đã từng đề cập qua chuyện quyên góp với hắn rồi.
- Bởi vì năm trước vừa quyên góp một lần xong, cho dù gia nghiệp lớn tới mấy cũng không chịu nổi cứ quyên góp mãi như vậy, cho nên các đại gia tộc cũng không quá tình nguyện,
Sở Sơ Nhan nói tiếp,
- Cha ta liền dùng hiện trạng muối tư tràn lan, dẫn tới muối quan không bán được để làm cớ, tỏ vẻ tạm thời không lấy ra được tiền.
Tổ An không nhịn được cười nói:
- Không ngờ nhạc phụ đại nhân thường ngày nhìn thì thật thà, thì ra cũng gian trá như vậy.
- Có kiểu khen người như ngươi à?
Sở Sơ Nhan trợn mắt,
- Đáng tiếc là lão hồ ly Tang Hoằng đã sớm đoán được chúng ta sẽ có lý do như vậy, cho nên tỏ vẻ sẽ để Tang Thiên đi theo nghe phụ thân điều khiển, toàn lực vây quét muối tư.